Việc Ä‘iá»�u trị cá»§a Ngôn Tương An tiến triển không được thuáºn lợi cho lắm, bệnh nhân vẫn chưa tỉnh lại.
Ngôn Hòa dành gần như má»™t ná»a thá»�i gian ở lại bệnh viện, rất hiếm khi vá»� Lan uyển. Mục Tinh Dã vẫn sẽ gá»�i Ä‘iện, nhắn tin, há»�i han tình hình Ngôn Tương An, quan tâm chuyện ăn uống tắm giặt ngá»§ nghỉ cá»§a Ngôn Hòa. Thi thoảng Ngôn Hòa trả lá»�i má»™t hai câu, nhưng thái độ Ä‘ã quay ngược vá»� trạng thái lạnh nhạt ngày trước.
Má»™t mình Mục Tinh Dã ở lại nhà Ngôn Hòa, hàng ngày cáºu Ä‘i làm, ăn uống, ngá»§ nghỉ, lo liệu việc nhà theo lịch trình má»�i khi. Có khi cÅ©ng sang nhà Khương Tiểu Khê ngồi chÆ¡i, trò chuyện, ăn chung.
Cuá»™c sống vẫn hệt như trước, trừ việc Ngôn Hòa không vá»� nữa.
Lá»… kỉ niệm 100 năm thành láºp trưá»�ng cá»§a Ä�ại há»�c S sẽ tổ chức vào tháng 6, năm nay là năm đặc biệt, cá»±u sinh viên ưu tú ở khắp nÆ¡i trên cả nước Ä‘á»�u nháºn được giấy má»�i. Má»›i sáng ngày ra Lâm Bích Ä‘ã mò sang gặp Mục Tinh Dã. Hai ngưá»�i hẹn nhau ở má»™t quán cà phê dưới tầng Lan uyển, lúc Mục Tinh Dã xuống thì thấy Lâm Bích Ä‘ang cầm Ä‘iện thoại gõ chữ nhoay nhoáy.
"Tao Ä‘ang đặt khách sạn há»™ mấy bạn ở tỉnh khác này, khó tìm lắm luôn, kín chá»— hết rồi." Lâm Bích vừa thoăn thoắt cái tay vừa kêu ca vá»›i Mục Tinh Dã, "Hồi xưa cÅ©ng có thấy mấy cái ngưá»�i này nhiệt tình thế bao giá»�, cÆ¡ mà thôi cÅ©ng thông cảm được, dịp lần này móc nối quan hệ ngon lành quá mà."
"A Dã, mày có nháºn được giấy má»�i không?" Lâm Bích há»�i.
"Không thấy," Mục Tinh Dã Ä‘áp nhẹ tênh, "cái pháºn như tao ai lại Ä‘i má»�i? Vá»›i cả tao Ä‘i cÅ©ng có để làm gì Ä‘âu, gợi ý thêm Ä‘á»� tài tán phét cho ngưá»�i ta chắc?"
Nghe thế xong Lâm Bích cÅ©ng im bặt theo. Cáºu ta dẩu môi, nhanh chóng chuyển Ä‘á»� tài: "Thôi không sao, không Ä‘i thì thôi, chá»� hết hoạt động xong tối Ä‘ám mấy đứa thân thân bá»�n mình tụ táºp vá»›i nhau là được."
"Thôi tao chả Ä‘i Ä‘âu, mày cứ Ä‘i Ä‘i." Mục Tinh Dã uể oải nói, "Ä�ợt nhà tao gặp biến cố xong trừ mày ra, làm gì còn đứa nào thân thân nữa."
Lâm Bích thở dài thưá»�n thượt, hút cà phê rồn rá»™t: "Thế tao cÅ©ng chẳng tham gia nữa, tao Ä‘i vá»›i mày, hai đứa mình Ä‘i dạo quanh trưá»�ng coi như ôn lại kỉ niệm thôi, xong tối Ä‘i ăn má»™t bữa ra trò, tao khao."
Mục Tinh Dã cầm chiếc thìa gá»— gõ vào đĩa, sợ bạn hối háºn, Ä‘áp ngay: "Ừa, mày khao nhé."
