Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Tiên Võ Truyền Kỳ - Chương 164: Ai Là Sở Linh Ạ : truyenyy.mobi

Tiên Võ Truyền Kỳ

Chương 164: Ai Là Sở Linh Ạ




“Hoá ra linh phù phong ấn huyền thuật và mật pháp tên là Huyền Linh Phù, Diệp Thành tò mò mở túi đựng đồ ra nhìn vào đạo linh phù phát sáng bên trong, đó chính là Huyền Linh Phù, là thứ linh phù bên trong cơ thể Phong Ảnh mà hắn lấy được.

“Bàng trưởng lão, vậy làm thế nào mới có thể khiến hình nộm Nhân Cấp thăng cấp lên Huyền Cấp ạ?”, thu lại ánh mắt, Diệp Thành nhìn sang Bàng Đại Xuyên.

“Cái này đơn giản”, Bàng Đại Xuyên không giấu gì mà nói tiếp: “Hình nộm Huyền Cấp và Nhân Cấp có điểm khác biệt lớn nhất chính là chất liệu làm nên chúng, cơ thể của hình nộm Huyền Cấp rắn chắc hơn hình nộm Nhân Cấp, muốn thăng cấp cho hình nộm Nhân Cấp lên Huyền Cấp thì ngươi phải dùng chất liệu thượng đẳng luyện vào cơ thể hình nộm”.

“Nói như vậy thì sau khi tôi luyện khiến hình nộm Nhân Cấp có thể trở thành hình nộm Huyền Cấp rồi?”, Diệp Thành hỏi thăm dò.

“Làm gì mà đơn giản thế được?”, Bàng Đại Hải liếc nhìn Diệp Thành: “Độ rắn chắc và dẻo dai của cơ thể chỉ là tiền đề, ngoài những điều kiện này ra thì trong cơ thể hình nộm Huyền Cấp còn có rất nhiều cấm chế, cái mà nó mô phỏng là cơ thể của tu sĩ, bên trong cơ thể cũng có kinh mạch xương cốt, Tụ Linh Phù chính là đan điền của nó, còn Huyền Linh Phù chính là huyền thuật mà chúng ta ban cho nó, hiểu chứ?”  
Nói tới đây, Bàng Đại Xuyên lại lần nữa giơ tay, tiếp tục nói tiếp: “Cần phải để cho cơ thể hình nộm đạt được độ cứng và dẻo nhất định chỉ vì khi nó khi thi triển huyền thuật cũng sẽ tự làm mình bị thương, nếu như không đạt tiêu chuẩn về độ cứng và độ mềm dẻo thì hình nộm rất có khả năng sẽ bị tổn hại”.

“Nói vậy thì con hiểu rồi”, Diệp Thành xoa cằm, hắn lại lần nữa ghé lại gần Bàng Đại Xuyên, hỏi: “Tụ Linh Phù đó đắt không ạ?”  
Chỉ thấy Bàng Đại Xuyên ngáp một cái rồi lại vươn vai, sau đó giơ hai đầu ngón tay lên.

“Hai mươi nghìn?”, Diệp Thành hỏi dò.

“Ngươi nghĩ gì vậy? Hai mươi nghìn linh thạch mà muốn mua Tụ Linh Phù sao?”, Bàng Đại Xuyên cất giọng lên cao vút khiến Diệp Thành run rẩy.

“Không…không phải là hai trăm nghìn linh thạch chứ ạ?”, Diệp Thành hỏi lại.

“Thừa lời”.

“Đắt vậy sao ạ?”, Diệp Thành nuốt nước bọt.

“Đây mới chỉ là Tụ Linh Phù cấp thấp nhất, có điều một đạo Tụ Linh Phù cấp thấp cũng đủ cho hình nộm Huyền Cấp dùng trong thời gian dài, nếu như là Tụ Linh Phù cao cấp thì còn có thể dùng trong một, hai năm không thành vấn đề.

Đương nhiên, Tụ Linh Phù cao cấp sẽ đắt hơn, sáu trăm nghìn linh thạch”, nói rồi, Bàng Đại Xuyên không quên giơ ngón tay cái và ngón tay trỏ lên làm ký hiệu.

Diệp Thành tặc lưỡi, hắn vốn nghĩ rằng có vài trăm nghìn linh thạch đã là giàu có rồi, thế nhưng đối với Vạn Bảo Các trong nội môn chẳng là gì.

