Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình - Chương 62-2 : truyenyy.mobi

Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình

Chương 62-2




Trương Mai vừa nghe nhị nương nói tới Lưu Lam cũng có chút chột dạ, dù sao Lưu Lam này thật không có phạm sai lầm gì, chỉ là mình không thích, cả ngày gương mặt cứng ngắt đó mình nhìn đến phiền, vậy thì có cái gì hứng thú, vẫn là về sau mình cưới được phu lang tốt, không chỉ cả ngày dụ dỗ mình, lại sinh cho mình một đôi nữ nhi, mình có đã hai nữ nhi này, cho dù thiếu một lại có quan hệ gì,

"Hừ, Lưu nhị nương ngươi đừng hung hăng, ca ca ngươi suốt ngày gương mặt như khúc gỗ, ta nhìn thấy phiền, làm sao có thể hầu hạ ta? Đương nhiên thôi hắn mới là tốt, "

Nhị nương nghe Trương Mai không chịu trách nhiệm xong, tức giận "Giỏi cho ngươi, Trương Mai, cũng bởi vì lý do buồn cười như vậy mà hưu ca ca ta, ngươi thực sự là tốt? Rất tốt a, "

Trương Mai thấy nhị nương mạnh mẽ nhìn mình chằm chằm, Trương Mai đột nhiên không hiểu vì sao sợ sệt, bộ dáng này của Lưu nhị nương trước đây Trương Mai từ trước tới nay chưa từng gặp qua.

"Tốt, nếu ca ca ta không có phạm thất điều, ngươi hưu ca ca ta, ta ngược lại muốn đi nha môn hỏi tri huyện đại nhân một chút nên định cái tội danh gì?"

Nghe Lưu nhị nương muốn lên nha môn cáo mình, Trương Mai lúc này mới  sốt ruột, gấp vội vàng kêu lên: "Hừ, Lưu nhị nương ngươi đừng hù dọa ta, ta hôm nay tới chính là muốn tiếp ca ca ngươi trở lại, ta đồng ý để ca ca ngươi làm tiểu thị ta, cái nữ nhi kia ta cũng thừa nhận, ngươi nhanh gọi ca ca ngươi đi ra đây, theo ta đi về nhà, còn có nếu ngươi hiện tại có tiền, như vậy đem ra bù đắp đồ cưới của ca ca ngươi trước đây đi, ca ca ngươi trước đây gả cho ta nghèo túng đến mức đồ cưới cũng không có, "

Nhị nương rốt cuộc biết mục đích của Trương Mai hôm nay tới cửa, nguyên lai là thấy mình phát đạt liền biến đổi pháp đòi tiền mình đây,

Nhị nương biết cổ đại nam tử bị hưu rất khó sinh tồn.

Nếu như nhà mẹ đẻ không chấp nhận, như vậy nam tử kia sẽ không có chỗ có thể đi, người nhà sẽ ghét bỏ nam tử mất mặt mà không muốn tiếp nhận nam tử.

Như vậy nam tử chỉ có thể đi chết hoặc đi làm kỹ nam tại tiểu quan quán, hoặc chính là xuất gia, nam tử nếu như một thân một mình ở lại, như vậy sẽ đưa tới rất nhiều người ý định bất lương mơ ước, cuối cùng cũng sẽ bị đại chúng dư luận bức tử,

Từ điểm này xem Lưu Lý thị cũng khá, chí ít chưa hề cự tuyệt Lưu Lam, nếu không Lưu Lam sợ là không có đường sống,

Nam tử cổ đại đương nhiên cũng có thể tái giá, thế nhưng tái giá cũng không tìm được nhân duyên gì tốt, cho nên lúc đầu Trương Tiểu Hoa mới sống chết ôm lấy Lưu gia không buông tay, gả cho người nào đều được, dù sao nữ nhân Lưu gia nữ cũng rất khá,

Trương Mai, nếu như nam nhân bình thường khác bị hưu về nhà, nói không chừng người nhà sẽ thật cao hứng để nhi tử mình theo Trương Mai trở lại, thế nhưng nhị nương tuyệt đối sẽ không để Lưu Lam cùng Trương Mai trở lại,

Đối với nhân phẩm của Trương Mai, nhị nương cũng sẽ không để cho Lưu Lam cùng Trương Mai đi, người như Trương Mai vậy, coi như Lưu Lam cùng nàng trở lại, nàng như thế nào sẽ đối tốt với Lưu Lam đây?

Trương Mai đúng là cảm thấy nhất định sẽ làm cho nhị nương mừng rỡ như điên, dù sao nam tử bị hưu đều làm người ta không thích, còn sẽ liên lụy người nhà bị người cười nhạo, nếu như còn có thể lại trở lại nhà thê chủ, mặc kệ nam tử kia hay người nhà của hắn đều sẽ cảm kích.

Nhưng Trương Mai đã tính lầm, bởi vì nếu là trước đây, Lưu nhị nương nhất định là trăm phần trăm đồng ý, bởi vì Lưu Lam mới vừa bị hưu về nhà, nhị nương liền đã bị người cười nhạo có một ca ca bị người hưu.

Lưu nhị nương vào lúc ấy còn nháo qua, buộc Lưu Lý thị đem Lưu Lam đưa trở về nhà Trương Mai, Lưu Lý thị không muốn, dù như thế nào đi nữa Lưu Lam cũng là con trai ruột của mình, Lưu Lý thị cũng rất đau lòng,

Lúc đó Lưu nhị nương bởi vì Lưu Lý thị không đưa Lưu Lam đi, nghĩ đến sau này mình không bao giờ có thể tiếp tục đòi tiền Trương Mai, cho nên Lưu nhị nương cả ngày tra tấn Lưu Lam, nói Lưu Lam là tên bị trả hàng, muốn bao nhiêu khó nghe thì có bấy nhiêu khó nghe.

Lưu nhị nương thấy Lưu Lý thị không đồng ý đem Lưu Lam đưa trở về, thì tự mình tìm tới Trương Mai, nói hết lời hay, muốn Trương Mai đem Lưu Lam đón về, thế nhưng ngay lúc đó Trương Mai có niềm vui mới, nơi nào sẽ để ý tới nhị nương.

Lại nói hưu Lưu Lam thì tương đương với đoạn tuyệt tên vô lại như Lưu nhị nương, Trương Mai cao hứng còn đến không kịp, như thế nào sẽ tự gây phiền phức cho mình, cho nên ngay lúc đó Trương Mai chết sống không muốn đem Lưu Lam đón về,

Trương Mai hiện tại tháng ngày sống rất khổ, cửa hàng trên căn bản không khách, cũng kiếm không được bao nhiêu tiền, nhưng trong nhà phu lang mình hết ăn lại nằm, muốn ở tốt mặc đẹp, liền cả ngày đòi tiền Trương Mai.

Trương Mai không có tiền nên hiện tại phu lang Trương Mai liền cười nhạo Trương Mai không bản lĩnh, không phải nữ nhân.

Trong lòng Trương Mai cũng sốt ruột, dù sao mình cũng sống dễ chịu quen rồi, hiện tại đột nhiên không có tiền, Trương Mai cũng rất không dễ chịu,

Đột nhiên có một ngày phu lang của Trương Mai từ trong miệng người trên trấn biết hiện tại Lưu nhị nương phát đạt, tại trên trấn mở một tiệm cơm, chuyện làm ăn rất thuận lời, kiếm bộn tiền,ca ca bị hưu kia của Lưu nhị nương cũng bên cạnh hỗ trợ, nghe nói trên đầu còn cài trang sức bạc đây, nghe nói có một hồi còn nhìn thấy trên người nam nhân kia mặc quần áo tơ lụa thượng hạng, muốn bao nhiêu xinh đẹp thì có bấy nhiêu xinh đẹp,  người nói ước ao, người nghe càng ước ao hơn.

Phu lang kia của Trương Mai nghe người trên trấn nói hiện tại Lưu gia có tiền, tên Lưu Lam trung thực bị mình bắt nạt cũng có thể đeo đồ trang sức bạc, mặc quần áo tơ lụa, điều này làm cho phu lang Trương Mai rất phiền muộn, trong lòng cũng rất khó chịu,

Phu lang Trương Mai cúi đầu nhìn quần áo vải thô trên người mình, tóc cũng chỉ dùng một sợi dây buộc tóc lên, nào có cái đồ trang sức gì.

Trước đây thấy thê chủ hiện tại của mình là Trương Mai có cửa hàng trên trấn, nghĩ Trương Mai có tiền liền hao hết tâm tư quyến rũ Trương Mai, còn có vận khí siêu tốt sinh một đôi nữ nhi, Trương Mai này lập tức đối với mình càng thêm tốt.

Trương Mai nói phu lang của nàng có một gương mặt như khúc gỗ, cả ngày cũng không cười với nàng một cái, ở trên giường cũng như một con cá chết, một điểm tình thú đều không có, mình lại chủ động trong chuyện đó nên Trương Mai dễ dàng bị mình thu phục, mình còn khiên Trương Mai  đem hưu phu lang hiện tại của nàng mà thú mình, Trương Mai lại không nói hai lời mà đồng ý.

Nhưng sau khi gả tới nhà Trương Mai, mình lại phát hiện nhà Trương Mai căn bản không tiền gì, Trương Mai không hiểu chuyện làm ăn, lại cả ngày hết ăn lại nằm, chuyện làm ăn đương nhiên sẽ không tốt,  mình hiện tại thực sự là hối hận chết rồi.

Hiện tại mình lại nghe nói trong nhà cái Lưu Lam ngu si kia phát đạt, là Lưu nhị nương phát đạt, Lưu nhị nương kia mình cũng từng thấy.

Vốn là mình cướp đi thê chủ của Lưu Lam, còn khiến Trương Mai hưu Lưu Lam, tưởng Lưu nhị nương kia thấy mình là như gặp kẻ thù, thế nhưng không ngờ Lưu nhị nương thấy mình,  vừa mở miệng chính là nịnh bợ mình.

Còn nói ca ca của nàng là hình dáng gì nàng còn không biết? Không thể nào so được với mình, lúc đó mình thật không thể tin được, Lưu Lam đúng là ca ca Lưu nhị, Lưu nhị nương đúng là muội muội Lưu Lam sao?

Hơn nữa Lưu nhị nương kia thậm chí còn một mặt háo sắc nhìn mình, mình lúc đó thấy Lưu nhị nương là một kẻ nghèo rớt mồng tơi, còn không bằng Trương Mai, sao có thể lọt nổi vào mắt xanh của mình? Bất quá nói thật,  vẻ ngoài Lưu nhị nương đúng là tốt hơn so với Trương Mai, đáng tiếc là một tên không có tiền đồ

Sau đó mình mới biết, Lưu nhị nương chi sở dĩ nịnh bợ  mình là muốn để cho mình tại trước mặt Trương Mai  nói tốt, khiến Trương Mai cho tiền nàng, nhưng mình đã gả cho Trương Mai, tiền của Trương Mai chính là tiền của mình, mình sao có thể giúp người ngoài a, tự nhiên là không cho,

Hiện tại  mình lại nghe được tên Lưu nhị nương vô học trước đây thành người có tiền, còn mở tiệm cơm, thậm chí Lưu Lam bị hưu kia cũng có tiền, thực tức chết mình.

Phu lang hiện tại của Trương Mai là lý xảo sau khi về đến nhà, nhìn thấy Trương Mai còn ở trên giường ngủ mà bên ngoài mặt trời đã lên rất cao, lý xảo càng tức giận không chỗ phát tiết.

Bước nhanh đi tới bên người Trương Mai, tại bên lỗ tai Trương Mai lên bắt đầu mắng"Ngươi cái tên ma quỷ này, từ khi ta gả cho ngươi tới nay, một ngày phúc đều chưa được hưởng qua, không chỉ không hưởng phúc mà còn phải giặt quần áo làm cơm cho ngươi, hiện tại tay ta đã trở nên thô ráp, ngươi xem chính ngươi đi, cả ngày không phải ở bên ngoài vui chơi thì ban ngày lại ở nhà ngủ, hài tử ngươi cũng mặc kệ, những ngày tháng này ta không có cách nào sống được nữa."

Nói xong nước mắt nước mũi lý xảo liền chảy xuống, nước mũi chảy xuống lý xảo không nỡ dùng y phục của mình chùi, liền cầm quần áo củaTrương Mai chùi.

Trương Mai vốn đang ngủ ngon, không nghĩ tới lại bị phu lang của mình bám vào lỗ tai ồn ào đánh thức, còn lấy y phục của  mình chùi nước mũi, thực sự là ghê chết được, Trương Mai một mặt căm ghét.

Sau đó dùng sức đẩy lý xảo ra, không vui kêu lên: "Ồn ào cái gì? Giấc ngủ ngon của lão nương bị ngươi quấy tung, lại nháo ta liền hưu ngươi, "

Lý xảo nghe Trương Mai nói muốn hưu mình, trong lòng càng tức giận, lý xảo không phải Lưu Lam tính tình thật thà lại thiện lương, lý xảo không phải là một người tốt tính.

"Tốt, giỏi cho ngươi, Trương Mai a, lý xảo ta từ khi gả cho ngươi cũng chưa từng trải qua ngày tháng tốt đẹp, ta còn không ghét bỏ ngươi mà ngươi lại muốn hưu ta, ngươi là đồ không lương tâm, cả ngày không làm việc gì, trong nhà đều không tiền, ngươi cũng không biết đi ra ngoài kiếm tiền, hài tử cùng ta đã sắp chết đói, ngươi còn muốn hưu ta, những ngày tháng này ta không có cách nào sống nổi, hài tử cũng không cần, cứ để nó chết đói đi..."

Nhìn lý xảo lải nhải quở trách mình, Trương Mai cảm thấy thật mất mặt, không khỏi hoài niệm Lưu Lam, trước đây Lưu Lam thật tốt a, chuyện trong nhà xưa nay không cần mình lo lắng, chỉ cần mình tỉnh ngủ đều có cơm nóng ăn, nơi nào sẽ như lý xảo này, không phải là làm cơm, giặt quần áo thôi sao, lại còn nói liên tục.

"Ô ô, ta ngày hôm nay nghe nói cái tên bất tài Lưu nhị nương đã Phát Tài, thậm chí Lưu Lam kia hiện tại cũng có thể đeo đồ trang sức bạc, còn có thể mặc tơ lụa sáng sủa, ngươi nhìn lại ngươi một chút đi, ngươi chính là tên không có tiền đồ..."

Trương Mai đột nhiên nắm lấy cánh tay lý xảo, mở to hai mắt, không dám tin tưởng hỏi: "Ngươi mới vừa nói cái gì? Cái gì Lưu nhị nương có tiền? Lưu Lam cũng có tiền?" Nhìn Trương Mai há to mồm, rõ ràng là không tin,


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.