Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn - Chương 104: Tám năm sau (4) : truyenyy.mobi

Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn

Chương 104: Tám năm sau (4)




Câu cuối, tôi đã đủ tư cách hay chưa?

Phóng viên phía dưới không biết trả lời vấn đề này như thế nào, Đoàn Tình không thể nghi ngờ là đủ tư cách, mấy số liệu này là thật. Hơn nữa này người này 7 năm nay không hề có bất cứ tin tức gì, thậm chí không có chuyện xấu, như vậy vừa dùng thời gian đến chứng minh liền khiến ngươi á khẩu không trả lời được.

Cậu nói chuyện vô cùng kỹ xảo, thản nhiên sơ lược qua, trọng điểm là ở mặt sau. Có phóng viên còn muốn phản đối, TGần Thiệu không cho bọn họ cơ hội, cầm micro ngữ khí trầm ổn:”Tôi biết mọi người đến hôm nay đều có mục đích, là muốn cho kênh Tây Hồ Minh Châu một công đạo”.

Chúng phóng viên trong lòng thư thái, lời này nói thật dễ nghe, bọn họ là vì công đạo mà đến. Tần Thiệu tiếp tục nói:“Công đạo là do tâm của con người, tôi tin mỗi người trong các bạn sau khi xem xong tiết mục đều có một ý kiến của riêng mình, ví như em ấy làm tốt hay không tốt, trong lòng vô cùng rõ ràng. Chuyện xấu lần này, hãy để những người trong giới bày tỏ, là tốt hay xấu, nên phê bình hay tiếp tục, mọi người xin xem màn hình lớn”

Đoàn Tình nghe hắn nói có chút nghi hoặc, cũng quay đầu nhìn, màn hình chiếu xuất hiện từng câu từng chữ làm ấm áp tâm cậu. Lần đầu tiên nhìn màn hình mà Đoàn Tình lại cảm thấy hoa mắt đến vậy. Cậu không nghĩ có nhiều người vẫn còn bên cậu, chấp nhận cậu, thậm chí tán thưởng cậu.

Tần Thiệu nắm lấy tay cậu, ấm áp mà kiên định. Phía dưới phóng viên bắt đầu tin, không phải vì Đoàn Tình, mà là vì danh tiềng của những người trong màn hình: văn hóa phòng nghiên cứu giáo sư Trung Quốc Tử Thanh, viện trưởng viện nghiên nhà bảo tàng văn học Trình Lâm, đệ nhất họa sĩ đồ sứ Tống Triều Hàng Châu Vương Ngọc Thu, Trung Quốc nghệ thuật học viện giáo thụ đổng phàm, Trung Quốc tạ thần,, Đại Sư kiến trúc học Trung Quốc Tô Hằng, vũ đạo học giả: Thu Thiền, thần đồng âm nhạc: Lang Kiều, giáo sư văn học Q Lý Thu Nhiên…… nghiên cứu văn học Khổng tử Gia Công Khanh…… Theo màn hình lớn lăn lộn một lại một danh tự, xa lạ, quen thuộc, từ trên đỉnh cao cho đến không tiếng tăm mỗi người đều bình đúng trọng tâm. Các phóng viên trong lúc nhất thời lặng ngắt như tờ, bọn họ không nghĩ hai người họ lại còn quyền lực như vậy, không nghĩ đến Tần Thiệu sẽ đưa ra chứng cứ, đây cũng xem như chứng cứ, những người này tại xã hội ảnh hưởng là không cần nói cũng biết, một có thể nói là nói dối, nhưng là nhiều người như vậy a…… Màn hình lớn vẫn là thong thả lăn lộn, hàn trăm lời nhắn lại…………..

Tần Thiệu thanh âm trầm ổn tại trong đại sảnh chậm rãi vang lên:“Tôi biết mọi người đều xem tiết mục này, dù sao này tiết mục là Hàng Châu Tây Hồ Minh Châu,chúng ta phải kiêu ngạo tự hào, 5000 năm văn minh Trung Quốc là chính là viên ngọc trong tâm hồn mỗi người. Nên chúng ta ai cũng có nghĩa vụ giữ gìn, bảo vệ và phát huy……” Này một chuỗi tâng bốc vang lên, phóng viên hồ hồ gật đầu. Đương nhiên không bao gồm mấy kẻ có dụng tâm.

