Người phá vào, kẻ đứng chờ. âm thanh kình lực phá cấm rung động cả Trúc gia trang. mẫu thân bế nhi tử, phụ lão ngồi ngoài hiên nhàn nhã, nhâm nhi chén chè xanh, chẳng sợ hãi, trốn tránh vì trốn đi đâu được chứ??
Sau là Vạn Tượng yêu thú đầy rẫy với tu vi nhỏ bé vào chỉ có chết, trước là địch nhân hùng ác, Không bằng chờ đợi, đến đây đi ít ra còn có cái đệm lưng mà thống khoái một trận.
Gióng bảo Xuân Mai đưa về nhà, nằm trong lòng nàng trên không trung, tay nắm chặt giới chỉ cất giữ toàn bộ Hoả Linh Thạch khai thác gần đây thầm nghĩ:
" Ta phải Trúc cơ, như vậy mới có thể mở được tầng hai. Vậy mới có cơ hội giải cục này. "
Xuân Mai đáp xuống sân, Gióng nhảy từ lòng nàng xuống đất. Khí thế trên người Gióng kéo lên đến Luyện Khí tầng chín.
Nàng nhìn công tử mắt dễ thương trợn tròng lắp bắp nói:
- công tử.. Người tu vi của người... Luyện Khí tầng chín sao có thể chứ?? Người tu luyện từ trong bụng mẹ sao???
Gióng nhìn thái độ của nàng, cười khổ biết mà quá rung động đi chứ gì?? Nàng đã biết thì không thể nàng rời ta được nữa rồi.
Gióng nói với Xuân Mai:
- Ta sẽ kể cho nàng sau, giờ ta cần tu luyện để đột phá Trúc Cơ, nàng ở đây hộ pháp giúp ta được không??
Xuân Mai tỉnh táo lại, đột phá Trúc Cơ hèn gì công tử muốn lấy hoả linh thạch từ người Trúc Thanh, vậy chắc công tử có tu luyện hoả hệ linh căn. Không biết có phải đơn căn như phu nhân không?? Nhưng lúc này từ luyện có ích gì?
Nàng gật đầu:
- Được, nhưng công tử dường như mới bước vào luyện khí tầng chín ah, muốn hiện tại trúc cơ thì không thể nào, căn cơ dễ bất ổn về sau.
Gióng sờ sờ nhẫn trữ vật trong lòng bàn tay nói:
- Từng này Hỏa Linh Thạch thì chắc đã đủ, thời gian thì ta tự có cách của ta.
Xuân Mai nghe vậy không hỏi nữa, nàng biết công tử mới ba tuổi mà đã có tu vi như vậy thì chắc sẽ có điều đặc biệt. Nàng ngẫm nghĩ hình như nàng cũng có thứ gì đó có thể giúp được công tử, nàng đưa thần thức vào nhẫn trữ vật trên ngón tay mình, rồi xuất ra một Lọ Ngọc nhỏ.
- Công tử người đã quyết như vậy thì ta cũng không hỏi nhiều. Ở đây ta có hai viên trúc cơ Đan hi vọng giúp được công tử.
Gióng thấy nàng đưa cho mình Lọ ngọc nói trong đó có hai viên trúc cơ đan thì mắt loé sáng, có trúc cơ đan thì việc này có thể thành rồi. Đưa tay nhận lấy lọ ngọc
- vậy thì phải cảm tạ nàng rồi
Nhận lấy đồ, Gióng phất tay một ngọn tháp bốn tầng lớn trỗng rỗng xuất hiện trên tay, bảo tháp bay ra giữa sân nặng nề đáp xuống làm cho sân bụi bay mù mịt.
Xuân Mai thấy bảo tháp xuất hiện ngạc nghiên đến há hốc miệng.
Gióng gật đầu với nàng rồi biến mất ở sân, Xuân Mai chưa kịp tỉnh táo thì thấy bảo tháp thu nhỏ lại thành một tiểu tháp nhỏ bay về phía mình, nàng đưa bàn tay nhỏ nhắn của mình ra đón, tiểu tháp hạ xuống lòng bàn tay nàng, nàng về sạp ngồi nhìn tiểu tháp dáng cổ xưa trong tay, khẽ đung đưa chân thon chờ đợi.
Gióng tiến vào trong tháp, rồi thu nhỏ tháp lại điều khiển tháp thu nhỏ về tay Xuân Mai. Gióng nhìn không gian quen thuộc hít thở thật sâu, lòng hi vọng kế hoạch của mình có thể thành công kịp thời.
