Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai - Chương 219: Trêu chọc tận thế (5) : truyenyy.mobi

Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 219: Trêu chọc tận thế (5)




Editor: Tieen

【 Ký chủ, cô từ từ, để ta thương lượng một chút, thử xem còn có thể cứu vãn đường sống hay không. 】

Cũng không biết ai là người định chế nhiệm vụ công lược này, thật sự là hại chết bổn hệ thống!

Mạng nhỏ quan trọng hơn, Cửu Thiên Tuế hoàn toàn quên mất lúc ban đầu khi biết có nhiệm vụ công lược thì đã kích động như thế nào.

Không bao lâu, Cửu Thiên Tuế nhận được phản hồi.

【 Ký chủ, về nhiệm vụ chi nhánh, nếu cô có thể hoàn thành công lược là tốt nhất, còn nếu có thể cảm hóa đối tượng nhiệm vụ chi nhánh tạo phúc cho nhân loại, thì ký chủ hoàn thành một nửa nhiệm vụ, sẽ trả cho ký chủ một nửa tích phân. Có lẽ ký chủ bảo đảm đối tượng công lược không hủy diệt thế giới, sẽ đạt được 50 tích phân. 】

Cửu Thiên Tuế lần đầu tiên nhận được nhiệm vụ không điểm mấu chốt như vậy, giải thích của người định chế nhiệm vụ là đối với nó và ký chủ không tín nhiệm đến mức nào!

Đương nhiên, điều nó hy vọng nhất vẫn là ký chủ công lược, nhưng với trạng thái trước mắt, xem ra ký chủ dường như rất kháng cự công lược.

Nó cũng không hiểu, công lược là việc đơn giản cỡ nào, ký chủ thật sự không muốn kiếm tiền.

Cảm hóa? Chờ nhìn thấy đối tượng nhiệm vụ chi nhánh, cô lại suy xét phải dùng biện pháp gì, theo lời nói của Cửu Thiên Tuế, với giải thích của người định chế công lược, cũng biết vị đối tượng nhiệm vụ chi nhánh này khó chơi cỡ nào, cho nên mọi thứ còn chờ xác định.

Nhìn thấy Tô Mộc cam chịu nhận nhiệm vụ này, Cửu Thiên Tuế hỏi: 【 Ký chủ, vì sao cô không nhận nhiệm vụ công lược vậy? 】

"Lao động và thù lao không tương xứng."

Thật khó để khiến cô hứng thú với một người giống kiếm tiền, khó khăn...

Nhẫn tâm, không yêu đương nhiều năm, cô không biết dốc lòng yêu thương một người như thế nào, dù là giả vờ cũng rắc rối, cho nên không có đủ thù lao, cô không thể động tâm mà diễn được.

Cửu Thiên Tuế: 【 ... Tính ra, đều là do tích phân không đúng chỗ. Ký chủ, xin hỏi điểm mấu chốt của cô ở đâu? 】

"Ta chính là điểm mấu chốt."

Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】

Coi như nó chưa hỏi gì.

"Cô, cô không sao chứ?" Bên kia, Chu Tử Nghiên nghi ngờ nhìn Tô Mộc, thăm dò hỏi.

Cô ấy nhớ rõ mình bị thương trong thủy triều tang thi, sau đó bị người ta ném xuống, cùng bị ném còn có cô gái cách đó không xa.

Không biết mình bị mê man nóng lạnh xen lẫn dày vò bao lâu, khi ý thức chậm rãi khôi phục, cô ấy nghe được tiếng động bên người, muốn mở mắt ra lại làm thế nào cũng không mở được.

Chờ đến kinh mạch cả người dường như bị cái gì rửa sạch qua một lần, lúc cả người sảng khoái, cô mở mắt ra thì bắt gặp ánh mắt lạnh lùng lãnh đạm của cô gái trước mặt này.

Nhìn thấy hành động dị thường của cô, thậm chí cô ấy hoài nghi có phải cô biến thành tang thi hay không?

"Rất tốt." Tô Mộc trả lời, từ trong trí nhớ nguyên chủ biết được tại sao các cô lại ở nơi này.

Cốt truyện xảy ra vừa đến lúc Trì Vũ không dung thứ cho Chu Tử Nghiên, nên dẫn tang thi đến, tuy rằng giả vờ che chở Chu Tử Nghiên, nhưng lại cố ý lộ ra sơ hở lớn, khiến Chu Tử Nghiên bị tang thi cào xé, mà nguyên chủ thì vô tội, bị người ta kéo tới chắn tang thi.

Sau đó, đội ngũ gϊếŧ tang thi và kiểm kê người bệnh thì phát hiện hai người, Trì Vũ giả vờ khó xử, còn nói giúp Chu Tử Nghiên, nhưng cuối cùng hai người vẫn bị ném xuống.

Chính ở chỗ này, nguyên chủ biến thành tang thi, sau đó không lâu thì bị gϊếŧ.

Nguyên nữ chủ Chu Tử Nghiên...

"À, tôi, xin chào, tôi tên là Chu Tử Nghiên, cô có thể gọi tôi là Chu Chu, hoặc là Tử Nghiên."

Chu Tử Nghiên cười rộ lên rất có ma lực, giống như đóa hoa sen không nhiễm nước bùn, tốt đẹp thuần khiết, khiến người ta muốn lại gần.
"Tô Mộc." Tô Mộc tự giới thiệu, sau đó nhặt khẩu súng của người nọ đánh rơi trên mặt đất lên, rồi đi đến trước mặt người đàn ông đã chết kia, cướp đoạt vũ khí trên người hắn, đem súng đưa cho Chu Tử Nghiên.

"Cầm."

☆☆☆☆☆

16/2/2022


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.