Mấy phóng viên biết vấn đề đi cửa sau không đả kích được cậu, liền bám lấy sinh hoạt không tha. Vấn đề bao dưỡng chính là vấn đề mọi người thích nghe, phóng viên cũng bắt được quan điệm đại chúng này, đối với cái này, lời nói Tần Thiệu lạnh như băng:”Mấy người nói mấy người điều tra rất rõ ràng, vậy mấy người có biết chủ tịch của Đường Lệ Chi Hoa(chính là xưởng nâng cấp ô tô của tần Thiệu, chương trước có nói quà vài lần nhưng mình nghĩ cái đó nhắc đến linh tinh nên tự động bỏ qua, sẽ bổ sung sau) là ai không?”

Phóng viên có chút sửng sốt, Tần Thiệu cười lạnh:”Cắt câu lấy nghĩa, lấy lòng dân chúng ắt là bản chất phóng viên đi. Tôi ở đây trịnh trọng nói cho mọi người biết: Chủ tịch của Đường Lệ Chi Hoa là Đoàn Tình. Cho nên từ giờ trở đi, mỗi một câu mọi người nói đều liên quan đến Đường Lệ Chi Hoa, vì vậy tôi có thể mời luật sư của mình ra đối chất” Phóng viên sau mới pah1t hiện, quả nhiên loại người này không dễ chọc, nhìn cậu mấy năm nay an phậm, không nghĩ là khó đụng đến như thế.

Tần Thiệu đợi một hồi mới cười nói:“Bất quá, mọi người nói đúng, quan hệ của Đoàn chủ bá quả thật rất xa xỉ”.

Nếu mọi người cứ khăng khăng cho rằng một người bao dưỡng một người, vậy thì người bao dưỡng là em ấy, em ấy bao dưỡng tôi”

Tần Thiệu lời nói mang theo điểm trêu tức lại là lạnh như băng, hắn cũng rốt cục xác định tên phóng viên này là phái đến, muốn đem thanh danh của cả hai làm thối, mang tiếng xấu, làm cho hạng mục lần này phải ngâm nước nóng, đáng tiếc, Tần Thiệu khóe miệng cong lên, một tia cười lạnh, đáng tiếc người này đụng phải bàn thạch!

Phóng viên nghe xong một phen nói sửng sốt, liền bắt đầu lẩn sang một con đường khác, nếu đi cửa sau, bao dưỡng đều không đượcchỉ có thể dựa vào cánh cửa cuối, phóng viên lẫm liệt: Đồng tính luyến ái sao có thể ở đây quang minh chính đại phát ngôn, còn đại ngôn bất tàm! Ảnh hưởng đến hình tượng mọi người trong giới! Quan trọng là, đồng tính sao có thể cùng nền văn hóa 5000 năm kết nối, chẳng phải là vũ nhục nền văn hóa trân quý này hay sao!

Đoàn Tình ngón tay co rụt, Tần Thiệu chậm rãi vuốt bàn tay cho cậu, nhìn nhìn người này cười cười:“Chúng ta là người yêu. Nhưng tôi muốn nói, đồng tính luyến ái là kẻ sát nhân hay sao, đồng tính luyến ái thì các người kỳ thị sao? Tôi tự hỏi một người vứt bỏ vợ mình ba lần, động tay động chân,lấy tiền người khác ngụy trang thành tiền từ thiện, tam quan tốt sao? Nhân phẩm của hắn tốt hay sao? Hắn chính là tâm gương của cậu, vì cậu cậu liền lấy hắn mà tuyên truyền?”

