Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Tiên Ngạo - Chương 292: Hoành hành Nam Hải : truyenyy.mobi

Tiên Ngạo

Chương 292: Hoành hành Nam Hải




Dứt lời. Dư Tắc Thành nhìn về phía vùng nước gần đó. Những Kim Thương Ngư Tinh, Hắc Thạch Ban Ngư, Tiểu Hoàng Hoa Ngư, Tiêm Đầu Yến Trập Phi Ngư, Văn Ngư đều là loài cá thông thường, lúc này đang sống vui vẻ dưới hồ. Dư Tắc Thành không khỏi hơi hối hận, mười mấy địch nhân đã bị mình giết chết, nếu lúc ấy vất vào đây, có lẽ đã tăng thêm không ít thủy sản.

Nhưng hắn nghĩ lại. lòng tham không đáy, như bây giờ cũng tốt, không nên quá tham lam, con người ta phải biết tri túc thường lạc.

Sau khi xử lý xong đám hải ngư này, Dư Tắc Thành ngẩng đầu nhìn mười năm Nhân Ngư bị trói trên không:

- Thế giới Bàn Cổ, xử lý đám Nhân Ngư này một chút cho ta. Tốt nhất không nên xử lý như đám Bạng Tinh mỹ nhân, hoàn nguyên thành Bạng Tinh Bối Phiến. Ta muốn các nàng còn có thể ca hát cho ta nghe.

Lập tức thế giới Bàn Cổ bắn ra một đạo hào quang, ở một bên của thế giới nước, một khối đài đá bị tách ra, hóa thành một hòn đảo trong hồ. Đảo này to chừng ba thước, vùng nước xung quanh cũng rộng chừng mười thước, hình thành một khu vực riêng rẽ. Sau đó mười năm Nhân Ngư này bay vào trong khu vực ấy, lập tức biến thành một đám Nhân Ngư chỉ to bằng ngón tay cái.

Đám Nhân Ngư này đã vào vùng nuôi dưỡng, Dư Tắc Thành bèn nói với các nàng:

- Từ nay về sau, nơi này là một vùng trời đất của các ngươi, các ngươi có thể sống ở đây mà không có kẻ thù, không hề nguy hiếm. Để báo ân ta, các ngươi hãy ngoan ngoãn ca hát cho ta ngay tức khắc!

Đám Nhân Ngư này không hề có chút chiến lực nào, ở dưới biển là chủng tộc mặc tình cho các loài khác giày xéo, chuyên quy phục cường giả. Đối với các nàng, Dư Tắc Thành chính là chủ nhân mới, lập tức tiếng hát vang lên, tiếng hát tuyệt vời vang vang khắp trong thế giới Bàn Cổ.

Xử lý xong mọi việc, Dư Tắc Thành bắt đầu kiểm kê vật phấm, xử lý số phi kiếm và pháp khí của địch nhân bị mình giết chết. Có vết xe đổ của Đại Lực Thần Vương, cho nên Dư Tắc Thành đặc biệt cẩn thận, lần này thu hoạch rất khá, chuyến đi này không tệ chút nào.

Sau khi xử lý xong. Dư Tắc Thành được hai trăm mười tám thanh phi kiếm do các tộc hải yêu luyện chế. Bởi vì bộ tộc Kiếm Ngư đều sử dụng bốn mươi chín thanh phi kiếm, cho nên mới có thu hoạch nhiều như vậy. Trong đó có ba mươi sáu phi kiếm lục giai, còn lại toàn là phi kiếm Ngũ giai. Đối với Dư Tắc Thành, số phi kiếm này đủ cho hắn sử dụng tới cảnh giới Kim Đan.

Ngoài ra còn có mười năm món pháp khí, đối với số pháp khí này, Dư Tắc Thành hiểu biết rất ít. vốn hắn là kiếm tu, không có hứng thú nhiều lắm với pháp khí.

Còn có rất nhiều hải linh, khoáng thạch, một đống tạp vật linh tinh, Dư Tắc Thành cất sang một bên, nói không chừng trong đó có thứ gì tốt mà mình không biết.

