Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn - Chương 82 : truyenyy.mobi

Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn

Chương 82




Khóa học của Đoàn Tình đã bắt đầu. Cậu có một khởi đầu mới rất suông sẻ cho nên bản thân cảm thấy thoải mái, tâm tình cũng tốt, quan hệ của các bạn học cũng duy trì thân thiết. Trong nhà cũng không có chuyện gì lo lắng, Tiểu Kiều được Tần Thiệu chăm sóc, cho nên Đoàn Tình cũng an tâm mà học tập. Đoàn Tình luôn là người phải làm đến nơi đến chốn, biết chính mình phải làm là cái gì. Nhận rõ tình cảnh hiện tại, cho nên phải học tập thật tốt, để sau này không ai xem thường cậu nữa.

Cậu đang bước trên con đường chính quy, Tần Thiệu xem như yên lòng, bắt đầu bận rộn làm việc của mình. Trách nhiệm của hắn rất trọng đại, hắn cần kiếm tiền! Lúc trước hắn chỉ xem tiền như một vật không cần thiết, nhưng hiện tại là nhu yếu phẩm, giờ mới nhận ra tiền quan trọng đến chừng nào. Tần Thiệu đầu óc chuyển phi thường mau, trong đầu tính nhẩm số tiền phải chi trong nửa năm tới. Lặt vặt tạm thời không tính đến, chỉ tính mấy chuyện lớn.

Cuối năm trước mua cho Đoàn Tình Viễn một bộ đồ 15 vạn.

Bức bức tranh sơn dầu Lâm Tĩnh 10 vạn. Sau này hắn cũng trả lại cho nàng, hai người không có quan hệ, cho nên mọi chuyện phải tính toán rõ ràng.

Viện phí Triển Khiếu có nói không cần, mặc dù vậy hắn vẫn đưa cho y 5 vạn. Lúc đầu Triển Khiếu có bảo là anh em tốt không cần tính toán, nhưng Tần Thiệu khăng khắn là chuyện của bệnh viện, Triển Khiếu cũng không làm chủ được cho nên nhất quyết phải trả.

Hắn cùng Đoàn Tình chuyển nhà, thuê phòng được trang trí đầy đủ, ân không có biện pháp, hài tử còn quá nhỏ, Đoàn Tình cũng ở không quen, cho nên phải ở tốt một chút, bên trong nhà có điều hòa, TV, một năm tiền thuê nhà là 3 vạn, hắn thuê một năm.

Thuê phòng xong xuôi, lúc trốn đi không đồ gì, lại còn Đoàn Tình phải đi học cho nên hắn tiếp tục sắp sửa mấy món còn thiếu, mau notebook cho Đoàn Tình. Đệm chăn gói quần áo đều phải mua mới. Tiền tiêu phí mớ đồ đó khoảng 3 vạn.

Hắn mua cho Đoàn Tình một chiếc nhẫn, Đoàn Tình không thích cho nên đổi lại thành cặp vòng. Cặp vòng Cartier dành cho nam giới, Tần Thiệu đã phải đặt làm. Tổng tiền là 3 vạn. Tần Thiệu cầm muốn cắn môi, nquả thật rất dắt. Tần Thiệu rốt cuộc không bỏ được, đưa cho Đoàn Tình, còn muốn tự tay đeo cho cậu.

Tất cả đó cộng lại là 39 vạn (hình như 135 triệu). Tần Thiệu gật gật đầu, này cũng không phải lớn, trong thời gian đó làm nhiều việc như vậy, 39 vạn là cần thiết rồi.

Còn lại ăn uống, Tần Thiệu tính đến cuối cùng mới phát hiện, ăn uống dĩ nhiên là chiếm tỉ lệ rất lớn.

Sữa bột của tiểu bao tử là một tháng 4 hộp, một hộp là 269 đồng. Tiểu Kiều hiện tại hơn 2 tháng, không có sữa mẹ, cho nên uống cũng nhiều, một ngày uống 6 lần, mỗi lần khoảng 150 hào. Một tháng uống 4 hộp. Tần Thiệu tính đều xấu hổ, đúng là đứa bé khỏe mạnh!. Tần Thiệu cúi đầu xem tiểu bao tử, tiểu bao tử đang nằm trong ngủ rất ngon, hai ám hồng hồng, nộn thịt, miệng cũng chu lên như bộ dáng muốn ăn. Tần Thiệu cười cười:“Con yêu, dùng sức uống ngoan. Tranh thủ vượt qua người thường, người thường đã 15 cân, con chỉ mới 11 cân, so ra kém 4 cân, phải cố gắng uống nghe chưa!”