Tần Thiệu không nói ra tên người này là ai, nhưng là đánh trúng, người này không cần nói ani cũng biết!!! tần Thiệu nhìn xa xa cười, Vương Thụy Thành, đây là do y ép hắn, vốn tưởng tên đó sẽ cạnh tranh công bằng, ai biết lại dùng thủ đoạn nham hiểm như vậy, nếu muốn xuất hiện trên TV, vậy hắn sẽ đáp ứng đủ!!! Dám lấy đời sống riêng tư ra, tần Thiệu cũng sẽ làm việc tương tự!!! Cam đoan có khi còn ác liệt hơn!!! Tình cảm của tần Thiệu là thật, không hổ thẹn với trời đất!!! cho nên hắn không sợ!! Khí thế ngút trời của tần Thiệu khiến người khác kinh sợ, tuy bình thản, nhưng ẩn ý sâu xa ai cũng hiểu, cùng hắn đối kháng, sợ là không có lý do gì để đáp lại, Qũy hội nhi đồng của Đường Lệ Chi Hoa thành lập đã 3 năm, mỗi một năm từ thiện lên đến 2 triệu NDT, cô nhi được cứu giúp không rõ số lượng đã bao nhiêu người. Mấy thứ này không ai có thể phản bác.

Phóng viên kia trong khoảng thời gian ngắn cũng bị hắn trấn trụ, không nói lại, Tần Thiệu uy hiếp tên đó nghe hiểu được! Tần Thiệu tiếp tục cười cười:“Tôi nghĩ, một gia đình hạnh phúc, vô luận là nam chủ hay là nữ, chỉ cần người một nhà hạnh phúc, chính là đối gia đình phụ trách, phụ trách được một người, sau đó phụ trách được cả gia đình rồi dần dần lan rộng ra toàn xã hội.” Này xem như tổng kết, các phóng viên đối với hắn những lời này không thể nào phản bác, hắn nói đúng.

Tần Thiệu cho bọn người thêm thời gian, nhìn mọi người quả thật không nói chuyện nói mới cười:“Mọi người còn gì muốn hỏi không? Nếu không có lời muốn nói, liền thỉnh ở lại dùng cơm, tiệc đứng, mọi người cứ tự nhiên.”

Tuyên bố chấm dứt viên mãn, trước TV vài lão gia hỏa rốt cục nhẹ nhàng thở ra, Đoàn Tĩnh Viễn nhìn Tần Thiệu ho khan, Trần quản gia lắc đầu nở nụ cười.

Thời điểm đi ra Đoàn Tình nhịn không được hỏi hắn:“Anh sao tìm được bọn họ vậy?” Tần Thiệu cười cười:“Bọn họ rất thích tiết mục của em cho nên chấp nhận đứng ra nói lý.”

Đoàn Tình nghiêng đầu nhìn hắn, Tần Thiệu thắt dây an toàn cho cậu:“Anh nhàn rỗi không có việc gì làm nhìn xem tiết mục của em, em không biết, trên người thích em rất nhiều, có người để lại lời nhắn bên dưới, cũng có viết thư,chắc em cũng nhớ đi.” Này Đoàn Tình biết, Tần Thiệu cười cười:“Anh hay cùng bọn họ tán gẫu…… Hắc hắc, bọn anh đềulà fans của em…… Cho nên có tiếng nói chung. Lần này bọn họ cũng vì em ôm lo lắng chuyện bất công của thiên hạ, cho nên cứ như vậy ……”

Đoàn Tình khóe miệng cong cong, Tần Thiệu không nghĩ cậu sẽ bày ra bộ mặt cảm động, bộ dáng không được tự nhiên, Tần Thiệu kháp cằm dùng sức hôn u, rốt cục không cần trốn trốn tránh tránh!Có thể thân với “vợ” thật tốt!!

Ngày 11 – ngày diễn ra triển lãm xe cũng đến, Đoàn Tình không có thời gian nghỉ, tiết mục vẫn như trước là một tuần ba lượt, không nhiều cũng không thể thiếu, bọn họ cả nhà liền tính đi ra ngoài chơi cũng chỉ chọn mấy nơi gần, xa đều không có thể đi. Vì thế lần này đi xem triển lãm xe của Tần Thiệu.

Triển lãm tổ chức ở Hàng Châu thực long, quy mô rất lớn. Nơi diễn ra triển lãm rộng hơn 22 vạn thước, 21 nước,12000 tiêu chuẩn, bên trong Đường Lệ Chi Hoa cũng là một trong số đó.

