Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn - Chương 55 : truyenyy.mobi

Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn

Chương 55




Bọn họ nhìn có vẻ vất vả khi tìm phương án giải quyết, ba người cùng nhau ngủ! Dù sao là một chiếc giường lớn, còn dùng tấm gỗ lót ở phía dưới! Giường đủ lớn cho cả ba! Nhưng lại là ngủ ở bên ngoài phòng, nhìn như mấy tên canh cửa ấy! Đây cũng có lẽ là chủ ý của Tương Chuyên Cần và Tần Diệp Hoa!

Ba người một giường, ngẫm lại cũng rất khôi hài! Tần Thiệu tức giận, lấy thao nước ấm đến rửa chân cho Đoàn Tình, Đoàn Tình cũng theo thói quen ngồi ở mép giường giơ chân ra, trên tay ôm miếng dưa hấu, tạch tạch tạch, ngồi ăn rất ngon lành. Tần Thiệu đem chân cậu ngâm vào trong nước, Đoàn Tình ngại nóng nên đá hắn một cái, Tần Thiệu ngồi nắm chân cậu àm chỉ muốn lao đến cắn cho một phát, ngại vì Nguyên Dịch đang ở đây đành phải nở nụ cười:”Nước ấm tốt cho chân, em chạy cả ngày rồi.”

Đoàn Tình hừ một tiếng, trên chân cũng bắt đầu thích ứng độ ấm này cũng không nói gì nữa, tiếp tục lấy di động ra chơi game, Nguyên Dịch tại một bên nhìn thực không được tự nhiên, tư thái hai người kia quá mức thân mật! Y không nghĩ đến Tần Thiệu bộ dạng sẽ như vậy, vô cùng hiền lành, cũng không có nghĩ tới Đoàn Tình sẽ phối hợp với hắn. Không những vậy còn phối hợp rất hoàn hảo nữa là đằng khác!

Đoàn Tình lúc này nhìn cũng không quái lắm, mặc trên người quần áo rộng lớn đại cũng miễn cưỡng che giấu, nhưng là xoay người có chút mệt mỏi, cho nên này hơn nửa tháng qua đều do Tần Thiệu tắm rửa, mặc áo khoác, choàng khăn quàng cổ, mang giày, cởi giày cho nên dần dần thành thói quen. Lúc lâu sau, khi6 cậu ăn xong miếng dưa hấu ngẩng đầu lên liền thấy Nguyên Dịch nhìn mình. Đoàn Tình rốt cục cảm thấy không đúng sau đó cố hất chân:”Hảo, được rồi, không ngâm nữa. Kia, Nguyên Dịch, hai người muốn ngâm không?”

Nguyên Dịch nhìn thoáng qua Tần Thiệu, Tần Thiệu cười cười:”Em ngủ trước đi, anh và cậu ta đi tắm.” Đoàn Tình nhìn nhìn Nguyên Dịch, Nguyên Dịch cũng cười với cậu:”Ân, cậu ngủ trước đi, ở đây giường rất sạch sẽ. Tớ đã dặn bọn họ đổi giường qua rồi.” Không chỉ có Đoàn Tình yêu thích sạch sẽ, Nguyên Dịch cũng vậy. Cho nên này xã nghỉ phép này Nguyên Dịch tìm rất lâu, vô cùng sạch sẽ chỉnh tề. Đoàn Tình gật đầu leo lên giường. Cái kia, có Tần Thiệu ở trong này, Nguyên Dịch chắc sẽ không làm gì nữa đâu, Đoàn Tình lắc lắc đầu đối bọn họ không hiểu, nam nhân có cái gì mà bọn họ lại thích đến như vậy?

