Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Tối Cường Song Tu Tà Ác - Chương 18: Tựa đề là con tác nản . : truyenyy.mobi

Tối Cường Song Tu Tà Ác

Chương 18: Tựa đề là con tác nản .




Hắc Lợn: biến dị thú Titan.

Cấp: 90

Kỹ Năng: Giáp Sắt: lớp da dầy vô cùng là một trong những lợi thế của loài này. Đao kiếm bình thường chém vào ngay cả một sợi lông của nó cũng không đứt.

Hàm Trư: Tấn công bằng hàm răng mạnh mẽ húc vào địch, chỉ cần bị húc trúng dù có mạnh hơn nó không ít cũng tuyệt đối tử vong.

......

Lâm Thiên kinh hãi, hắn không ngờ chỉ là một con quái vật biến dị lại mạnh như thế này, hệ thống lần này chơi lớn rồi.

“Toàn bộ binh lực rút lui.”

Hắn phát ra lệnh, toàn bộ quân núp khắp nơi trong thành thị này lập tức lui về, chỉ còn một ít người ở lại.

Mikasa thấy hắn phát tính hiệu lui về, biết tình hình không ổn, nàng phóng lên đứng cạnh hắn. “Thiên có chuyện gì thế.”

Tên: Mikasa

Tuổi: 14

Cấp: 51.

........

Lâm Thiên nhìn nàng, không biết nói cái gì mới đúng. Lúc này, trong đầu hắn lại liên tưởng đến một thứ đã bị hắn quên bấy lâu nay.

“Hì hì, anh mãi mãi là anh hùng.”

“Ưm, anh thật sự cam đảm...”

Lâm Thiên con mắt đờ đẫn, không biết tại sao lúc này hắn lại nhớ đến một người đã từng bị hắn lừa gạt, đến lúc chết, nàng vẫn không thể nào chối bỏ tình cảm của mình giành cho hắn.

Lúc này, hắn nhớ. Hắn dù không phải là người tốt...nhưng mà, hắn đã từng nói trước mặt nàng.

“Chính Lỵ, ta có thể nói cho ngươi biết, dù ta không phải anh hùng gì, nhưng mà ta tuyệt đối không bao giờ bỏ cuộc hay chịu thua với bất kỳ ai dhbtDCtv.”

Lâm Thiên không biết lúc nào, trên mặt lại chảy ra một giọt nước mắt. Hắn không nhớ đã bao lâu rồi từ lúc hắn rơi lệ lần cuối cùng vào cái ngày nàng chết.

“Chính Lỵ à, kiếp trước ta lừa gạt ngươi, kiếp này ta tuyệt đối thực hiện lời mình đã hứa.”

Lâm Thiên từ trong bi thống tỉnh lại, thực lực lại đột tiến một mảnh đạt 86 cấp.

“Mikasa... ngoan, hãy lui về đi, nơi đây có ta rồi... “

Mikasa nghe hắn thất thường, vừa tính mở miệng đã bị hắn dùng tay che lại miệng. Mikasa vô cùng lo lắng, nhưng biết ý hắn đã quyết nàng không thể nào thay đổi được.

“Thiên nhớ bảo trọng.” Nói xong, nàng quay người đi.

Lâm Thiên nhìn Hắc Trư chạy đến gần đây, không dưới 50 km nữa, nhưng hắn biết dưới tốc độ khủng bố hiện tại của Hắc Trư chỉ cần không đến 1 phút là đã phá hủy tường thành.

Hắn quyết ý, trên người từng ngọn lửa màu vàng thiêu cháy. Hắn từ đầu không phải sợ Hắc Trư chỉ do cái tính không thích phiền phức của hắn làm hắn không muốn dính vào mấy thứ khó dây dưa. Giờ đây, lần đầu tiên thực sự chú tâm đến một trận chiến, dù hắn biết trận chiến này hoàn toàn nghiên về phía hắn, hắn cũng không khinh thường sẽ dùng toàn bộ thực lực mạnh nhất ra. Có thể sau này, hắn không còn chú tâm như vậy nữa nhưng hôm nay vì lời hứa với nàng, hắn nguyện làm tất cả.