Tần Thiệu dỗ con xong tiếp tục tính, ân sữa bột là 1200, tã giấy một tháng cũng hai bao, 800 đồng tiền, tóm lại mỗi tháng chi phí của Tiểu Kiều là 2000.

Tiếp sau đó là người lớn, so ra thiếu kém một chút, Đoàn Tình không kén ăn, làm cái gì ăn cái gì, cũng may Tần Thiệu làm đồ ăn ngon, còn là năm mới, cho nên bọn họ hai người thêm Hàn Dũ Tiểu Hồng sinh hoạt phí một tháng cũng chỉ 2000 là nhiều. Một tháng tiền dự bị trong nhà ít nhất phải là 4000 đồng. Ân, đây là tất yếu. Hơn nữa còn phí đổ xăng, đậu xe, một tháng cũng ít nhất 1000, cho nên một tháng là 5000 nguyên.

Tần Thiệu đem phần tính tiền xong lập ra một kế hoạch, hắn đối với con số phá lệ sâu sắc, thấy số liền phải tính toán..

Tần Thiệu nhìn trong tay tờ giấy biểu cười cười, hắn mấy năm nay sao tiêu tiền không nhiều, không nghĩ bây giờ lại cần nhiều tiền như vậy, cho nên cũng không có tiết kiệm nhiều, hắn còn cổ phiếu cộng thêm đi làm, còn có cùng Triệu Bằng Tuyên hợp tác ở CLB CS, mấy năm nay đứt quãng tổng cộng chỉ có khoảng 500 đến 10 ngàn vạn. Tiền lương, hắn đi làm tiền lương cũng không thiếu, hắn từng làm ké toán, Hoa Nhĩ cho hắn đãi ngộ rất cao, nhưng sau đó cổ phiếu thị trường rớt thảm bại nên thôi việc. Kia một lần thảm bại hắn lấy làm bài học cho mình. Tần Thiệu hít vào một hơi không hề suy nghĩ, thắng bại là chuyện thường, không cần nói đến.

Cho nên đến bây giờ tiền hắn có hạn,, Tần Thiệu thở dài, CLB CS cổ phần mình chiếm một nửa, nhưng là hắn cầm Triệu Bằng Tuyên một bình hoa chưa trả tiền, cái kia bình hoa Thanh triều kia. Lúc ấy còn có tiền, nhưng là Triệu Bằng Tuyên chết sống không cần, Tần Thiệu nở nụ cười, cái gia hỏa kia xứng đáng, lúc ấy không cần, hắn hiện tại không có tiền, giờ muốn cũng không có. Tần Thiệu đem câu lạc bộ này coi như không có cổ phần mình, về sau không hề ăn chia hoa hồng, coi như là hoàn trả cho Triệu Bằng Tuyên đi.

Tần Thiệu đem tiền tiêu dùng nửa năm này cùng với còn thừa gởi ngân hàng tất cả đều sửa sang lại đi ra, cuối cùng cầm ra 3 vạn, mỗi tháng tất yếu phải chi 5000 đồng. Còn 20 vạn đem vào đầu tư cổ phiếu. Hắn xem trọng một công ty kia, mới ra mắt thị trường, ân, siêu thị Gia Phúc. Tần Thiệu nhìn mấy ngày tra tư liệu, thấy rất tốt. Mua cổ phiếu của công ty này hắn đã nắm chắc, dù gì đây cũng là lợi ích lâu dài! Hắn tin cổ phiếu của mình nửa năm tới sẽ tăng gấp đôi, thậm chí là gấp ba.

Tuy rằng nói là mạo hiểm, nhưng tần Thiệu tin vao ánh mắt chính mình. Tin tưởng chính mình quăng vào sẽ có thành tựu. Đã một lần thất bại, lúc này đây sẽ không. Nếu không có nhân tố tác động bên ngoài, Tần Thiệu sẽ không thua!

Tần Thiệu mấy năm nay khác không có học hảo, nhưng là sao cổ tinh túy hắn học rất tốt, hắn cũng tin tưởng Tề Tử Kính lựa chọn mình cũng không chỉ là bởi vì Tần Gia Lạc nhắc nhở! Tần Thiệu điểm ấy luôn tự tin! Đúng không, con trai!