Tần Thiệu mang theo Đoàn Tình, Tiểu Kiều, Hàn Dũ, chị Hồng đến xem, trưng sản phẩm bao gồm thiết bị nâng cấp ô tô, ảnh âm điện tử, vật phẩm trong ngoài, đồ bảo dưỡng, linh kiện ô tô, lốp xe trục bánh xe các loại.

Tương đương nhiều, xe đã nhiều, người càng nhiều hơn! Bọn họ chính là mở từ cuối tháng 9 đến cuối tháng 10 kỳ hạn một tháng triển lãm.

Chị Hồng cầm tay hai tiểu gia hảo thở dài:“Nhiều người như vậy a!”

Tần Thiệu giúp nàng giữ Đồng Đồng đến cười nói:“Dự tính số người khoảng là 30 vạn. Này trong đó có 15 vạn khách hàng thân thiết.”

Hàn Dũ chen vào nói:“Khách hàng thân thiết là chỉ?”

Đoàn Tình hỏi:“Kia bao gồm cả người Đức chúng ta hợp tác?” Tần Thiệu cười cười:“Ân. Anh có mời ông ta lần này đến xem Hơn nữa hôm nay người đến còn là đại BOSS”

Đoàn Tình nghi hoặc “Đại boss? Khop6ng phải hợp đồng đã ký rồi sao?”

Tần Thiệu cười cười:“Tới rồi, bất quá bọn họ nói lần này đến là có chuyện quan trọng hơn.”

Đoàn Tình thở dài:“Em còn tưởng thay đổi gì chứ?”

Trần Vũ tại một bên cười:“Yên tâm, hợp đồng đã ký, tuyệt đối không có thay đổi, nếu có tôi liền đem bọn người đó nấu chín!” Nhìn thấy Đoàn Tình nhìn mình, Trần Vũ hoa khan chú ý tu từ:“Ha ha, Tình nhi, em xem triển lãm xong mới hiểu được, người đó hợp tác là có ích lợi, nếu chúng ta không hạnh nhất thì cũng không có ai dám hạng nhì! Cái gọi là đối thủ đều bị bọn anh đánh tan. Ha ha……” Đoàn Tình nghe cười cười không nói, nhất tiễn song điêu, một ván này Tần Thiệu thắng. Cái này chính là nhân quả luân hồi, ngươi thảm hại người khác, thì ắt ông trời sẽ cho ngươi rơi vào cái hố tương tự.

Vài người tham quan một vòng, Tiểu Kiều cùng Đồng Đồng không chịu được, Hàn Dũ cùng chị Hồng dẫn bọn họ ra ngoài chơi, còn lại Đoàn Tình Tần Thiệu Trần Vũ đợi vị khách hợp tác người Đức kia đến.

Vị đại biểu Đức kia đến rất nhanh, so với thời gian đã hẹn sớm rất nhiều, là cùng …. Phu nhân đi theo. Đoàn Tình Trần Vũ nhìn vị phu nhân cao gầy soái khí trợn tròn mắt, DGASZJ chủ tịch Alston năm nay có 45 tuổi, thoạt nhìn có chút trẻ, còn vị phu nhân bên cạnh đẹp trai vô cùng, ước chừng chỉ mới hơn 30…… Là trâu già gặm cỏ non…… Này đó đều không quan trọng, quan trọng nhất là vị phu nhân này là nam!!

Đoàn Tình cùng Trần Vũ có chút thần người, Tần Thiệu lại phản ứng thực bình thường, nhìn thấy bọn họ lại đây, lôi kéo tay Đoàn Tình đi lên trên,Alston sớm vươn tay, Tần Thiệu tự nhiên cũng vươn tay đến:“Alston Chairman,welcome to china (xin chào đến Trung Quốc).” Tần Thiệu cười thực nhiệt tình, Đoàn Tình cũng không lộ thanh sắc phục hồi tinh thần, Tần Thiệu cùng vị này giới thiệu cậu:“Alston Chairman, thi is my lover (đây là người yêu tôi), Ấu Đường.”

