Tham Lam Giữa Ban Ngày - Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát

Chương 41: Cuộc mổ xẻ tua lại một sự việc tà n nhẫn




Ngôn Hòa chưa bao giá»� há»�i Mục Tinh Dã quãng thá»�i gian tăm tối ấy Ä‘ã xảy ra những gì.

Hôm Ä‘ó Trần Ưng há»�i chuyện xong ra vá»�, tầm mắt anh chỉ má»›i thoáng liếc qua cuốn sổ ghi chép trong tay Trần Ưng mà anh Ä‘ã thấy không thể chịu nổi, hình như những con chữ trong ấy sẽ nhảy bổ ra, xúm quanh anh khóc than ai oán bất cứ lúc nào.

Anh đứng dưới tầng hút thuốc, Ä‘iếu thuốc Ä‘ã cháy tá»›i tận đầu ngón tay mà anh vẫn vô tri vô giác, nhưng khói thuốc hun xá»™c vào mắt thì lại Ä‘au khá»§ng khiếp, nước mắt ào ạt chảy giàn giụa khắp mặt.

Anh hận Vạn Khoảnh, còn hận mình hÆ¡n.

Nhưng anh không thể tan nát, muốn chữa lành được cho ngưá»�i yêu thì anh phải Ä‘iá»�u trị bản thân trước.

Anh tìm Ä‘á»�c má»™t lượng lá»›n sách vở tài liệu liên quan đến sang chấn tâm lý, nghiên cứu hàng loạt trưá»�ng hợp, từ khai thông tâm trí, phương pháp giải mẫn cảm cho đến can thiệp bằng thuốc, nhiá»�u vô số kể.

Anh nghÄ©, có tận ngần ấy bệnh nhân gặp phải sang chấn cá»±c Ä‘oan rồi vẫn hồi phục được, chắc chắn A Dã cá»§a anh cÅ©ng có thể. Kể cả không được cÅ©ng chẳng sao, anh sẽ luôn luôn đồng hành bên cậu như hình vá»›i bóng, tuyệt đối không để cậu lẻ loi má»™t mình nữa.

Ngôn Hòa nói rất nhiá»�u, Mục Tinh Dã cứ lặng thinh suốt.

Ä�ã từng có lúc giữa cả hai Mục Tinh Dã luôn là ngưá»�i nói, Ngôn Hòa thì trầm mặc. Giá»� Ä‘ây hoán đổi vị trí, cảm giác lá»±c bất tòng tâm cá»§a kẻ lên tiếng quay lại phản Ä‘òn bắt Ngôn Hòa phải tá»± mình trải nghiệm, làm anh thấy lòng như Ä‘ao cắt.

"A Dã, anh yêu em, vậy nên em là trách nhiệm cá»§a anh chứ không phải vì gì khác cả."

"Sau này anh chỉ mong chăm sóc được cho em thật tốt, chỉ cần hai đứa mình thôi."

"Vậy nên em bảo thôi, anh không đồng ý Ä‘âu. Mình mãi mãi không thể nào thôi được. Con đưá»�ng tương lai hãy còn dài lắm, em phải Ä‘i cùng anh chứ."

"Còn má»™t việc nữa anh muốn nói vá»›i em." Ngôn Hòa tiếp, "Ngưá»�i kia bị bắt rồi, thứ 5 tuần này sẽ mở phiên tòa."

Anh không nhắc tên nhưng cả hai Ä‘á»�u hiểu đấy là ai.

Mục Tinh Dã kéo dịch chăn lên trên, đắp kín mặt mình.

Nhoáng cái viá»�n mắt Ngôn Hòa Ä‘ã Ä‘á»� hoe.

Anh nghiêng ngưá»�i lại dần, chầm chậm cầm vào góc chăn, nhẹ nhàng kéo xuống để Mục Tinh Dã hở được mÅ©i miệng, rồi ôm ghì lấy cả ngưá»�i cả chăn thật chặt.

Cả hai tá»±a trán vào nhau, Ngôn Hòa cảm giác thái dương Mục Tinh Dã Ä‘ã đầm Ä‘ìa mồ hôi lạnh.