Tiểu Kiều lại tỉnh, tỉnh sau chuyện thứ nhất phải làm là tiểu tiểu, Tần Thiệu không cần sờ liền biết Tiểu Kiều đã tè. Tần Thiệu mở âm nhạc, nhạc thiếu nhi. Giai điệu thiều nhi vang lên, Tần Thiệu lưu loát đổi tã Tiểu Kiều, pha sữa bột, ôm ở trên đùi. Một bàn tay ôm con, một bàn tay di chuyển con chuột. Liếc mắt một cái nhìn màn hình rồi liếc một cái Tiểu Kiều. Tiểu Kiều học theo hắn, liếc mắt một cái nhìn hắn, xong lại liếc mắt một nhìn cái bình, nhìn xem sữa còn bao nhiêu. Bộ dáng này của tiểu bộ dáng chọc cười Tần Thiệu, Tần Thiệu thay hắn lung lay:“Còn nhiều, uống từ từ thôi.”

Tiểu Kiều liền ùng ục ùng ục nuốt xuống, Tần Thiệu nhẹ nhàng đút, hắn càng ngày càng biết chăm sóc tiểu hài tử, so với Tiểu Hồng có khi còn lợi hại hơn. Tiểu Hồng nhìn hắn dỗ dành như vậy cũng an tâm, định đi ra ngoài mua đồ ăn. Tần Thiệu ôm Tiểu Kiều cười cười, Tiểu Hồng cùng Hàn Dũ xem như tình nhân, y tới đây cũng vì Tiểu Hồng. Tuy rằng Tiểu Hồng là Đoàn Tĩnh Viễn phái tới chiếu cố Ấu Đường cùng Tiểu Kiều, nhưng Tần Thiệu rất muốn tìm cơ hội xin lỗi Hàn Dũ, cho nên có thời gain đều là do hắn tự tay chăm sóc tiểu hài tử. Tiểu Kiều trước mắt cũng còn nhỏ, rất dễ chăm, uống xong sữa liền nằm ngoan ngoãn trong lòng, ánh mắt càng ngày càng giống Ấu Đường, đuôi mắt cong lên, lông mi thật dài, mũi thẳng, miệng góc cạnh rõ ràng, quả thực là phiên bản thu nhỏ của Ấu Đường. Tần Thiệu xem không đủ, yêu thích không buông tay, xoa xoa mắt rồi tới mũi, cuối cùng mân mê hôn lên cái miệng nhỏ nhắn, vẫn là thơm cái mùi sữa.

Tiểu Kiều uống no rồi không muốn động nên cho baba làm loạn một phen. Tần Thiệu trong lòng cảm thán. Ân nhìn giống búp bê. Ân, ước gì Ấu Đường cũng như vậy, nằm ngoan ngoãn cho hắn thân mật…… Tần Thiệu phát hiện ý nghĩ của bắt đầu tà ác …… Ai, không có biện pháp a, Ấu Đường mỗi buổi tối cùng hắn ngủ một cái phòng, khoảng cách rất nhỏ a, nhưng hắn lại là có thể nhìn không thể sờ, tư vị này vô cùng khó chịu!! Tần Thiệu mỗi đêm tại sô pha thượng ép buộc mình ngủ nửa buổi tối, thật sự nhịn không được liền đi lên giường ngủ, đem người 6om vào lòng lâu ngày thành nghiện! Về phần sau hắn muốn như thế nào, các vị chính mình tưởng tượng……

Chuông cửa vang lên, Tần Thiệu dùng sức ho khan, đem mấy cảnh không mấy trong sáng qua một bên đứng dậy đi mở cửa. Tiểu Hồng cùng Hàn Dũ trở lại, Tần Thiệu cười hỏi:“Sớm như vậy liền trở lại, mọi chuyện thế nào?” Hàn Dũ cười nói:“Ân, ở đây tiểu khu nhiều, tân cái tiểu khu cũng không thiếu, tương lai có thể sẽ trở thành trung tâm, ở trong này thành lập phòng khám hẳn là không tệ.”

Tần Thiệu gật đầu:“Ân, đúng như vậy. Y thuật của anh cũng không tệ.”

Tiểu Hồng buông đồ ăn đến rửa tay rồi lại ôm Tiểu Kiều:“Ấu Đường sắp tan học phải không?”

Tần Thiệu gật đầu:“Ân, đúng vậy, giờ em sẽ đi đón.” Tiểu Hồng cười nói:“Đi đi.” Tần Thiệu cười cười:“Tốt lắm, chờ em trở lại nấu cơm. Tiểu Kiều, đợi ba ba trở về a!”

Tần Thiệu đi đón Đoàn Tình, Đoàn Tình còn chưa có tan học, Tần Thiệu an vị trong xe phát tin nhắn cho cậu, Đoàn Tình hồi đáp:“Tôi biết, tan học sẽ tới liền! Anh chờ tôi ở cổng trường là được! Đừng đi đến phòng học!”

Tần Thiệu nhìn mấy cái dấu chấm than liên tục thở dài!! Đoàn Tình tắt điện thoại, tên hỗn đản này mỗi lần đều là đến ngay cửa phòng học đón àm thôi! Có mấy lần càng quá phận! Trực tiếp vào phòng học bọn họ, cùng mấy bài đồng học nói chuyện phiếm trò chuyện rất lâu.

Toàn ban đồng học cười vang, Đoàn Tình mặt đều đen! Tên hỗn đản này!!!! Tần Thiệu đứng lên cười:“Lão sư, thực xin lỗi, tôi thấy thầy giảng rất tốt, cho nên muốn nghe nhưng có điểm không hiểu, cho nên muốn hỏi lớp trưởng một chút.”

Hắn nói so xướng còn hảo nghe hơn! Đoàn Tình nghiến răng, lão sư thấy hắn nhiệt tình nên vui vẻ nói:“Cậu có thể mượn notebook của các bạn xung quanh để xem kĩ một chút……” Tần Thiệu cười tiếp rất nhanh:“Em mượn Đoàn Tình là được.”

Đoàn Tình đen mặt, Tần Thiệu thật cao hứng, phòng học Đoàn Tình theo bậc thang, rất nhiều chỗ ngồi, Vương Húc vừa thấy là hắn đến đây, vội vàng cho hắn chỗ, kêu so với Đoàn Tình còn thân thiết:“Tần ca anh đến rồi, mau ngồi xuống đi.” Vương Húc thanh âm có chút nhỏ, nhưng là vành tai Đoàn Tình nghe được khẽ cắn môi, còn Tần ca!!! Ghê tởm!!! Tần Thiệu ngồi bên cạnh, đương nhiên còn thừa cơ hội nắm tay cậu nữa, cười thực vui vẻ, biểu tình như anh chỉ là người thân của em thôi!

Đang trong lớp học nên Đoàn Tình không thể đứng lên đánh hắn, liền bị hắn nắm tay, mắt thì hướng lên bục giảng xem lão sư tiếp tục giảng bài, Tần Thiệucứ xoa xoa, Đoàn Tình tránh vài lần không được, mặt đều đỏ. Trên đường trở về dọc theo đường đi đều không có để ý đến hắn, đợi Tần Thiệu thề không bao giờ tới nữa mới chịu nói.

Tần Thiệu ở trong xe đợi một hồi, còn có 5 phút, Tần Thiệu liền tại trong xe nghiên cứu chương trình học biểu của Đoàn Tình, chương trình học biểu Đoàn Tình hắn có sao một bản lưu lại, chương trinh năm hai tương đối nhẹ, ân, hẳn là đặt nền móng cùng học lý luận. Buổi sáng là phác hoạ, buổi chiều là khóa lý luận cùng khóa công cộng. Ân này còn tương đối hảo, Ấu Đường không phải mệt chết đi.

Năm ba tương đối mệt.Đại học I khá giống đại học A, chú trọng là thực tiễn. Kiến trúc hệ càng là như thế, chẳng qua này trường học càng thiên hướng về kiến trúc thổ mộc. Có thể là bởi vì này trường học lúc trước là về lâm nghiệp, cho nên trường học kiến trúc hệ này thiên hướng công trình thổ mộc. Đoàn Tình lên khóa ba sẽ học đa số về hiện trường thực tiễn, thăm dò công trường. Ân, tan tầm hắn cũng quen thuộc, hắn từng bị Tần Gia Lạc sung quân công trường hơn một tháng đâu, ân, cái gì thăm dò a, tính toán thổ địa chịu tải lực linh tinh, hắn đều biết! Tần Thiệu ở trong xe một bên xem một bên chụp tay lái, ân làm lão công vạn năng, so với cậu hiểu biết nhiều hơn, tài năng như vậy vì cậu bày mưu tính kế,…… Tần Thiệu trong lòng miên man bất định, hắn muốn Ấu Đường cho hắn ôm vào trong ngực cùng nhau đọc sách, tay ôm vợ tay đọc sách!!!

Đương nhiên này tất cả đều là do tưởng tượng mà ra, công khóa học kia của Đoàn Tình rất khắc khổ, còn thời điểm đọc sách cậu lại muốn yên tĩnh cho nên mãi mãi cũng là trong tưởng tượng mà thôi ……

Đoàn Tình gõ cửa kính xe, tên hỗn đản này rốt cuộc suy nghĩ cái gì, cậuđến đây đều không biết!!!

Tần Thiệu nhanh chóngmở cửa xe, Đoàn Tình nhìn thoáng qua trong tay hắn cầm chương trình học biểu nghi hoặc:“Anh xem cái này làm gì! Nhận ra gì sao!” Tần Thiệu ho khan:“Anh nhàn rỗi không có việc gì làm nên nhìn một chút thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.