Hắn giới thiệu vô cùng tự nhiên, vị người Đức này cũng thực long trọng giới thiệu vị phu nhân của mình:“Đoàn chủ tịch, Tần chủ tịch, hai người khỏe, đây là phu nhân của tôi -Charles. Chúng ta lần này đến Trung Quốc du lịch, thực vinh hạnh gặp mọi người.” Vị chủ tịch Đức này xem ra rất hiểu có chút gập ghềnh, đãi ngộ như vậy khiến Đoàn Tình trong lòng thoải mái, Đoàn Tình cũng tự nhiên cùng y nắm tay:“Hoan nghênh mọi người đến Trung Quốc, hoan nghênh đến tham quan ô tô triển lãm lần này, hy vọng mọi người có một chuyến du lịch Trung Quốc vui vẻ” Đoàn Tình tiếng Anh so với Tần Thiệu chuyên nghiệp hơn nhiều. Phu nhân nhìn cậu một lát, tay vươn ra trước:“Tôi biết cậu.” Đoàn Tình nhìn tay mình bị nắm lấy có chút kinh ngạc:“Anh biết tôi?”

Charles kích động bắn một tràng tiếng anh:“: i am sure,i know you (Tôi chắc chắn mình biết cậu).” Nhìn thấy Đoàn Tình chưa hiểu,Charles khoa tay múa chân:“Đồ sứ,mỗi ngày, xem tiết mục. Tiết mục!” Đoàn Tình rốt cục hiểu được, đây là fan của mình.

Quả nhiên chủ tịch Đức tại một bên cho hắn đáp án:“Charles, thực thích, tiết mục người yêu của cậu. Mỗi ngày đều xem. Chúng ta lần này đến Trung Quốc vì gặp cậu ấy.” Đoàn Tình rất nhanh liền nở nụ cười:“Nguyên lai là như vậy, đây là vinh hạnh của tôi.”

Vài người gặp lại thật vui, Trần Vũ tự nhiên an bài bọn họ chỗ ngồi, lúc này đây hội đàm Tần Thiệu cùng vị chủ tích chưa kịp nói thì phu nhân cùng Đòan Tình đã xôn xao, vừa mới bắt đầu là nói tiếng Trung,Charles cuối cùng theo không kịp, ngôn ngữ Trung Quốc bác đại tinh thâm, truyền thống văn hóa càng là bác đại tinh thâm hơn, một hồi không theo kịp, Đoàn Tình nhìn y thích văn hóa Trung Quốc như thế liền dùng tiếng Anh cùng y giảng, một ngụm lưu loát tiếng Anh khiến vị chủ tịch Đức kinh ngạc, nhìn Tần Thiệu nói:“Phu nhân của cậu thật lợi hại, không những tiếng Trung giỏi, còn thông thạo cả tiếng Anh ……” Tần Thiệu cười cười thực khiêm tốn:“Ngài chê cười.” Ngầm nắm chặt quyền đầu, vợ à em quá giỏi, làm rạng mặt cua 3nha, tuy rằng anh không hiểu em nói cái gì hết.

Trần Vũ tại một bên cũng nghe như lọt vào trong sương mù, tiếng Anh cũng bình thường nhưng nghe cả ngày chỉ hiểu được vài từ……chinaware……china…… Đoàn Tình tiếng Anh y không phải là lần đầu tiên nghe, tiết mục Đoàn Tình y cũng không phải lần đầu tiên xem, nhưng là dùng tiếng Anh giảng văn hóa Trung Quốc khó đến cỡ nào, văn hóa Trung Quốc bác đại tinh thâm dùng tiếng Anh tổ hợp đi ra, Trần Vũ thâm thâm rơi lệ đầy mặt, cùng chủ tịch Đức nói chuyện:“ChúngVài năm nay, tiết mục của cậu ấy ít khi dùng tiếng Anh. Lần này tìm được phu nhân, như tìm được tri kỷ.” Y nói vẻ nho nhã, bằng hữu Đức nửa hiểu nửa không gật đầu, y chỉ hiểu được hai chữ “tri kỷ” ở cuối câu, vừa nghe là muốn cùng Đường Lệ Chi Hoa hợp tác, lần này là do y đích thân đến, không ngờ bây giờ phu nhân còn quan tâm hơn cả y