Hiếm khi cả hai có dịp gặp mặt, uống cà phê xong Lâm Bích nổi hứng, xúi Mục Tinh Dã: "Ä�i, dẫn tao lên xem vá»›i nào."
Cáºu ta biết giá»� Ngôn Hòa Ä‘ang không ở nhà nên má»›i muốn lên tầng xem thá» môi trưá»�ng sống cá»§a Mục Tinh Dã.
Mục Tinh Dã tương đối bối rối, xét cho cùng đấy không phải nhà mình, tuy Lâm Bích không phải ngưá»�i ngoài nhưng bây giá»� mối quan hệ cá»§a cáºu vá»›i Ngôn Hòa lằng nhằng nháºp nhèm, cáºu không dám dẫn bạn lên.
Thấy Mục Tinh Dã khó xá» tá»›i độ ấy, vốn dÄ© Lâm Bích cÅ©ng Ä‘âu cần lên nhà, cáºu ta chỉ muốn xem thá» thái độ cá»§a Mục Tinh Dã thế nào thôi, nếu xác định quan hệ tháºt rồi thì sao phải kiêng dè vá»›i nhau váºy.
"A Dã, trong tình yêu không thể chỉ cứ chăm chăm nhượng bá»™ mãi được, thế thì kể cả có đến vá»›i nhau rồi quan hệ cá»§a hai ngưá»�i vẫn bất bình đẳng." Lâm Bích cá»±c kì lo lắng, cặp lông mày xinh đẹp nhíu hết lại, "Tuy bây giá»� mày vừa nghèo vừa láºn Ä‘áºn, lại còn là bên Ä‘ang báºt lò vi sóng nữa nhưng cÅ©ng không thể dâng mình quá Ä‘à được Ä‘âu."
Mục Tinh Dã dở khóc dở cưá»�i: "Mày có cần phải nói lồ lá»™ thế không! Vá»›i cả giá»� tao muốn dâng cÅ©ng không được ý chứ, có gặp nổi anh ấy Ä‘âu mà."
Lâm Bích bám riết không chịu thôi, Mục Tinh Dã Ä‘ành kể lại giản lược tình hình gần Ä‘ây cá»§a hai ngưá»�i. Nghe xong Lâm Bích cÅ©ng chẳng có ý tưởng gì hay ho hÆ¡n, nhìn từ góc nào vẫn chỉ thấy cục diện bế tắc, cáºu ta bèn dò há»�i:
"A Dã, liệu mày Ä‘ã bao giá»� nghÄ© đến chuyện từ bá»� Ngôn Hòa chưa?"
Mục Tinh Dã nhìn sang đầy sá»ng sốt, chưa hiểu lắm ý đối phương muốn nói.
"Ý tao là, giữa mày vá»›i Ngôn Hòa có quá nhiá»�u vấn Ä‘á»� nan giải, hay là mày... đổi ngưá»�i khác thá» xem, bắt đầu má»™t mối tình má»›i?" Lâm Bích nghÄ© ngợi, bổ sung, "Mày còn nhá»› ngày xưa khoa tao có má»™t Ä‘àn anh làm thí nghiệm chung vá»›i tao không? Từ hồi ấy ông ý Ä‘ã thích mày lắm rồi, úp mở kể cho tao mấy lần, đợt này kỉ niệm thành láºp trưá»�ng ông ấy cÅ©ng vá»� đấy, mấy hôm trước còn Ä‘á đưa há»�i thăm sang mày Ä‘ó!"
Mục Tinh Dã có nhá»› ngưá»�i Ä‘àn anh này, từng Ä‘i ăn vá»›i cáºu và Lâm Bích má»™t lần, cÅ©ng có gặp mặt chào há»�i mấy báºn.
"Thôi, trừ anh Ngôn ra, vá»›i tao ai cÅ©ng không ổn hết." Mục Tinh Dã rÅ© mắt, rồi thấy nói váºy có vẻ bất lịch sá»±, cáºu lại giải thích thêm, "Không phải ý là ngưá»�i khác không tốt, vấn Ä‘á»� là ở tao, tao không tiếp nháºn được ngưá»�i khác."
