Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản - Chương 184: Ngươi rốt cục là ai? : truyenyy.mobi

Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 184: Ngươi rốt cục là ai?




Giả dụ nói Lục tuần trưởng lão khiếp sợ với ma pháp của Mạc Phàm là tám phần, thì vị Viễn cổ hắc ám chân long hiện diện, ngân lên một đoạn ngâm hống, lục tuần trưởng lão chính thức là kinh hoàng mười phần, tột độ của sợ hãi.

Lục tuần trường lão bất quá chỉ là một gã cấm chú khế ước với hắc ám lực lượng, hắn cao nhất chỉ có thể miễn cưỡng tranh thủ chút thời gian đối cứng cùng á đế vương cấp bậc, nhưng đứng trước mặt khí tức của đại đế cảnh giới, e rằng không gian hô hấp đều không có chứ đừng nói phản kháng.

Huống chi… hắn còn không có khả năng bỏ chạy đấy, cả cơ thể bị mạnh mẽ niêm phong vào trong một cái lơ lửng màu đen của Ma thương cự ảnh khống chế, tinh thần lực bị đình trệ, ma pháp bị phong ấn, nhúc nhích một cái, tự nhiên thân thể truyền đến bao nhiêu loại đau đớn trong linh hồn.

Rằng mấy chục năm bế quan tu luyện, hắn không có ra thế giới bên ngoài chiêm nghiệm, liền hôm nay hắn mới cảm thấy cấm chú cũng có yếu ớt đến mức độ này, mới lần đầu hiểu được hối hận muộn màng là như thế nào…

Vì cái gì đọa lạc thiên sứ lại đi bộ đến vui chơi ở Côn Lôn sơn mạch?

Vì cái gì đọa lạc thiên sứ lại còn sở hữu một đầu thượng cổ đế vương khủng bố đến như vậy?

Vì cái gì mình lại đi trêu chọc vào hắn, đi nổi lên sát niệm với hắn…?

Hắc long đại đế hóa ảnh chính là chân thực long hồn, long hồn trở thành nghĩa hồn trong thiên địa hồn, được Nhất Thu hi sinh bản thân bồi dưỡng, đem tinh hoa làm nguồn sữa nuôi nấng bồi bổ, cuối cũng long hồn đã trở nên lớn mạnh đến không gì sánh được, dần dần trở thành một cái thần hồn, thần cách cung phụng cho Mạc Phàm.

Long thân bị hủy.

Long trang thế giới vĩnh lưu không còn…

Long hồn tổn thương cứu Asha Corea một mang.

Bản thân Hắc Long tồn tại chỉ là long thức chình mình trong dằn vặt quá khứ vẫn là kể từ khi tiến hóa thành thần hồn thời điểm, tự nhiên cũng có khả năng tái hiện hoàn mĩ chính mình thời kỳ đỉnh phong cảnh giới, thậm chí so với trước càng thêm phần dạt dào sinh mệnh, chi tức hủy diệt nồng đậm.

Thần cách trở lại, long ảnh tái sinh, thân thể diễn hóa…

Hắc long đại đế vừa ngân giọng,

Long ngâm trực tiếp phát tán thần uy, mặc kệ sinh vật nào phạm vi có tiếp cận mười, hai mươi km, Hắc Long trường ngân cùng bạo khí lại vẫn tràn ngập, để cho toàn bộ lưu dân Tây Hải thành, không riêng gì Minh Lang thôn rõ ràng thấm thía được một trận sợ hãi đến từ sâu trong linh hồn!!

Phích Lịch Điểu chí tôn quân chủ nhẹ nhàng như vậy bị long ngâm áp chế cho đến bục vỡ mà vỡ vụn, lục tuần trưởng lão may mắn hơn một ít, vốn dĩ được Mạc Phàm cố ý lưu dữ lại tính mạng về sau.

“Tê tê tê tê tê ~~~~~~~~~~~~”

Đột nhiên dưới mặt đất, vốn dĩ từng là bãi tha ma ủ xác của đàn Rêu Hạt bị lôi chớp đánh chết, lúc này liền thấy bên dưới mọc lên um tùm từng nhánh từng nhánh hoa mây đủ màu. Hoa mây sớm phát triển thành một khu vườn, rồi dần dần mở rộng thành thảm bình nguyên rừng mây; chúng quấn lấy xác thối Rêu Hạt mà điên cuồng luồng qua, bắt đầu nhanh chóng di động, còn di động như bão táp khủng bố bao trùm mấy chục km rộng khắp.

Phạm vi hoa mây cuốn lên từ mặt đất, có thể thấy được vô số sợi dây hoa tựa hồ khối thân cây dẻo kéo dài đến tận đỉnh Minh Lang sơn.

Mạc Phàm trong chớp mắt cảm nhận được một cái ma lồng cấm chú vị trí đang bao quanh khu vực bản thân mình, giống như là có ai đó ngồi ở đây từ nãy giờ đặt một cái bẫy vậy.

Chưa dừng lại,

Gió mạnh mẽ kéo tới ảnh hưởng đến toàn bộ chiến trường, Hắc long ma sơn hồn ảnh ngửa đầu, nó đột nhiên nhận thức được phía xa xa trăm dặm có khi, liên tiếp hai, ba cho đến bảy, tám đại đao thanh mang khổng lồ ùn ùn kéo tới.

