Chu Thiếu Tước thần sắc thoáng dừng một chút, chờ cậu chú ý tới Cố Thiển Vũ ép ở trên người cậu tư thế có bao nhiêu kỳ quái cho người ta ý nghĩ, Chu Thiếu Tước sắc mặt đột biến.
"Đứng lên." Chu Thiếu Tước đẩy Cố Thiển Vũ ra, vội vàng kéo qua một bên chăn mền phủ lên chính mình, phảng phất giống như sợ mình bị làm bẩn.
Cố Thiển Vũ: "....."
Thật không nghĩ tới trung nhị thiếu gia thế mà ngây thơ như thế.
"Anh, không phải như anh nghĩ, em cùng nữ nhân này không quan hệ." Chu Thiếu Tước bận bịu cùng Chu Khác giải thích, cậu một mặt cấp bách, phảng phất Chu Khác không tin, cậu liền đi chết.
"Các người tiếp tục." Chu Khác không nói tin, cũng không có nói không tin, nói xong câu này anh ta liền tri kỷ đem cửa phòng đóng lại.
Cố Thiển Vũ: "....."
Chu Thiếu Tước: ".....:
Cố Thiển Vũ nội tâm: Mẹ nó, cái này ca ca đến cùng có tính cách gì, còn không có hiềm nghi người lăn ga cùng đệ đệ chưa có trưởng thành, anh ta liền phản ứng như vậy?
Chu Thiếu Tước nội tâm: Xong đời!
Từ khi chụp Chu Thiếu Tước bất nhã chiếu cùng bất nhã video, thằng này đối với Cố Thiển Vũ liền triệt để không có tính uy hiếp.
Triển Quả Nhi không biết Chu Thiếu Tước nhanh như vậy liền bị Cố Thiển Vũ thu phục, cô còn lòng tràn đầy chờ mong Chu Thiếu Tước giúp cô chỉnh Cố Thiển Vũ.
Cho nên mỗi lần Triển Quả Nhi gặp Cố Thiển Vũ, đều sẽ tràn đầy phấn khởi hỏi cô, cho Chu Thiếu Tước học bù cảm giác thế nào.
Cố Thiển Vũ tất nhiên biết, Triển Quả Nhi muốn nhìn cô khóc ròng ròng nói mình bị Chu Thiếu Tước chỉnh rất thảm.
Nhìn Triển Quả Nhi đáy mắt phun trào chờ mong cùng đắc ý, Cố Thiển Vũ ở trong lòng cười lạnh, nhỏ vậy liền ác độc như vậy, lớn không biết lại biến thành bộ dáng gì.
"Chúng tôi ở chung rất tốt." Cố Thiển Vũ không lạnh không nhạt mở miệng.
Ở chung rất tốt? Triển Quả Nhi hoài nghi nhìn Cố Thiển Vũ, nghĩ dựa vào nét mặt của cô tìm vết tích nói dối.
Có thể khiến Triển Quả Nhi thất vọng chính là, cô nhìn không ra, Cố Thiển Vũ giống như không có bị Chu Thiếu Tước khinh bỉ.
Ý nghĩ này để Triển Quả Nhi trong lòng có chút tức giận, Chu Thiếu Tước tên kia đang làm cái gì, rõ ràng nói xong muốn giúp cô chỉnh Cố Thiển Vũ, làm sao một chút động tĩnh cũng không có?
Triển Quả Nhi một mặt có vẻ không vui, rõ ràng không nghĩ tiếp tục cùng Cố Thiển Vũ nói chuyện.
Cố Thiển Vũ đồng dạng không muốn cùng Triển Quả Nhi nói chuyện phiếm, trực tiếp ném cho cô ta một bản bài tập, để cô ta làm.
Mấy ngày nay Triển Phi Dương đối Triển Quả Nhi học tập tiến độ nhìn rất căng, thỉnh thoảng liền sẽ theo bài tập trong rút ra mấy đạo để Triển Quả Nhi giải đề, sai một cái liền muốn phạt đứng nửa giờ, hơn nữa còn không cho phép cô đi ra ngoài.
Cho nên Triển Quả Nhi cũng không dám ứng phó, thành thành thật thật làm bài, không biết liền hỏi Cố Thiển Vũ.
Ban đêm Triển Phi Dương tan tầm sau khi trở về, theo thường lệ rút mấy đạo đề toán để Triển Quả Nhi làm, gặp Triển Quả Nhi toàn bộ đều hiểu đáp đúng, hắn hài lòng nhẹ gật đầu.
Trông thấy Triển Phi Dương tâm tình không tệ, Triển Quả Nhi lập tức nũng nịu bổ nhào vào trong ngực hắn.
"Tiểu thúc thúc, những này đề tài cháu đều làm được, thúc có cái gì ban thưởng?" Triển Quả Nhi không ngừng dùng khuôn mặt nhỏ đi cọ Triển Phi Dương bả vai, cái cằm đều cọ có chút đỏ.
" Đề bài đơn giản như, cháu còn muốn ban thưởng?" Triển Phi Dương gõ gõ Triển Quả Nhi tiểu não môn, khóe miệng lướt qua mỉm cười.
Triển Quả Nhi bị Triển Phi Dương kia xóa cười liêu, cô hai mắt mạo hiểm hồng tâm.
Tiểu thúc thúc thật rất đẹp trai a..., trên thế giới này tại sao có thể có người đẹp trai như vậy?
Triển Quả Nhi nuốt một ngụm nước bọt, sau đó bĩu môi nũng nịu mà nói: "Đầu của cháu không thông minh, đề bài đơn giản như vậy với cháu mà nói rất khó, cho nên ban thưởng vẫn phải có."
"Cháu ban thưởng yêu cầu không cao, thúc hôn cháu một cái là được rồi." Triển Quả Nhi đỏ mặt nhỏ giọng nói.