"Nhất định tao sẽ cưa lại anh ấy bằng được." Mục Tinh Dã lẩm nhẩm, "Tao không còn gì nữa rồi, tao chỉ cần anh ấy thôi."
Nếu không phải là Ngôn Hòa, váºy thì tất thảy tình yêu trên thế gian này Ä‘á»�u chẳng dành cho cáºu.
Hôm kỉ niệm thành láºp trưá»�ng Mục Tinh Dã không gặp Lâm Bích. Lâm Bích bị bạn há»�c từ tỉnh ngoài vá»� kéo Ä‘i mất, nào là hoạt động nào là tụ táºp ăn uống, rá»™n ràng tưng bừng vô cùng. Ä�ứa con riêng nhà há»� Lâm ngày xưa dần dà được má»�i ngưá»�i công nháºn, suôn sẻ má»�i bá»�, Mục Tinh Dã chỉ thấy mừng thay bạn, dÄ© nhiên sẽ không trách cáºu ta cho mình leo cây.
Thá»±c ra từ ngày bé Mục Tinh Dã Ä‘ã không thích mấy dịp há»™i hè ồn ào quá, cáºu chỉ thích được ở bên Ngôn Hòa. Nếu không cần hoạt động xã há»™i thì cáºu không ra khá»�i nhà mấy ngày liá»�n cÅ©ng được.
Tuy không gặp được Lâm Bích, nhưng bất ngá»� thay cáºu lại gặp Ngôn Hòa.
Lúc Nháºm Thá»�i Vô gá»�i Ä‘iện đến thì cáºu Ä‘ã tắm táp, chuẩn bị Ä‘i ngá»§ luôn rồi. Nghe Ä‘iện thoại xong cáºu há»›t hải luống cuống khoác áo vào, không nghÄ© được gì nữa, chá»™p lấy Ä‘iện thoại co cẳng chạy ra ngoài luôn.
Cáºu chá»� ngoài cá»a hÆ¡n 1 tiếng đồng hồ, má»›i trông thấy Nháºm Thá»�i Vô và Giang Chá» dìu Ngôn Hòa Ä‘i ra.
Mục Tinh Dã vá»™i lại gần, giÆ¡ tay đỡ lấy Ngôn Hòa Ä‘ã say mèm.
"Sao cái cáºu này lại đến Ä‘ây?" Gặp phải Mục Tinh Dã, Giang Chá» không há»� tươi tỉnh tí nào.
Nháºm Thá»�i Vô trợn mắt nhìn cáºu ta, rồi má»›i quay sang cưá»�i áy náy vá»›i Mục Tinh Dã: "Ä�ã dặn phải tầm tiếng nữa chá»— bá»�n tôi má»›i kết thúc mà, sao đến sá»›m thế? Chá»� lâu rồi nhỉ?"
"Không sao ạ." Tóc Mục Tinh Dã hÆ¡i rối vì gió, trước khi ra khá»�i nhà tóc cáºu còn Ä‘ang ướt, nghe Ä‘iện thấy thế cáºu chạy Ä‘i luôn chưa kịp sấy, nãy giá»� đứng chá»� trong gió mãi lâu cÅ©ng hÆ¡i Ä‘au đầu, nhưng niá»�m vui được gặp Ngôn Hòa đủ sức khiến cáºu lá»� Ä‘i má»�i khó chịu.
"Nó uống cÅ©ng vừa vừa thôi nhưng chắc chắn không lái xe được, cÅ©ng không cho bá»�n tôi đưa vá»�, Ä‘ành làm phiá»�n cáºu sang Ä‘ón váºy." Nháºm Thá»�i Vô đưa chìa khóa xe cá»§a Ngôn Hòa cho Mục Tinh Dã, dặn dò qua mấy câu rồi chuẩn bị Ä‘i vá»� vá»›i Giang Chá».
