Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Tỷ Phu Vinh Dự - Chương 20: Hóa cốt thủy (3) : truyenyy.mobi

Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 20: Hóa cốt thủy (3)




Chỉ là, Đái Tân Ni thật sự là xử nữ sao? Nghĩ vậy, lòng ta lại mát đến lòng bàn chân, vội vàng dí lỗ tai vào sát khe cửa, muốn nghe đến tột cùng.

"Ta đành phải đi vậy, nhưng ta rất muốn biết Lý Trung Hàn được an bài đến bên cạnh ta là ý của cô hay là của Chu Cửu Đồng?"

Đỗ Đại Duy lạnh lùng hỏi.

"Cái này hoàn toàn là ý của Chu tổng giám đốc, ngươi rõ ràng chưa, rõ rồi thì lập tức rời đi."

Đái Tân Ni ngữ khí tràn đầy phẫn nộ, nhưng lại chỉ có thể cố nén.

"Hắc hắc, Chu lão đầu kia cũng già rồi, qua hai năm nhất định sẽ rời khỏi vị trí tổng giám đốc, ngươi dựa vào hắn còn không bằng dựa vào ta? Hừ, ta dám nói, không tới ba năm, vị trí tổng giám đốc ngoài ta ra thì không còn ai có thể đảm nhiệm, cô thông minh như vậy thì nên biết làm như thế nào."

"Hừ, chờ ngươi trở thành tổng giám đốc kt rồi hãy nói a, bất quá, ta cho rằng ngươi không làm được, ta còn muốn nói cho ngươi biết, ta Đái Tân Ni ai cũng không dựa vào, ta chỉ dựa vào chính mình, được rồi, ta đã nói xong, ngươi không đi thì có thể ngồi lại, ta có chuyện phải làm."

Đái Tân Ni cười lạnh hai tiếng, ta lập tức đã nghe thấy âm thanh của giày cao gót giẫm trên đất.

"F*** !" Đắc ý cái gì? Hừ, đúng là đồ không thức thời, một ngày nào đó, ta sẽ bắt ngươi phải quỳ dưới chân ta!""Đỗ Đại Duy hung hăng mắng, có lẽ cảm thấy nhàm chán, hắn cũng đi khỏi phòng làm việc của Đái Tân Ni.

Ta đặt mông ngồi lên, lời nói của Đỗ Đại Duy khiến ta cảm thấy sợ hãi, lời đồn đại quanh Đái Tân Ni vốn không ít, ta vẫn cho rằng cũng chỉ là chuyện bát quái, chưa bao giờ tin Đái Tân Ni kiêu ngạo có quan hệ mập mờ với cao tầng trong công ty, nhất là tổng giám đốc già nua Chu Cửu Đồng, thế nhưng, từ lời của Đỗ Đại Duy cho thấy Đái Tân Ni cùng Chu Cửu Đồng có quan hệ đặc thù nào đó, về phần là loại quan hệ nào ta không dám phỏng đoán, nhưng lại buộc lòng phải nghĩ đến chỗ đen tối nhất, càng nghĩ càng thất vọng, càng nghĩ càng bi thương, cuối cùng, nhịn không được thì thào:"Chẳng lẽ hoa tươi cần phải căm vào bãi cứt trâu mới có thể thật sự hấp dẫn?"

"Ngươi nói ai là cứt trâu?"

Đột nhiên một thanh âm từ đằng sau ta vọng đến.

Trái tim ta bất thình lình bị dọa cho nhảy ra khỏi lồng ngực, còn chưa kịp quay đầu lại, ta tựu run rẩy hỏi:

"Người đằng sau đang nói là ai?"

"Ngươi quay đầu lại là biết."

Ta quay đầu lại, tuy đã đoán ra rồi, nhưng thật sự chứng kiến bộ dạng Chu Cửu Đồng thấp bé gầy yếu sau lưng vẫn khiến ta kinh hãi, vị lão nhân thấp bé gầy yếu trước mắt này chính là chủ tịch kiêm tổng giám đốc công ty chúng ta.

"Chào, chào ngài, tổng, tổng giám đốc."

Ta nghĩ thầm, lần này thật sự xong đời rồi, đúng là vận mệnh trêu cợt, đừng nói giữ được cái gì chức vụ mới, có thể bảo trụ bát cơm cũng là hi vọng xa vời. không có một vị đức cao vọng trọng nào thích người khác gọi là "cứt trâu", Chu Cửu Đồng chính là một người đức cao vọng trọng, trong giới tài chính, không người nào không biết "Cửu thúc"

"Tôi xin lỗi, tôi thật không tốt."

Chu Cửu Đồng lắc đầu, thần sắc có chút bi ai.

Ta tuy rất kinh hoảng, nhưng cũng rất buồn bực, lão đầu trước mắt tóc bạc hơn nửa, chống một quải trượng màu đen, mặt gầy dẹp thấp bé lộ ra thần sắc cô đơn, giống như một kẻ thiếu nợ hắn rất nhiều đột nhiên chết mất tiêu.

"Sao, không tốt như thế nào?"

Ta cố dũng cảm trả lời, thầm cầu nguyện vị đức cao vọng trọng thoạt nhìn hơn sáu mươi tuổi này sẽ không chấp nhặt cùng cái loại người tuổi trẻ như ta, cũng sẽ không khiến công việc của ta "đầu một nơi, thân một nẻo"

"Bởi vì tôi là cứt trâu, cứt trâu rất thối."

Chu Cửu Đồng bộ dạng rất khổ sở.

Ta muốn cười, lại cười không nổi, vội vàng dùng thanh âm thành khẩn, nhất chân thành tha thiết, đáng thương nhất trên thế giới nhất xin lỗi Chu Cửu Đồng:"Thực xin lỗi Chu tổng giám đốc, ta mới là cứt trâu, Lý Trung Hàn ta mới là cứt trâu thối không ngửi được, Chu tổng giám đốc, ta không phải nói ngài, thực không phải nói ngài."

"Ngươi không cần xin lỗi, bởi vì ngươi nói đúng, ta là cứt trâu, ừ, thậm chí cả cứt trâu cũng không bằng."

Chu Cửu Đồng lại thở dài một hơi, thân thể còng xuống khiến cho người ta đồng tình. Nhưng ta biết rõ, hiện tại người cần phải được đồng tình không phải Chu Cửu Đồng, mà là ta Lý Trung Hàn.

"Chu tổng giám đốc, tôi, tôi sai rồi, xin ngài tha thứ cho tôi! Tôi thật vô tâm ."

Ta quả thực sắp khóc.

"Lúc nàng mới mười lăm tuổi, ta đã nuôi dưỡng nàng. Năm nàng mười chín tuổi, ta đưa nàng đi Anh quốc đọc sách, chỉ cần nàng thích thứ gì, ta đều mua cho nàng, chỉ cần khiến nàng vui vẻ, chuyện gì ta cũng nguyện ý làm, thế nhưng trước sau chín năm lẻ ba tháng, nàng cũng chưa hôn ta một lần, mà ngươi hôm nay lại sờ soạng toàn thân nàng một lần, ngươi nói, ta có phải rất thất bại hay không? Có phải là cả cứt trâu cũng không bằng không?"

Chu Cửu Đồng tựa hồ đang nghẹn ngào.

Ta cực độ khiếp sợ, trong lòng hy vọng "nàng" theo như lời Chu Cửu Đồng không phải Đái Tân Ni.

"Ngươi cũng không cần đoán, ta nói người này chính là Ni Ni, là Đái Tân Ni."

Chu Cửu Đồng tựa hồ xem thấu tâm tư ta.

"Chu, Chu tổng giám đốc, tôi thật không biết Đái Tân Ni là nữ nhân ngươi thích, nếu tôi biết rõ, cho tôi một trăm lá gan, tôi cũng không dám đụng đến nàng."

Ta chẳng những khiếp sợ, còn tâm loạn như ma, xem ra lần này thật phiền phức, ta âm thầm lo lắng cho mình: Lý Trung Hàn ơi Lý Trung Hàn, trên đầu chữ sắc có cây đao, ngươi lần này hỏng bét rồi, người ta tổng giám đốc nuôi một con dê béo, ngươi ngay cả chào hỏi cũng không làm đã muốn lôi đi, người ta lại không tìm ngươi dốc sức liều mạng sao?

"Vậy ngươi nói bây giờ nên làm cái gì?" Chu Cửu Đồng hỏi.

Ta nghĩ thầm, sờ cũng sờ rồi, còn có thể làm cái gì? Cũng không thể chém hai tay của ta chứ? Chỉ là ngoài miệng thành khẩn nói: "Tổng giám đốc nói nên bây giờ làm cái gì thì làm cái ấy, chỉ là cha mẹ ta đều già rồi, còn có một muội muội cần chiếu cố, tôi không thể không có công việc này, đại nhân có đại lượng, tôi cam đoan về sau sẽ không có quan hệ gì với Đái Tân Ni."

"Ta có một yêu cầu, nếu như ngươi đồng ý chẳng những công việc không có vấn đề, ta còn cho ngươi làm phó quản lý bộ phận đầu tư, vốn ta có thể cho ngươi làm quản lý bộ phận đầu tư, thay thế vị trí Đỗ Đại Duy, nhưng ngươi bây giờ năng lực còn chưa bằng hắn, công ty trước mắt tạm thời không thể thiếu Đỗ Đại Duy."

Chu Cửu Đồng đột nhiên đưa ra một cái quái dị dị yêu cầu.

Ta nghĩ thầm, đừng nói là một yêu cầu, dù là trăm cái yêu cầu, ta cũng cứ đáp ứng trước, nghĩ đến khả năng phải đoạn tuyệt hết thảy quan hệ cùng Đái Tân Ni, trong lòng ta lo lắng không yên.

"Tổng giám đốc, Lý Trung Hàn tôi học thức nông cạn, kinh nghiệm cũng không cao, có thể có chỗ dừng chân ở kt cũng đã rất thỏa mãn, về phần chức vụ phó quản lý cũng không dám đảm đương. Ách, xin hỏi tổng giám đốc có yêu cầu gì?"

Đối với chuyện thăng chức mà nói, ta cảm thấy đó là chuyện xa vời .

"Tốt, cậu đi theo ta."

Chu Cửu Đồng nói xong, chống quải trượng đi đến một cái hành lang.

Ta đột nhiên phát hiện trong này là một căn phòng nhỏ có giường, ghế sô pha, TV, tủ lạnh...... Phàm là hết thảy đồ dùng trong gia đình đều có ở đây, ta đoán đây là nơi Đái Tân Ni thường nghỉ ngơi.

Nhưng ta lập tức lại có nghi vấn: Chu Cửu Đồng tại sao lại có thể đến gian phòng này? chẳng lẽ đây là nơi Chu Cửu Đồng hẹn hò với Đái Tân Ni sao? Thế nhưng ngay cả Chu Cửu Đồng cũng không thừa nhận có quan hệ thân mật cùng Đái Tân Ni, chẳng lẽ Chu Cửu Đồng lừa gạt ta?

Ta mang đầy rẫy nghi hoặc theo sau Chu Cửu Đồng.

Căn phòng quả nhiên có cửa ngầm khác, đẩy ra liền xuất hiện một hành lang chỉ một người có thể đi. Dọc theo hành lang khoảng 10m liền thấy một cánh cửa lớn. Chu Cửu Đồng đẩy cửa ra, ta liền phát hiện đây là một cái thang máy tinh xảo, trong thang máy rất sạch sẽ, xem ra thường xuyên có người sử dụng.

"Vào đi."

Chu Cửu Đồng bảo ta đi vào. Ta nhìn chung quanh, đành phải vào theo, bất quá, trong lòng có chút sợ hãi, tuy ta bình thường cũng khá lớn gan, nhưng hiện tại khắp nơi đều thấy quỷ dị, trong lòng cũng thấy sởn gai ốc.

Lúc thang máy khởi động, ruột gan cũng nghẹn lên cổ, ta âm thầm cầu xin các vị thần linh, chúa nhân từ lần nữa phù hộ ta. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Rất nhanh thang máy lên đến tầng chín, cả một tầng đều là văn phòng tổng giám đốc.

A! Hóa ra đây là bí đạo giữa văn phòng tổng giám đốc cùng văn phòng Đái Tân Ni, lại nghĩ Đái Tân Ni mỗi ngày cùng Chu Cửu Đồng gặp mặt ở chỗ này, trong lòng ta nổi lên tầng tầng ghen tuông cùng phẫn nộ.

Văn phòng tổng giám đốc đương nhiên là trung tâm quyền lực của công ty, ta ở công ty hai năm, chưa nói đặt chân lên tầng chín, mà ngay cả tổng bộ tài vụ tầng tám cũng chưa dám bén mảng, cho nên lúc bước vào văn phòng tổng giám đốc, ta trở nên rất câu nệ khẩn trương, nơi này đúng là không phải thường, chẳng những khí phái, mà khắp nơi còn lộ ra sự xa hoa, các loại đồ sứ giá cao cùng các vật phẩm trang sức hoa lệ mang đến một sức sống cho văn phòng, đứng giữa căn phòng, ta cũng không cảm thấy quá nhiều áp lực.

"Ngươi ngồi kia."

Chu Cửu Đồng dùng quải trượng chỉ vào một cái ghế sô pha màu nâu da mềm rộng như một cái giường.

"Vâng."

Ta nơm nớp lo sợ ngồi xuống ghế sa lon.

Vừa ngồi xuống, trước mặt ta một đài màn hình tinh thể lỏng 52 inches liền được bật, trên đó hiện ra một gian phòng trông rất quen mắt, trong lòng khẽ động, ta lập tức nghĩ ra đó là chỗ của Đái Tân Ni.

Chu Cửu Đồng ngồi xuống bên cạnh ta, hắn loay hoay điều khiển từ xa trong tay, hình ảnh trên màn không ngừng thay đổi, rốt cục hình ảnh dừng lại, sắc mặt ta đại biến.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.