Đợi Nguyên Dịch cùng Tần Thiệu rửa xong, thương nghị cũng thành công rồi khi trở về, Đoàn Tình đã ngủ mất. Cậu chỉ cởi áo khoác, đắp chăn nằm nghiêng ngủ. Tần Thiệu thở dài, tiểu hài tử này vốn không thích ngủ địa phương lạ, nếu không thích sao còn không cùng mình về nhà đi, tại sao phải ở trong này chịu ủy khuất. Qủa nhiên là vì sĩ diện! Tần Thiệu tắt đèn, đóng cửa lại, đem chiếc chăn ôm ra ngoài sô pha, hai người ai cũng không ngủ giường, cho nên phải miễn cưỡng ngủ trên cái sô pha một mét..

Sô pha không quá thoải mái, quá ngắn, căn bản không thể duỗi thẳng chân, hai người này đều không có ngủ ngon, không ngủ được nên cố đem mọi chuyện nói rõ ra, kết quả lại là một đám quân tử. Một là anh họ, một là đồng học, đều là nam nhân thấy thế nào cũng không có thắng được tâm Đoàn Tình.

Nguyên Dịch trong lòng cười lạnh, anh em bà con a! Tần Thiệu thật đúng là ghê tởm! Dám dùng vẻ mặt nghiêm nghị đe dọa y: Đừng động vào em của tôi! Em của tôi không phải người như vậy!

Chỉ với bằng cái quan hệ này, Ấu Đường nhất định sẽ không thích hắn!Tuy hôm nay tỏ tình không thành công nhưng ít ra cũng đã che dấu, y tin một ngày nào đó có thể mềm hóa cậu! bên kia Tần Thiệu không có để ý đến y, vì vị tình địch này căn bản là không có ý tứ, Nguyên Dịch chắc chắn không hy vọng, hắn hiểuĐoàn Tình, cậu tuyệt đối không thích nam nhân. Ân, đương nhiên trừ bỏ hắn! Vì hắn là ba của đứa bé!

Hai người kia không ai ngủ ngon, Đoàn Tình ngược lại là ngủ rất ngon, bụng không hẳn là rất lớn, cho nên không ảnh hưởng mấy, hơn nữa chạy cả ngày quả thật mệt mỏi, vừa có cảm giác ngủ thẳng hừng đông, thời điểm tỉnh lại liền thấy Tần Thiệu ngồi trước giường.

Đoàn Tình hỏi:”Nguyên Dịch đâu?” Tần Thiệu khoác thêm ít quần áo lên người cậu:”Nhớ cậu ta? Mới sám đã hỏi rồi?” Đoàn Tình mắt trợn trắng:”Các người không phải ngủ ở đây sao?” Tần Thiệu ân một tiếng:”Đi ra ngoài rồi, cậu ta đang tiếp đón mấy đồng học.” A, tiểu hài tử kia cũng thật bận rộn. Còn tưởng y có nhiều nhiều thời gian, chuyện tình cảm về sau lại nói, thiết, Ấu Đường so không được người khác, đây là một khối ngọc bao hàn băng, lúc nào cũng ấm áp, nhưng chỉ cần rời đi một hồi, sẽ lạnh như lúc ban đầu

Quả nhiên Đoàn Tình không hề để ý tới Nguyên Dịch, bắt đầu mặc quần áo. Tần Thiệu giúp cậu mặc xong quần áo, đi giày mới bắt đầu ra ngoài ăn điểm tâm, vẫn là cơm tập thể, cháo khoai lang, một nồi lớn, Đoàn Tình đói bụng cho nên không yêu cầu cao, cùng Tần Thiệu mỗi người một chén lớn, hai người ăn xong còn ăn thêm bánh bao. Ăn xong điểm tâm rồi không có đi đâu chơi nữa, Nguyên Dịch rốt cục hết hy vọng, quyết định lên đường trở về.

Buổi chiều Đoàn Tình về tới nhà, muốn nhìn Đoàn Huyên một chút, kết quả Đoàn Huyên không ở nhà, chỉ có Đoàn phu nhân tiếp đón, Tần Thiệu thấy vậy mới quay ra giải thích:”Ngữ Đường đi đến công ty rồi.” Đoàn Tình khó hiểu:”Anh ta đến công ty? Trời lạnh như vậy mà?” Đoàn phu nhân hơn một tháng không có thấy Đoàn Tình nên nhìn cậu cũng chút thân thiết, cười cười nói:”Đúng vậy, ba con đi rồi, công ty phải có người quản nên Đoàn Huyên đi giúp.” Đoàn Tình trong lòng có điểm không thoải mái, Đoàn Tĩnh Viễn vẫn muốn đem sinh ý vườn trà giao cho Đoàn Huyên. Đoàn Huyên mấy năm nay tuy rằng sinh bệnh, nhưng ba cậu luôn dạy dỗ y rất nhiều về kinh nghiệm quản lý..

Đoàn Tình miễn cưỡng nga một tiếng, Tần Thiệu ngược lại là hỏi hỏi:”Thân thể cậu ấy có tốt không?” Đoàn phu nhân khẽ cười cười:”Cũng vậy, dì cho bác sĩ Trần theo cùng.” Tần Thiệu cười cười:”Vậy là tốt rồi.” Đoàn phu nhân bỗng nhiên thở dài:”Mới đi 1 tiếng, ít nhất 2 tiếng nữa mới trở về.”. Tần Thiệu đành phải an ủi bà:”Dì, không có việc gì đâu. Ngữ Đường mấy năm nay thân thể không phải vẫn thực vững vàng sao, có lẽ đã bắt đầu khỏe, đi ra ngoài cũng tốt, còn có bác sĩ Trần đi theo mà.”

Đoàn phu nhân thở dài:”Ân, đành vậy thôi.” Đoàn Huyên là tất cả của. Cho nên mọi sự lo lắng không thể che giấu được. Nói tới nói lui đều là Đoàn Huyên.

Tần Thiệu lần đầu tiên cảm giác nguyên lai Đoàn phu nhân thật là bất công, không, cũng không thể xem như bất công, dù sao bà không phải mẹ ruột Đoàn Tình, chỉ là nếu không ai đó vô tình nghe được sẽ thấy rất bất công. Tần Thiệu nhìn thoáng qua Đoàn Tình, Đoàn Tình cơ bản không có phản ứng gì, trầm mặc ngồi, trong tay đùa nghịch chén trà. Lăn qua lộn lại chuyển động, như là thực cảm thấy hứng thú. Đoàn Tình vẫn không bỏ được cái tật, cầm thứ gì cũng đảo tới đổi lui, ví như điều khiển từa xa. Chắc có lẽ cậu đang dời lực chú ý, không muốn nghe. Nguyên lai là như vậy, nhiều năm như vậy a, cậu đã thích ứng được việc Đoàn phu nhân đối xử bất công. Nhiều năm như vậy. Tần Thiệu đột nhiên cảm giác xót xa. Lúc trước khi hắn thích Đoàn Huyên không có để ý mấy đến cậu, cũng không đứng dưới góc độ của cậu àm suy nghĩ mọi việc. Vẫn cảm giác lòng dạ của cậu hẹp hòi. Ha ha, chính mình thật sự là vô liêm sỉ, vô liêm sỉ! này chuyện cũ ngẫm lại cũng cảm thấy khó tiếp thu. Khó chịu a. Tần Thiệu khụ thanh:”Dì, Ngữ Đường còn việc không về, vậy con cùng Ấu Đường về trước”.”

Đoàn phu nhân lôi kéo Tần Thiệu:”Diệp Lâm, không dễ dàng gì con mới đến đây, ở lại ăn cơm đi, Ngữ Đường buổi tối liền trở lại.” Tần Thiệu cười cười:”Dì, có dịp con sẽ đến.” Đoàn phu nhân nhăn mày:”Đứa nhỏ này, mấy ngày nay đều không đến đây, lần này thật vất vả mới đến một lần không chịu ở lại ăn cơm.”

Tần Thiệu cùng bà giải thích:”Dì, con còn phải đi làm.” Nhìn tấhy Đoàn phu nhân phiền muộn, Tần Thiệu chỉ biết cười:”Lúc trước con không đi làm, dì nói con chỉ là đồ biết ăn rồi nằm, cả ngày đến ăn ké cơm, hiện tại con chăm chỉ làm việc, dì lại mắng con không chú ý đến người, nào, vậy con không đi làm, không đi học, ngày nào cũng lết đến đây ăn cơm được không?.” Đoàn phu nhân bị hắn làm cho thống khí vui vẻ:”Con còn biết nói lí!” Tần Thiệu hắc hắc cười:”Hảo, dì, Ấu Đường là tới thăm Ngữ Đường. Biết cậu ta thân thể tốt thì con cũng yên tâm rồi.”

Đoàn phu nhân nhìn thoáng qua Đoàn Tình:”Ấu Đường cũng lưu lại ăn cơm chiều đi. Thật vất vả mới chịu về nhà.” Đoàn Tình không có cực đoan như Tần Thiệu tưởng, ngược lại là gật gật đầu:”Vâng,mẹ.” Đoàn phu nhân nghe vậy cũng cao hứng:”Được, vậy mẹ đi kêu nhà bếp làm nhiều đồ ngon chút. Ân? Diệp Lâm, con có thể đi về……” Tần Thiệu nhìn dì cười:”Dì, không phải dì nói thêm một người ăn, chỉ thêm đôi đũa sao!” Đoàn phu nhân vui vẻ:”Được rồi, được rồi. Dì đi gọi điện cho Ngữ Đường, bảo nó sớm trở về, mấy hôm trước còn lải nhải nhắc hai đứa đó.”

Tần Thiệu gật đầu:”Hảo, dì, con cùng Ấu Đường lấy chút đồ, đợi lát nữa Ngữ Đường đến đây chúng ta liền tới đây ăn cơm.” Đoàn phu nhân cười cười phất tay cho bọn họ đi.

Đoàn Tình ra chủ ốc liền đi tương đối nhanh, Tần Thiệu đi theo phía sau lôi cậu lại:”Đi chậm một chút.” Đoàn Tình đi đến trúc viên gạt tay hắn ra, hô to:”Chị Hồng, em về rồi.” Tiểu Hồng đi ra cũng rất nhanh, nhìn Đoàn Tình mặt đầy kinh hỉ:”Ấu Đường, cuối cùng cậu cũng về!” Đoàn Tình mặc đồ tròn như cái bánh bao, Tiểu Hồng lôi kéo cậu lại nhìn một phen:”Ân, béo. Béo ……” Đoàn Tình khụ thanh. Tiểu Hồng nói có chút xót xa:”2 tháng cũng không thèm về, hay là đã quên bà chị này rồi.” Đoàn Tình hắc hắc che dấu:”Không có, em bận mà!” Tiểu Hồng lôi kéo tay cậu vào trong:”Trời lạnh, đừng đứng ngoài sân, Tần thiếu gia cũng mau vào. Tôi đi pha trà cho hai người.” Tần Thiệu nở nụ cười:”Cám ơn.”

Trong phòng Đoàn Tình vẫn như cũ, Tiểu Hồng sửa sang lại thực chỉnh tề. Tần Thiệu cùng cậu vào phòng ngủ, Đoàn Tình không muốn hắn vào, Tần Thiệu xấu xa nói:”Phòng ngủ của anh em cũng nhìn rồi, sao em không cho anh nhìn.” Đoàn Tình nhanh chóng cắt lời:”Anh ngủ phòng khách, có phòng đâu mà dám nói!” Tần Thiệu đóng cửa lại hắc hắc cười:”Nói nhỏ chút a, đừng cho Tiểu Hồng nghe được. Nàng chắc chắn sẽ ngại khi biết quan hệ của hai ta…… Khụ khụ…… Quan hệ.” Tần Thiệu nhìn Đoàn Tình ánh mắt thực tự giác đem hai chữ vợ chồng nuốt vào,.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.