Những phi kiếm kia, Dư Tắc Thành cho hết vào thế giới lửa tế luyện, gạn lọc tạp chất, lấy được tinh hoa, tương lai sử dụng rất tốt. Nguồn: http://truyenfull.vn

Ngày hôm sau Cốt Luân Tề Văn tỉnh lại, ngày kế ba người lại đại chiến Nam Hải, chiến đấu cùng đám Yêu Vương kia. Gặp phải Chương Ngư Thần Vương, Tử Sam Long Vương, Thôn Hải Long Vương, Phiên Hải Long Vương, ba người đại bại chạy về. Sau khi dưỡng thương nửa tháng, tiếp tục tái chiến.

Cứ như vậy, ba ngày bọn họ đánh một trận nhỏ, mười ngày đánh một trận lớn, ba người chiến đấu hăng say, có khi thắng cũng có khi bại, bất quá lục tục lại đánh chết được hai tên Thần Vương. Cứ như vậy Thu đi Đông tới, Đông qua Xuân lại, mùa Hạ mưa dầm, trận chiến này đã kéo dài một năm trời.

Rốt cục ngày hôm đó, Thành Lam đại chiến Tử Sam Long Vương. Hai người bọn họ trong một năm qua đã gặp nhau gần trăm trận, rốt cục kiếm thuật Thành Lam đại thành, đánh ngã Tử Sam Long Vương. Nhưng không biết vì sao Thành Lam lại không giết nàng, mà thả cho nàng trở về Nam Hải.

Sau trận chiến này, trên mặt Nam Hải không còn thấy bóng hải yêu, ba người Dư Tắc Thành ngự kiếm phi hành trên Nam Hải không thấy ai ngăn cản nữa. Ba người bọn họ hoành hành Nam Hải, không còn hải yêu nào là địch thủ.

Khổ chiến một năm, rốt cục cùng giành thắng lợi, ba người Dư Tắc Thành cười ha hả trên mặt biển, rốt cục cùng đánh cho mười tám nhà Yêu Vương phải ngoan ngoãn trốn dưới nước không dám ló đầu lên.

Ba người ngự kiếm bay vòng vòng trên Nam Hải suốt một ngày, nhưng không đứng trên phi kiếm, mà là nằm nghiêng, lấy tay chống đầu. thật sự là hết sức oai phong.

Thấy không còn Hải tộc xuất hiện, ba người cảm thấy hài lòng thỏa mãn, lúc này mới nhớ ra cùng đã đến lúc nên trở về Hiên Viên kiếm phái. Ba người bọn họ đã sớm đạt tới trình độ nâng cao cảnh giới, nhưng ai nấy đều cưỡng chế tu vi. Cưỡng chế như vậy cùng đã hơn nửa năm qua, hiện tại kiếm thuật của bọn họ đã đạt tới mức lư hỏa thuần thanh, cần học kiếm thuật mới.

Thành tích lớn nhất của bọn họ là biến bốn môn pháp quyết Nạp Hải Thôn Thiên khí, Linh Cưu Dẫn Sinh Quyết. Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết, Tam Tâm Nhị Ý quyết trở thành bản năng sinh mạnh của mình. Lúc đối địch hoàn toàn không cần cố ý sử dụng, chỉ theo bản năng xuất ra Xá Sinh Thủ Nghĩa quyết tìm kiếm địch nhân, dùng Linh Cưu Dẫn Sinh Quyết đánh chết cường địch hấp thu nguyên lực, hết thảy trở nên hết sức bình thường.

Ngoài ra bọn họ còn thu hoạch được rất nhiều chiến lợi phẩm. Phi kiếm, pháp khí của hải yêu nơi này có rất nhiều, ba người Dư Tắc Thành chiến đấu cùng với chúng, thu được vô số phi kiếm pháp khí, mỗi người có vài trăm món, cũng đủ cho bọn họ sử dụng tới cảnh giới Kim Đan.

Đến lúc sắp rời đi. Thành Lam chớp chớp mắt:

- Chúng ta phải đi rồi, hiện tại chúng ta bay lên không rót xuống một bát nước trong người, xem như để lại một kỷ niệm...

Dư Tắc Thành lắc lắc đầu:

- Sì khả sát bất khả nhục, không được.

Thành Lam nói:

- Cái gì mà được với không, để đệ làm cho.

Dứt lời, y bay lên không tưới nước xuống Nam Hải. Đột nhiên dưới biển truyền lên một uy áp vô cùng kinh khủng, uy áp này tương đương với Kim Đan Chân Nhân. Lập tức Thành Lam từ trên không ngã xuống, bát nước của y tưới ướt đẫm cả quần.