"Xin lá»—i em..." Ngôn Hòa nói, giá»�ng thầm thì ồm ồm trong chăn, âm ỉ cả trong lòng Mục Tinh Dã, "Xin lá»—i em... Sau này không bao giá»� phải nhìn thấy gã nữa Ä‘âu, sau này anh sẽ luôn ở bên em."

Tâm trạng Mục Tinh Dã sụp đổ, cậu nghẹn ngào khóc nấc má»™t trận rồi cuối cùng lảo đảo mÆ¡ màng thiếp Ä‘i.

Chuyên gia tâm lý ghé qua xem xét, trông thấy Ngôn Hòa cÅ©ng Ä‘ang ká»� cận bá»� tan vỡ thì khẽ thở dài.

"Khóc lóc chưa chắc Ä‘ã xấu cho cậu ấy, việc giải tá»�a tâm trạng phù hợp cÅ©ng quan trá»�ng lắm." Bác sÄ© giải thích, "Trước kia lúc kí ức há»—n độn cậu ấy cá»±c kì dá»±a dẫm vào cậu, sau khi hồi phục tỉnh táo thì lại vạch rõ ranh giá»›i ngay lập tức, thá»±c ra tất cả Ä‘á»�u bắt nguồn từ ná»—i sợ."

"Có những khi quan Ä‘iểm thái độ cá»§a ngưá»�i bên cạnh còn khiến cậu ấy sợ hãi hÆ¡n cả bản thân kẻ ngược Ä‘ãi. Vậy nên cậu tuyệt đối không được để lá»™ ra sá»± mất kiên nhẫn hay các cảm xúc tiêu cá»±c nào khác dù là nhẹ nhất trước mặt cậu ấy, má»™t biểu cảm cá»­ chỉ rất nhá»� thôi cÅ©ng có khả năng lấy mạng cậu ấy đấy."

Ngôn Hòa chỉ Ä‘áp: "Tôi không có má»™t tí ti mất kiên nhẫn hay cảm xúc tiêu cá»±c nào cả, nên không có gì phải để lá»™ hết."

Phiên tòa sáng thứ 5 không mở công khai, luật sư đại diện nguyên cáo thay mặt tham gia. á»� hàng ghế dá»± thính có Ngôn Hòa và hai ngưá»�i khác từ nhà há»� Vạn.

Lúc bị dẫn ra, Vạn Khoảnh nhìn ra vị trí cho bị cáo trước, cong khóe môi, rồi lại nhìn sang Ngôn Hòa ở khu vá»±c dá»± thính. Mục Tinh Dã không có mặt, vậy thì kẻ nào đến cÅ©ng chẳng quan trá»�ng.

Các khâu thá»§ tục trước khi khai mạc được tiến hành khá thuận lợi, phiên tòa nhanh chóng đến phần bị cáo trình bày ý kiến. Vụ án này đầy đủ chứng cứ, Ngôn Hòa còn gây áp lá»±c dồn ép không tha, Vạn Khoảnh gần như không còn cÆ¡ há»™i lật ngược thế cá»�.

Song bản thân Ä‘ã khó ở thì gã cÅ©ng sẽ không để kẻ khác được thư thái Ä‘âu.

"Ä�úng là do tôi bắt cóc nhốt ngưá»�i, còn chuẩn bị làm vụ này rõ lâu, các chi tiết ngược Ä‘ãi gây thương tích này ná»� tôi cÅ©ng nhận hết."

Những lúc giở trò xấu xa Vạn Khoảnh rất thích ngoẹo đầu, hÆ¡i hất cằm lên, nhìn đối phương bằng ná»­a con mắt, toát ra vẻ ngạo mạn khá»§ng khiếp.

"Má»›i đầu cậu ta khóc thảm thương kinh lắm," Gã nghiêng mặt Ä‘ón ánh mắt cá»§a Ngôn Hòa, cái ác độc từ từ ứa ra khá»�i khóe miệng Ä‘ang nhếch, "xin xá»� tôi làm Æ¡n tha cho. Nhưng trước đấy tôi tha cho cậu ta nhiá»�u lần quá rồi, Ä‘ã lần nào làm gì thật Ä‘âu? Thế nên tôi bảo cậu ta, lần này thì không được."