Gióng khoanh chân ngồi xuống, đưa thần thức vào nhẫn trữ vật Trúc Thanh đưa, hơn một ngàn viên hỏa linh thạch xuất hiện xung quanh Gióng thành một vòng tròn, nhìn vậy thì gật đầu hài lòng, cất lọ ngọc đựng Trúc Cơ đan, Mắt nhắm lại tĩnh tâm.
Ngũ hành thiên địa quyết được vận hành, hơn nghìn viên hỏa linh thạch ở xung quanh bốc lên hỏa linh khí đỏ rực làm sáng cả tầng tháp, nhiệt độ được kéo lên cao, hoả linh khí như một hỏa cầu lớn bao phủ lấy gióng.Thân hình bé nhỏ của gióng tĩnh lặng như một bức tượng đồng.
Hoả linh khí theo vận chuyển của pháp quyết mà tiến ùn ùn vào cơ thể của Gióng. Cơ thể nhỏ bé bị sắc hỏa bao trùm, đã thịt chuyển từ màu trắng sang hồng rồi đỏ quỷ dị, chúng nứt toác tỏa mùi thơm của thịt được nướng trên thân đỏ, tóc tai khô dần rồi rụng như bụi phấn, một lúc sau thì đã hiện ra một cái đầu trọc lốc, quần áo trên thân đã bị sức nóng làm cho cháy rụi.
Thân thể Gióng từng đường nứt đan xen nhau, chằng chịt, khuôn mặt nhăn nhúm lại, răng cắn chặt với nhau chịu đựng sự giày vò, pháp quyết được một vòng thì da thịt mới lại được gây dựng lại rồi lại nứt toác ra rồi lại lặp lại.
Sự lặp đi lặp lại này càng nhiều thân thể Gióng càng cứng cáp hơn, càng về cuối thân thể không bị nứt nữa nhưng da thịt vẫn đỏ rực.
Vòng tròn hoả linh thạch toả ra hỏa linh khí yếu dần, một canh, hai canh, ba canh giờ từng viên từng viên theo nhau hoá thành bụi phấn trắng, hoả linh thạch vỡ hết, thân thể Gióng chuyển dần về màu da quen thuộc.
Gióng mở mắt nhìn vòng tròn bụi trắng rải xung quanh cười khổ, nhớ lại cảm giác lúc trước người như bị ném vào lò lửa mà toát mồ hôi. nắm tay cảm nhận linh lực trong cơ thể, khẽ cười mỉm:
- Luyện khí tầng chín đỉnh. Đến lúc đột phá rồi.
Lọ ngọc trắng của Xuân Mai xuất hiện trong tay, Gióng đổ một viên trúc cơ Đan ra, mùi dược liệu khiến toàn thân thoải mãi, tham lam đưa lên mũi hửi hửi.
Gióng kiên định ném một viên vào miệng nuốt xuống bụng, mắt từ từ nhắm lại cảm nhận dược lực tấn dần trong cơ thể chúng theo kinh mạch mà khuếch tán khắp cơ thể.
Linh lực trong người Gióng lớn dần dần rồi ngừng hẳn, biết bình chướng đây rồi chỉ cần phá tan nó đi là đặt chân chính thức vào cảnh giới Trúc Cơ.
Tập trung tinh thần vận dụng linh lực trong cơ thể tập trung nén lại thành một mũi tiễn nhỏ, mũi tiễn đâm dần về vách tường bình chướng, bên ngoài từng giọt mồ hôi xuất hiện trên người Gióng từ trong suốt rồi dần chuyển sang màu đen.
Mũi tiễn càng đâm sâu thì một chấm rách nhỏ xuất hiện, rồi từ chấm nhỏ từng vết nứt xuất hiện trên nền bình chướng
" oang"
Bình chướng nổ tung, khiến cơ thể rung động lắc lư, linh lực trong tháp ùa vào cơ thể Gióng, một hồi sau dường như không thể nữa mới dừng lại một cách từ tốn.
Gióng mở choàng mắt, nhìn lớp đen nhánh do mồ hôi tạp chất trong cơ thể toát ra bết lại mang mùi hôi thối, cảm nhận linh lực trong cơ thể gióng mỉm cười hài lòng.
" Trúc cơ cuối cùng ta cũng đã Trúc Cơ."
" Huynh đệ, chúng ta sẽ gặp lại nhau, quẫy tung cái vũng này"
Cảm giác trong tay có lực lượng khác biệt so với trước khiến lòng thoải mãi không thôi, tuy không là gì nhiều nhưng ít nhất đã có tiền vốn phòng thân.