"Ùm" "ùm"

"Rầm rầm"

Trên bầu trời, sấm chớp liên hồi, từng cột sét thô to bổ xuống đại địa. Cả bầu trời mịt mù mây đen. Lâm Thiên lúc này toàn bộ thực lực bộc phát, thiên địa cũng khó có thể chống, SSJ cấp 3 hiện ra. Lúc này Lâm Thiên thể nội lực lượng như cộng hưởng từ trời cao, chỉ cần hắn muốn không thứ gì có thể thoát khỏi hắn. Dòng máu cấm kỵ do hệ thống tạo ra quả nhiên mạnh vô hạn, một số khuyết điểm như SSJ cấp 3 chân mày không có đã được chỉnh sửa. Thực lực cũng cộng minh cùng thiên địa giảm lại sự thao thục, lại dễ dàng áp chế đối thủ..."mạnh" Lâm Thiên chỉ có thể nói thế.

“Ngao”

Hắc Trư cảm nhận một nguồn năng lượng vô cùng lớn, có điều nó tựa hồ không có lý trí vẫn tiến vào khu vực bị màu vàng chiếu sáng.

Lâm Thiên vung tay, một quả cầu màu vàng bao phủ to lớn từ từ co lại thành một viên cầu nhỏ, bắn về phía Hắc Trư.

Thực lực trên lệch quá xa, Hắc Trư chưa kịp thấy gì một quả cầu sáng đã bắn chúng nó, một quả cầu khủng bố như bom hạt nhân nổ đi, phương viên vài Km vuông bị hủy diệt không còn, cả bầu trời bị quả cầu lửa xe tan. Nếu không phải tập chung vào một điểm, chỉ một quả cầu này, Lâm Thiên đã có thể thỏi bay một phần 10 Trái đất.

Lâm Thiên tiến lại gần, hắn không còn cảm thấy hơi thở của Hắc Trư, ngay lúc này trong đầu hắn vang lên âm thanh.

“Keng. Mở ra ẩn tàng nhiệm vụ: Tam Đại Tộc.

Yêu Cầu: Chưa đủ điều kiện.

Thưởng???.”

“ Nhiệm vụ gì thế này.”

Lâm Thiên không khỏi tự hỏi, lân đầu tiên hắn thấy một nhiệm vụ chỉ có tên còn lại không có gì cả.

Lúc này, từ trên cao bắn xuống một tia sét.

Không biết từ đâu, Hắc Trư đã được hắn xem là chết lại xuất hiện, lúc này thân nó càng thêm to lớn, thực lực lại mạnh hơn rất nhiều.

Hắc Trư vừa sống lại, hung tính đại phát. Hình thành một chuổi bóng đen, điên cuồng húc vào Lâm Thiên.

Lâm Thiên không cử động tùy ý nó.

"Rầm"

Một tiếng hét kinh khủng. Hắc Trư cả hàm răng to lớn bị phá hủy hoàn toàn. Lúc này nó mới phát hiện đối thủ của nó mạnh nhường nào.

“Hừ”

Ngay khi nó quay đầu chạy, Lâm Thiên nắm đấm nắm chặt. Sức mạnh tụ tập, toàn bộ cánh tay của hắn tràn ngập Ki. Lúc hắn cảm thấy đạt tới một mức độ, thục lùi tay về sau. Đánh vào không gian phía trước.

“Hư Không Vết Nứt.”

"răng rắc"

Ngay trước nơi hắn đánh vào, một vết nứt khủng bố xuất hiện từ không gian, sau đó nó lan tỏa ra khắp các mặt, hình thành một mạng nhện. Lúc này, trong khu vực hắn đánh ra, mọi thứ trong vòng vài Km điều bị thứ này vặn vẹo, hình dạng biến đổi. Thân hình to lớn của Hắc Trư cũng bị lan đến. Vài giây sau.

"Bùm"

Mọi thứ bị vết nứt từ hư không lan tới, điều bị tách ra hàng nghìn hàng vạn hạt tro bụi, Hắc Trư gào hét được một tiếng rồi cũng biến thành tro bụi như bao thứ khác.

“Rốt cuộc tia sét đó là gì.”

Thắng trận này, Lâm Thiên không có bao nhiêu vui vẻ, hắn biết lúc này những đại Boss thật sự vẫn chưa từng xuất hiện.

(Ai thấy ta nên rop thì cứ like cái commet phia dưới đủ 10 like ta rop liền, anh em đừng nói gì mất lòng nhau nữa...lần đầu tiên ta biết, tại sao nền tiểu thuyết, văn học của ta lại không hề so sánh được với trung quốc...đơn giản ta thấy ngay cả cơ hội cũng không có thì lấy mẹ gì mà tham hơn người khác...thank anh em đọc những dòng spam này của ta.)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.