"Không biết Ä‘iá»�u thì táng thôi, có mấy bận há»™c cả máu mồm thế mà vẫn chống đối."

"Ngưá»�i má»�m oặt lại còn hay khóc nhè, khiêu khích lòng ham ngược Ä‘ãi ghê gá»›m, làm sao mà dừng tay nổi chứ? CÆ¡ mà tính tình cậu ta bướng Ä‘ét, còn định đập đầu vào tưá»�ng, thậm chí có lần bẻ gãy cái thìa ra Ä‘âm vào động mạch chá»§."

"Tôi cÅ©ng có cho cậu ta chá»�n mà, nếu chịu nói yêu tôi hoặc là chịu Ä‘i theo tôi thì tôi thả ra ngay, nhưng cậu ta có nghe Ä‘âu!"

"Cuối tuần tôi không ở đấy thì cậu ta không có cÆ¡m ăn, chỉ được uống nước, gầy má»™t tí sá»� soạng nó má»›i thích."

...

Hai ngưá»�i nhà há»� Vạn đến dá»± thính sốc quá đưa mắt nhìn nhau.

Phán quyết nhanh chóng được quyết định, Vạn Khoảnh bị xá»­ 4 năm tù vì tá»™i bắt cóc, giam giữ và cố ý gây thương tích.

Bùi Nguyệt chá»� ngoài phòng xá»­ án mãi, những ngưá»�i bên trong Ä‘ã lục tục ra vá»� hết mà vẫn chưa thấy Ngôn Hòa Ä‘i ra.

Cô lấy Ä‘iện thoại ra định gá»�i thá»­, ngẫm nghÄ© giây lát xong lại cất Ä‘i, tiếp tục ngồi yên bên ngoài đợi. Khoảng tầm 40 phút trôi qua, cuối cùng Ngôn Hòa cÅ©ng xuất hiện.

Anh bước Ä‘i vững vàng, trông tâm trạng có vẻ rất Ä‘iá»�m tÄ©nh, trông thấy Bùi Nguyệt thì khẽ gật đầu, Bùi Nguyệt lập tức đứng dậy theo sau.

Xe Ä‘ã chá»� ở sảnh ngoài, lúc tài xế xuống mở cá»­a xe thì Ngôn Hòa lại ngoái đầu bảo vá»›i Bùi Nguyệt: "Hai ngưá»�i cứ Ä‘i Ä‘i, tôi tá»± lái xe vá»�."

Chiếc Bentley màu Ä‘en lao vút Ä‘i mất, tài xế nhìn sang Bùi Nguyệt đầy thắc mắc, Bùi Nguyệt nói: "Mình cÅ©ng vá»� thôi, chiá»�u nay anh được nghỉ đấy ạ."

Cô Ä‘ã làm việc cạnh Ngôn Hòa lâu năm, quen thuá»™c vá»›i từng cá»­ chỉ biểu cảm nhá»� nhặt nhất ở Ngôn Hòa, vừa nãy lúc bước ra chá»— tóc mai anh ướt nước, chắc hẳn là Ä‘ã rá»­a mặt. Lúc lên xe ngón tay vịn vào cá»­a xe run run, Ä‘ây là cá»­ động vô thức ngoài tầm kiểm soát khi phẫn ná»™ tá»™t cùng. Lúc cất tiếng nói âm cuối hÆ¡i hẫng, chứng tá»� hiện giá»� lòng dạ anh Ä‘ang rối bá»�i cần có không gian riêng.

Cô không nắm rõ lắm là Mục Tinh Dã Ä‘ã gặp phải chuyện gì, nhưng qua má»™t loạt các hành vi trái ngược bất thưá»�ng cá»§a Ngôn Hòa gần Ä‘ây thì cÅ©ng loáng thoáng Ä‘oán được đại khái phần nào.