Thanh biếc đại đao cảm tính không có rơi xuống, quanh quẩn trên bầu trời, lại là trực tiếp đem đánh tan cả vô luận mây đen hay long ngâm huyền âm còn tán đọng.

Bát đại đao hợp thành một cái phong vũ lồng tám cánh phủ ngang Minh Lang sơn.

Đó là một cái máy khoan gió lốc cực kỳ quy mô, chúng tại đỉnh đầu những người bên dưới, không ngừng tỏa ra thánh mang màu xanh này ở trong trời cao càng phát ra sáng chói, liền như là một thanh loan đao màu xanh, có thể tùy tiện chặt nghiêng trời cao, bổ đôi núi rừng.

Đang bình ổn bỗng rơi vào trong thiên la địa võng chiến trường, Mạc Phàm trước cũng không biết dùng cái gì biện pháp ngừng lại, càng nương tựa theo đối với gió khống chế lực, tạo thành vô số ma ảnh chính mình muốn kiểm tra.

Thảm thiên nhiên lần này coi như hoàn toàn bị phá hủy trọn vẹn, có thể nhìn thấy không ít Mạc Phàm bản thể bị xé bỏ liên tiếp cùng với chi chít vết cắt, vết đâm, vết quấn.

Bất kể là Phong hệ thanh đao hay là hoa mây tồn tại một loại quấn chặt hiệu ứng… dĩ nhiên đều là cực cường phá hủy, nhất nhất khiến cho sinh thái không cách nào vẹn được.

“Minh Lang thôn quả nhiên có vốn liếng thật nhiều nha, tự mình sinh cơ được một lúc ba vị cấm chú, hẳn không muốn báo cáo cho Cấm Chú hội một cái!” Hình thiên sứ Farl đứng ở bên ngoài quan sát, nàng lập tức nhận ra có hai vị khách khác muốn gia nhập chiến trường.

“Thế giới này vận hành tự nhiên là vậy, thiên hạ rộng lớn, mỗi người sinh tồn mỗi cách, các ngươi dựa vào căn cơ quang minh thần uy của ngàn năm, vạn năm để hấp thu tu luyện, có người khác sẽ tìm kiếm cơ duyên cùng lực lượng hỗn độn trên đại lục, trên hải dương. Tương tự cũng sẽ có người sinh ra tại khắc nghiệt địa phương, lấy chiến tranh nuôi chiến ý, chiến ý bồi dưỡng cơ thể, cơ thể tự nhiên cuối cùng sẽ nhận được tinh hoa phần thưởng. Các ngươi bây giờ không có khả năng quản lý hết thảy.” Bee khẩy khẩy sóng mũi, quăng ra một câu đáy lòng.

Farl nghe được lời lẽ xong, ánh mắt bắt đầu chăm chú nhìn lên Bee thân người, nàng những thời gian qua đúng là không có tìm hiểu quá nhiều nhân vật xưng huynh đệ của Mạc Phàm này, vì vậy đối với hắn phi thường mù mịt thông tin. Chỉ là không hiểu sao, vì cái gì từ trên người Âu Châu nam tử đó, Farl luôn cảm thấy một chút thánh khí quen thuộc, so với nàng càng muốn phải nghiêng đầu sùng bái.

“Ta có thể hỏi ngươi một câu được không?” Farl tông giọng cân chỉnh phù hợp nói rằng.

“Hình pháp sứ lại khép nép vậy thật rất ngượng đó, ngươi muốn hỏi liền hỏi là được.” Bee vừa quan sát Mạc Phàm chiến trường, vừa đáp lại Farl.

“Theo như ngươi lý luận, Thánh Thành hẳn là trước đây hẳn là ngươi có nhận biết…Thứ cho ta đọc kiến thức lũng đoạn, bề dày Thánh Thành trừ pháp văn, hình thư ra, đúng là có rất nhiều điểm ta còn không có chiêm nghiệm.” Farl câu thứ nhất đã tìm đến ngay chủ đề phương thức hỏi.

“Ta không ngại nói cho ngươi ta là tuần du thiên sứ trưởng. Câu trả lời như vậy ngươi có tin không?” Bee cười cười nửa giả nửa thật nói rằng.

“Thiên sứ trưởng hiện tại khuyết đi ba vị, cũng có khả năng này.” Farl hoài nghi nói rằng.

“Vậy cho nên ta mới nói các ngươi thế hệ này toàn làm chuyện trái ngược Thánh Thành cổ xưa quy tắc. Từ khi nào tuần du thiên sứ trưởng bốn chữ này có thể nhẹ nhàng thừa nhận nói ra, cho đến vinh danh thời điểm, tuần du thiên sứ chính là một kẻ phàm phu lang thang không có danh vọng nhất. Ta cao lắm chỉ là kẻ miệng lưỡi ưa thích gạt người, tuần du cái vị trí này nhạt nhẽo ta không đảm nhận nổi đâu.” Bee như cũ cười cợt nói ra.

Thánh Thành cổ xưa quy tắc, vậy cũng là nhắc đến Thiên quốc cổ thành.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.