Tần Thiệu tại một bên nhìn cũng có chút ghen, Đoàn Tình giảng hắn nghe hiểu hơn Trần Vũ, nhưng hắn có biện pháp dời đi lực chú ý của vợ mình. Hắn bảo Trần Vũ cầm ra một bộ đồ sứ, Càn Long Thanh triều mô phỏng đồ sứ Tống Triều. Tần Thiệu biết Đoàn Tình đối với đồ sứ cũng rất có nghiên cứu, đối văn vật càng ham nghiên cứu hơn, đồ sứ Càn Long là quốc bảo, bộ đồ sứ này thực thích hợp, tuy rằng là mô phỏng nhưng vẫn là thực tinh mỹ, trong suốt, xanh nhạt.Vưa lấy bộ chén này ra, lực chú ý của Charles quả nhiên bị dời đi. Tần Thiệu cười đưa cho bọn hắn xem:“Tống Triều liên hoa chính là tác phâm tiêu biểu của nước tôi, hiện tại tôi thay mặt Đường Lệ Chi Hoa tặng cho mọi người, hy vọng chúng ta có thể hợp tác vĩnh hằng, quan hệ hệt như bộ đồ sứ, tôn quý hữu hảo.”

Hành động này của Tần Thiệu vẫn là làm cho bọn họ cảm động, đưa lễ vật khác cũng sẽ không hiệu quả như thế này đâu.

Lúc này đây buổi trò chuyện với nhau thực viên mãn, hai người kia thời điểm rời đi còn lưu luyến không rời, ký tên, chụp ảnh chung các kiểu, lần này buổi triển lãm cùng hợp tác kết thúc thành công.

Trần Vũ tiễn bước bọn họ sờ sờ mồ hôi trên trán hỏi Đoàn Tình:“Này, Charles là fan của em?” Đoàn Tình gật gật đầu:“Hình như là vậy.” Trần Vũ cảm thán:“Ghê gớm, fans em rốt cuộc ra đến ngoại quốc.” Đoàn Tình cười cười:“ Văn hóa chúng ta không phải đã sớm vượt qua biên giới sao?.”

Tần Thiệu cũng tại một lần cười:“Bộ đồ sứ mấy ngàn năm anh dùng cả khối tiền mua cũng đã phiêu dương quá hải.Đồ sứ đó từ lúc hoàng gia cất chứa, coi là lễ vật trân quý. Hôm nay nhìn thấy bọn họ cảm động như vậy, quả thật có biết bao nhiêu kiêu ngạo, tự hào”

Trần Vũ không nghĩ cùng Tần Thiệu thảo luận vấn đề tri thức này, Tần Thiệu từ khi Đoàn Tình làm chủ bá sau cũng bắt đầu nghiên cứu đồ để có thể nói chuyện với vợ!

Trần Vũ có chuyện tò mò, cùng Đoàn Tình kề tai nói nhỏ:“Cái kia,Charles là nam?”

Đoàn Tình ánh mắt nhìn y, Trần Vũ vội vàng giải thích:“Anh chỉ muốn nói là vị chủ tịch kia cùng phu nhân tay trong tay, quả thật mở rộng tầm mắt!”

Đoàn Tình cũng gật đầu:“Bọn họ có chút cởi mở hơn chúng ta?”

Trần Vũ gật đầu:“Đúng vậy, chuyện xấu ở nước chúng ta chỉ có một tí mà đã nháo thành như vậy, nhưng người nước ngoài coi là bình thường.”

Đoàn Tình không nói, Tần Thiệu biết cậu nhớ tới cái gì đến vỗ vỗ bờ vai:“Chúng ta cũng tốt mà, truyền thống cũng có cái hay của truyền thống, cứ theo văn hóa lâu đời mà làm, đúng không.”

Đoàn Tình nhìn mi mày của hắn nhướn lên câu nhân tâm phách:“Anh nói đúng, chúng ta có kiêu ngạo của chúng ta, không người nào có thể sánh bằng. Qủa nhiên học tập không tệ.” Tần Thiệu cúi đầu nhìn cậu:“Là do lão bà đại nhân dạy giỏi.”

Đoàn Tình ho khan, ý bảo còn có người ở đây?

Trần Vũ trợn mắt:“Tôi đi ra ngoài dạo, hai người cứ tiếp tục!!!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.