Hi vá»�ng cậu thanh niên sáng sá»§a chân thành ấy có thể cố gắng vượt qua biến cố lần này, cùng được hạnh phúc vá»›i ngưá»�i mình yêu.

Ngôn Hòa đỗ xe lại dưới chân núi, tiếp tục ngồi trong xe thêm má»™t hồi lâu.

Anh lấy bá»™ đồ thể thao nhanh khô trong cốp xe ra thay, quẳng Ä‘iện thoại lại xe rồi bắt đầu cắm cổ leo núi.

Ä�ưá»�ng núi khúc khuá»·u, hai bên Ä‘á»�u là cây cối dây leo xanh tươi mÆ¡n mởn, nắng chiá»�u gay gắt oi ả rá»�i vào những mảng xanh chói mắt vô cùng.

Từng câu từng chữ Vạn Khoảnh nói vẫn Ä‘ang in rõ mồn má»™t bên tai, cảm giác cái thìa Mục Tinh Dã bẻ gãy ấy không chỉ Ä‘âm vào ngưá»�i Mục Tinh Dã mà còn găm cả vào lòng mình – dù Ä‘ã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng từ trước, nhưng lúc nghe thấy những chi tiết Ä‘ó ngay giữa phòng xá»­ án anh vẫn Ä‘au như cào cấu giằng xé ruá»™t gan.

Anh tưởng có thể gồng mình gắng gượng, nhưng phiên xá»­ kết thúc xong anh má»›i phát hiện ra mình hoàn toàn không tài nào đứng dậy nổi.

CÆ¡n phẫn ná»™, bất lá»±c, ná»—i hận mãnh liệt cuồn cuá»™n ập tá»›i theo biển gầm, có má»™t giây tá»± dưng anh hối hận, hối hận vì Ä‘ã không cho thêm 1 miligram scopolamine vào ống tiêm ấy, để kẻ này không bao giá»� tỉnh lại được nữa.

Nhưng sau Ä‘ó luật sư lại gần bắt tay chào anh, anh lập tức hoàn hồn tỉnh táo lại, anh không thể lún sâu vào tâm trạng này, anh vẫn còn việc quan trá»�ng hÆ¡n phải làm, vẫn còn ngưá»�i quan trá»�ng hÆ¡n cần chăm nom.

Anh nhốt mình trong nhà vệ sinh rất lâu, bị bá»§a vây bởi choáng váng lẫn cồn cào nôn nao, á»�e mất má»™t lần, rá»­a qua cái mặt xong má»›i miá»…n cưỡng vá»±c dậy Ä‘i ra ngoài.

Dá»�c đưá»�ng leo núi anh nốc cạn hai chai nước, cuối cùng 2 tiếng sau cÅ©ng lên được tá»›i cây cầu Ä‘á trên đỉnh núi – Ä‘oạn hẹp nhất chỉ rá»™ng Ä‘úng 20 cm, nhìn từ cá»­a sổ phòng bệnh cá»§a Mục Tinh Dã ra là sẽ trông thấy nÆ¡i hiểm yếu nhất cá»§a ngá»�n núi này.

Anh bước tá»›i giữa cây cầu Ä‘á, ngồi bệt ra sàn ngó vá»� phía xa xăm, các khu nhà kiến trúc kiểu Âu cá»§a bệnh viện An Hòa rải rác giữa má»™t khoảng rá»™ng xanh biếc dưới chân núi, vị trí tòa ná»™i trú nằm gần tưá»�ng bao, rất dá»… tìm thấy.

Anh cứ chăm chú ngắm nhìn má»™t ô cá»­a sổ nào Ä‘ó mãi lâu. Thá»±c ra thì cÅ©ng chẳng lâu lắm, chỉ cần chưa đầy 10 phút là anh Ä‘ã đưa ra quyết định.

Ä�ồng hồ chỉ hướng 4 giá»� chiá»�u, Ä‘iá»�u dưỡng gá»�i Mục Tinh Dã dậy, bảo kiểm tra xong là đến giá»� trà chiá»�u rồi.