Một đạo thần thức dưới biển truyền lên:

- Không nên khinh người quá đáng, đám tiểu bối các ngươi hiện tại bắt đầu tiến vào bước thứ hai thí luyện đi thôi công phòng dưới nước.

Dứt lời, uy áp kia kéo ba người Dư Tắc Thành xuống biển. Nếu thật sự xuống dưới, coi như phen này bọn họ cửu tử nhất sinh.

Bất chợt ở đại lục Nguyên châu xa xa có một đạo uy áp Kim Đan Chân Nhân truyền đến, tức thì xua tan uy áp ở đây. Uy áp kia rõ ràng là do Kim Đan Chân Nhân của Hiên Viên kiếm phái phóng xuất, thì ra trước nay vẫn có Kim Đan Chân Nhân của Hiên Viên kiếm phái nấp ở một nơi bí mật gần đó, âm thầm bảo vệ bọn Dư Tắc Thành.

Cường giả dưới biển phát hiện ý định của mình đã bị phá hoại, bèn cất tiếng truyền âm biện bạch:

- Theo như trình tự từ trước tới nay, hiện tại hẳn nên tiến vào bước thứ hai công phòng dưới nước, không phải là ta cố ý ức hiếp tiểu bối.

Uy áp của Kim Đan Chân Nhân Hiên Viên kiếm phái cùng biến mất, ngươi bất động thì ta bất động.

Dư Tắc Thành đảo mắt một vòng, dường như người này rất coi trọng thể diện, hắn bèn nói:

- Chúng ta cũng không phải là kẻ tham gia thí luyện gì cả. Chúng ta đi ngang nơi này, kết quả bị Tử Sam Long Vương của các vị đánh hỏng phi xa. Chẳng những bọn họ muốn cướp phi xa của chúng ta, còn muốn giết người cướp của cho nên chúng ta bị bắt buộc ở lại đây, ngoài tự bảo vệ mình ra còn muốn đòi lại chút công bằng.

- Chẳng lẽ cả Tử Long Thần nhất tộc đều là phường vô lại, cướp không được lập tức muốn giết người diệt khẩu hay sao? Đánh hỏng phi xa của người ta không chịu bồi thường, chuyện này còn có thiên lý hay sao? Sau khi rời khỏi đây, chúng ta sẽ đi thông cáo cho các môn phái khác biết. Tử Long Thần nhất tộc cướp của giết người, vô cùng hẹp hỏi nhỏ mọn, Long Thần Nam Hải chính là đại cường đạo....

Dư Tắc Thành nói như vậy chính là muốn dùng miệng lưỡi giết chết Tử Long Thần, lập tức cường giả hải yêu dưới biển trở nên hết sức khẩn trương. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, lọt vào tai Thương Khung hải, địch nhân của mình mượn tin tức này công kích chính mình, lỗ tai của Tử Long Thần lại rất mềm, vậy rất có thể dẫn đến cảnh tan nhà nát cửa.

Y bèn truyền âm nói:

- Đừng kêu nữa, không phải chỉ là một phi xa Man tộc bị hỏng sao, ta cho mỗi người các ngươi một chiếc...

Thấy cường giả dưới biển bằng lòng đền cho mỗi người một phi xa, lập tức ba người Dư Tắc Thành vô cùng vui mừng hớn hở.

Dư Tắc Thành khẩn trương nói:

- Quả nhiên Tử Long Thần bệ hạ thật là khẳng khái, khiến bọn ta kính phục vô cùng, thật sự hết sức bất ngờ. Xin tiền bối bất tất phải nhọc lòng, có ba phi xa này, chúng ta sẽ bay hết tốc độ khắp Tu Tiên Giới để truyền bá uy danh của Tử Long Thần bệ hạ. Tốt hơn hết là phi xa này không nên có vấn đề gì, cũng không nên thuộc loại quá phổ thông, bằng không khi chúng ta sử dụng sẽ bị người khác chê cười, làm mất mặt Tử Long Thần bệ hạ. Số phi xa này đại biểu cho thể diện và thực lực của Tử Long Thần nhất tộc ở Thương Khung hải...

Dư Tắc Thành bắt đầu buông lời khoác lác, cột chặt liên hệ giữa phi xa và thể diện của Tử Long Thần. Lập tức cường giả dưới biển kia hồi lâu không nói nên lời, bất chợt mặt biển nổi sóng, ba chiếc phi xa bay ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.