Ở bên, Bàng Đại Xuyên đã đứng dậy, dùng đầu ngón tay gõ gõ vào hình nộm Tử Huyên: “Phải nói là độ cứng của hình nộm này cứng hơn rất nhiều so với hình nộm Nhân Cấp thông thường, thế nhưng so với hình nộm Huyền Cấp thì còn kém xa, cho dù cho nó dùng Tụ Linh Phù và Huyền Linh Phù thì cũng chưa giải quyết được vấn đề gì”.

“Trưởng lão, người có chất liệu thượng hạng để luyện chế hình nộm không ạ?”                “Có thì đương nhiên có, ta sợ ngươi không mua nổi thôi”, Bàng Đại Xuyên nhướng mày: “Nếu tính sơ sơ thì hình nộm của ngươi cần thăng cấp tới mức Huyền Cấp, vậy thì ít nhất phải bỏ ra tám trăm nhìn linh thạch mua nguyên liệu”.

“Tám…tám trăm nghìn?”, Diệp Thành tròn mắt.

“Tám trăm nghìn linh thạch chỉ là mới tính sơ sơ thôi”, Bàng Đại Xuyên nói rất thản nhiên, sau đó còn tính toán cho Diệp Thành nghe: “Này, tám trăm nghìn mua nguyên liệu thăng cấp cho hình nộm, hai trăm nghìn mua Tụ Linh Phù, ba trăm nghìn mua Huyền Linh Phù, cộng lại phải một triệu ba trăm nghìn linh thạch.

Tiểu tử, ngươi chắc chắn có nhiều linh thạch vậy chứ?”  
Không cần Bàng Đại Xuyên tính cho hắn, hắn cũng tự tính được.

Trong túi đựng đồ có Huyền Linh Phù, hắn còn thiếu nguyên liệu thăng cấp và Tụ Linh Phù, cũng có thể nói hắn cần một triệu linh thạch.

Nghĩ rồi, Diệp Thành quay sang nhìn hình nộm Tử Huyên ở bên.

Hắn hiểu rõ điểm khác biệt của hình nộm này, mặc dù mạnh, mặc dù tấn công dữ dội và còn có thể hấp thu ánh trăng và ánh sao, hắn quả quyết nếu như thăng cấp cho hình nộm này thì nó nhất định có thể mạnh như Phong Ảnh.

“Bỏ ra một triệu linh thạch đổi lại hình nộm ở cảnh giới Chân Dương, đáng lắm”, Diệp Thành nghĩ rồi quyết định: “Tiền hết có thể kiếm thêm, mua nguyên liệu chắc chắn hợp lý”.

“Nào, nào, ra cửa rẽ trái, quay về kiếm tiền đi đã”, phía này, Bàng Đại Xuyên thấy Diệp Thành trầm ngâm thì đã khẽ lấy tay đẩy vào người hắn.

Bị Bàng Đại Xuyên đẩy xích lên một bước, Diệp Thành quay lại nhìn, hắn ghé sát tới gần Bàng Đại Xuyên, cười xoà: “Bàng trưởng lão, con muốn mua nguyên liệu thăng cấp và Tụ Linh Phù, người có thể bớt cho con chút không?”  
“Một triệu linh thạch, không trả giá”, Bàng Đại Hải dứt khoát.

Nghe vậy, Diệp Thành bĩu môi: “Nếu không bớt thì người tặng con thêm chút gì cũng được”.

Nói rồi, Diệp Thành không quên chỉ về lư luyện đan cao hơn một trượng: “Nếu không thì người tặng cho con lư luyện đan kia nhé”.

Sau khi Bàng Đại Xuyên rời đi, Diệp Thành mới lấy lại lư luyện đan ở cách đó không xa, sau đó còn không quên lấy thêm vài bình linh dịch.

Chẳng mấy chốc, Bàng Đại Xuyên đã lấy ra một cái túi đựng đồ đưa cho Diệp Thành: “Nguyên liệu dùng cho hình nộm thăng cấp, Tụ Linh Phù, còn có một số phương pháp lạc ấn cấm chế bên trong hình nộm đều ở trong đây cả”.

“Đa tạ trưởng lão”, Diệp Thành nhận lấy túi đựng đồ, nhìn vào bên trong và nhận ra bên trong toàn những món đồ sáng lấp lánh, còn có cả một tấm Tụ Linh Phù phát sáng nữa.

“Tiểu tử, Sở Linh sư muội xuất quan chưa?”  
“Sở Linh? Ai là Sở Linh ạ?”, Diệp Thành đang chúi đầu nhìn túi đựng đồ thì bất giác ngẩng đầu lên hỏi lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.