Ä�iá»�u dưỡng phụ trách chăm nom cậu suốt từ lúc nhập viện đến nay là má»™t cô bé mặt tròn tròn tên Tiểu Mạt, rất hay cưá»�i, có hai lúm đồng tiá»�n ngá»�t lịm. Ngày nào Tiểu Mạt cÅ©ng ghé sang mấy chuyến liá»�n, dá»— dành cậu ăn uống tiêm thuốc.

Mục Tinh Dã không quen vá»›i việc được ngưá»�i ta chăm bẵm từng li từng tí thế lắm, lại còn là con gái nữa chứ, nên cậu luôn rất ngại từ chối những yêu cầu cá»§a đối phương, ví dụ như bảo cậu ăn thêm mấy miếng.

Nhưng hôm nay Tiểu Mạt có khuyên nhá»§ đến mấy cậu cÅ©ng không nuốt nổi.

Tiểu Mạt để ý cứ chốc chốc cậu lại bồn chồn nhìn lên chiếc đồng hồ Ä‘iện tá»­ treo tưá»�ng, bèn đổi hướng suy nghÄ© bảo: "Sáng nay lúc Ä‘i sếp Ngôn bảo trưa là vá»�, sao đến tận giá»� vẫn chưa vá»� nhỉ? Hay anh có muốn gá»�i cho anh ấy không?"

Mục Tinh Dã lắc đầu, rÅ© mắt, mặt hÆ¡i tái Ä‘i. Tiểu Mạt không rõ Ngôn Hòa Ä‘i Ä‘âu nhưng cậu thì biết, hôm nay mở phiên tòa.

Ngôn Hòa không giấu cậu, hôm qua anh Ä‘ã nói vá»›i cậu là chá»� kết thúc phiên xá»­ anh sẽ quay vá»� ngay.

Nhưng buổi trưa cậu đợi tá»›i tận lúc thiếp ngá»§ mà vẫn chưa thấy ai, cÅ©ng chẳng thấy Ä‘iện thoại gá»�i vá»�, không biết tình hình thế nào rồi nữa, có phải không được suôn sẻ không.

Tiểu Mạt thá»­ nhấc máy cố định trong phòng bệnh để gá»�i Ngôn Hòa, cô là Ä‘iá»�u dưỡng đặc biệt kiêm chuyên gia dinh dưỡng riêng cá»§a Mục Tinh Dã, có thể gá»�i thẳng vào số anh, nhưng không thấy ai nghe máy.

"Chắc là Ä‘ang bận... thôi đừng quấy rầy anh ấy." Mục Tinh Dã nói.

Trá»±c giác cá»§a cậu không được yên ả lắm, lòng dạ rối bá»�i, bồn chồn nÆ¡m ná»›p, từ sáng tá»›i giá»� không nhận được tin cá»§a Ngôn Hòa, trong đầu Ä‘ã loáng thoáng nảy ra suy Ä‘oán tiêu cá»±c.

Phiên tòa buổi sáng không chỉ là phiên tòa bình thưá»�ng, mà là cuá»™c mổ xẻ tua lại má»™t sá»± việc tàn nhẫn.

Cậu không chắc Ngôn Hòa có chịu nổi không.

Cậu chưa bao giá»� nghi ngá»� quyết tâm cá»§a Ngôn Hòa, chỉ có Ä‘iá»�u những Ä‘òn Ä‘ánh vùi dập từ cuá»™c sống đơn độc những năm vừa qua khiến cậu mất dần lòng tin rằng tình yêu sẽ đứng vững trước bất kì biến số nào, cÅ©ng không thể tin sẽ còn ai sẵn lòng tiếp nhận bản thân mình như bây giá»� nữa.

Cậu không muốn trở thành gánh nặng cho bất cứ ai, không còn tình yêu, chỉ sót má»—i gánh nặng ràng buá»™c thì sẽ bẽ bàng lắm.

💦 Cô Ấy Vừa Ä�i Vừa Hát:

Có phải Vạn Khoảnh là trưá»�ng hợp đầu tiên trong số các chá»§ tịt bị Ä‘i tòo vì làm quả phòng kín khum ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert