Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Xuyên Thành Nữ Phụ Làm Tinh Mang Theo Nhãi Con Chạy Nạn - Chương 32: Chương 32 : truyenyy.mobi

Xuyên Thành Nữ Phụ Làm Tinh Mang Theo Nhãi Con Chạy Nạn

Chương 32: Chương 32




Thì ra Lục gia Tam Lang chặt nhiều trúc như vậy là để lấy nước!

Những thôn dân nhận ra đều bội phục, cách này cũng quá thông minh rồi, thế mà còn nghĩ ra biện pháp lấy nước như thế.

Có thôn dân lập tức cầm dao, học theo biện pháp của Lục Thời Yến đi chặt trúc lấy nước.

Cũng có người trông mong nhìn Lục Thời Yến bên kia, nghĩ xem nên tìm lý do gì đi xin nước uống.

Bên này, Lục Thời Yến đã ở trong ánh mắt sùng bái của Giang Đường Đường, dùng một miếng trúc nhọn giết chim ngói, còn nhổ sạch lông trên người nó.

Không chỉ giết chim ngói, động tác vặt lông, xử lý chim ngói còn vô cùng gọn ghẽ.

Thậm chí ngay cả ngón tay của hắn cũng không dính một giọt máu, ngón tay vẫn trắng nõn thon dài, sạch sẽ gọn gàng.

Chỉ riêng chơi với đôi tay đó, nàng đã có thể chơi nửa năm.

Càng chưa kể đến khuôn mặt của hắn.

Nam nhân dáng dấp đẹp mắt còn biết nấu cơm, nếu gặp ở kiếp trước, cho dù nàng phải bán đi một tòa nhà cũng muốn bao hắn, chơi cho đủ.

Chỉ tiếc, nàng bây giờ không xu dính túi.

Giang Đường Đường bi thương thở dài một hơi.

“Yến biểu ca, muội tới giúp ca.

" Giang Đường Đường đang tiên nữ thở dài, phía sau đột nhiên truyền đến một giọng nữ uốn éo.

Nàng quay đầu lại, liền thấy một nữ tử mặt vuông, mặc một thân xiêm y hoa nhí diễm lệ đang đi tới chỗ bọn họ.

Thấy Giang Đường Đường nhìn qua, cô nương kia liếc mắt ghét bỏ với nàng.

Giang Đường Đường nhất thời không chút khách khí trả lại nàng ta một ánh mắt vừa xinh đẹp lại nghịch ngợm.

Phương Bội Như nhìn hồ ly tinh nũng nịu trước mặt, thiếu chút nữa tức giận cắn nát răng, nàng ta quay đầu chạy đến bên cạnh Lục Thời Yến, hắng giọng nói: "Yến biểu ca, ca nằm nghỉ ngơi đi, việc này muội làm là được rồi.

Giang Đường Đường cười nhạo một tiếng, "Ngươi tới làm gì? Đến ngồi uống canh thịt?”

Phương Bội Như nhìn thoáng qua con chim ngói đã bỏ ruột, xử lý sạch sẽ bỏ vào trong bình sành, đang được đun bằng nước trúc, trên mặt lộ ra một tia xấu hổ.

Chạy cả ngày, chân nàng ta sắp gãy rồi.

Nhưng không để ý mệt mỏi, vừa đến nơi nghỉ chân liền nhanh chóng tìm chỗ thay quần áo, thu dọn sạch sẽ vội vã chạy tới đây.

Trên đường đi nàng ta đều nghe được mọi người khen Lục Thời Yến, nói hắn thông minh, nghĩ ra biện pháp dùng trúc lấy nước, trong lòng nàng ta không hiểu sao dâng lên một cỗ vui vẻ, giống như đồ đạc của mình được người ta khen ngợi.

Nàng ta chỉ vội vã đến trước mặt Lục Thời Yến biểu hiện, ngược lại không chú ý tới chim ngói đã được xử lý sạch sẽ mang đi hầm.

Có điều Phương Bội Như rất nhanh điều chỉnh biểu tình, vẻ mặt ủy khuất nói: "Chính ngươi cái gì cũng không làm, để Yến biểu ca trọng thương làm việc hầu hạ ngươi, ngươi cho rằng tất cả mọi người đều mặt dày giống như ngươi sao?"

Giang Đường Đường liếc mắt, đánh giá trang phục của Phương Bội Như một vòng.

Mọi người đi cả ngày đường đều bụi bặm, nhưng trên đôi giày vải miệng tròn nàng ta mang lại chỉ có một ít bụi.

Còn có quần áo trên người, tóc tai!.

.

Vừa nhìn đã biết là cố ý thu thập một phen, hơn nữa nàng ta còn cố tình làm nũng, mở miệng õng ẹo gọi Yến biểu ca buồn nôn muốn chết.

Nghĩ đến nội dung trong sách, Giang Đường Đường nhanh chóng xác định thân phận người trước mặt.

Thì ra là thanh mai trúc mã của nam chính, biểu muội cùng nhau lớn lên!

Đừng nói nam chính trong sách căn bản không thích vị biểu muội này, là nàng ta tự mình đa tình, đơn phương tình nguyện.

Huống hồ nam chính bây giờ cũng giống Giang Đường Đường, trong thân thể đã sớm đổi thành người khác.

Giang Đường Đường cao ngạo nâng cằm lên, hơi nâng cao âm lượng nói: "Phu quân ta thích cưng chiều ta, bảo vệ ta, liên quan gì đến ngươi? Như thế nào? Hâm mộ à? Đáng tiếc ngươi hâm mộ cũng hâm mộ không được, chàng đã là phu quân của ta.

“Ngươi… ngươi không biết xấu hổ!” Phương Bội Như đỏ mặt, giậm chân nói: "Ta rõ ràng là tới hỗ trợ biểu ca, ngươi lại ác ý phỏng đoán dụng tâm của ta như vậy, hủy hoại thanh danh một cô nương chưa xuất giá như ta, ngươi có ý đồ gì?”

“Ngươi tới sớm một chút ta cũng không hiểu lầm ngươi được! Nhưng ngươi xem ngươi, nói đến hỗ trợ lại chờ chúng ta hầm xong thịt chim mới mặc một thân quần áo mới tinh chậm rãi đi tới, ngươi nói là tới hỗ trợ làm việc, ai tin?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.