Có mấy ngưá»�i túm tụm Ä‘i ra đằng sau, suýt thì hai nhóm va phải. Chá»— này là khách sạn cao cấp nhất ở gần Ä�ại há»�c S, váºy nên sau khi lá»… kỉ niệm thành láºp trưá»�ng kết thúc rất Ä‘ông cá»±u sinh viên hẹn nhau sang Ä‘ây tụ táºp.
Mục Tinh Dã không để ý lắm, cáºu cẩn tháºn đỡ cánh tay Ngôn Hòa, chóp mÅ©i ngá»i thấy mùi rượu loáng thoáng quanh ngưá»�i đối phương, lòng dạ lẫn ánh mắt cáºu chỉ chất chứa Ä‘úng má»™t ngưá»�i này.
"Anh Ngôn, anh có khó chịu lắm không? Có Ä‘i được không?"
Cáºu Ä‘ang đứng ở báºc thang phía dưới thấp hÆ¡n má»™t nấc, giÆ¡ cao hai tay giữ chặt hai cánh tay Ngôn Hòa, ngá»a đầu nhìn gương mặt Ngôn Hòa. Nháºm Thá»�i Vô bảo Ngôn Hòa say rồi nên Mục Tinh Dã tưởng anh phải say mèm, nào ngá»� ngước lên nhìn vào mắt Ngôn Hòa lại thấy ánh mắt anh phẳng lặng Ä‘iá»�m tÄ©nh, Ä‘ang nhìn thẳng ngưá»�i đối diện đăm đăm. Nhất thá»�i Mục Tinh Dã cÅ©ng không xác định được rốt cuá»™c anh Ä‘ã uống bao nhiêu, Ä‘ã say hay là chưa.
"Thế mình vá»� nhà được không anh?" Mục Tinh Dã thá»� thẻ dá»— dành.
Ngôn Hòa trông cáºu chằm chằm mấy giây như kiểu Ä‘ang phân biệt xem cáºu là ai, rồi mím môi, khóe mắt cÅ©ng rÅ© xuống, anh hừ mÅ©i báºt ra má»™t tiếng "Ừm", khiến ngưá»�i ta nghe cứ có vẻ ấm ức khó hiểu.
Mục Tinh Dã biết ngay, thế này chứng tá»� Ngôn Hòa say tháºt rồi.
Ä�ã lâu lắm hai ngưá»�i chưa gặp nhau, gặp nhau vào tình huống hiện giá»� thì đỡ phải tỉnh táo đối diện vá»›i những khổ Ä‘au bế tắc ấy váºy, Mục Tinh Dã bèn thoáng thở phào má»™t hÆ¡i.
"Mục Tinh Dã!" Có ngưá»�i gá»�i cáºu từ đằng sau bằng giá»�ng lưá»�i nhác, tiếng hô vá»�t qua Ä‘ám Ä‘ông nhốn nháo làm Mục Tinh Dã hóa Ä‘á tại chá»—.
Vạn Khoảnh đứng ở chính giữa Ä‘ám ngưá»�i, chỉ cách chá»— cáºu có vài bước chân, gã Ä‘ã lạnh nhạt dõi theo màn há»�i han ân cần cá»§a Mục Tinh Dã má»™t hồi lâu. Hai ngưá»�i kia đứng ở báºc thá»�m má»™t trên má»™t dưới, trong mắt không còn ai khác. Cảnh tượng thá»±c sá»± quá đỗi chướng mắt.
Chướng mắt tới độ Vạn Khoảnh muốn giết ngư�i.
Gã bước lên má»™t bước, ánh nhìn chuyển từ mặt Ngôn Hòa sang gương mặt Mục Tinh Dã, gã bảo: "Không sống được nữa thì quay lại Ä‘ây, tao không so Ä‘o Ä‘âu, dù gì ——" Gã dài cái giá»�ng ra, cố tình dừng lại má»™t giây, nở nụ cưá»�i đầy má»� ám, "dù gì 5 năm trước đấy mình ở vá»›i nhau sung sướng lắm mà."
Tiếng phì cưá»�i báºt ra chá»— Ä‘ám Ä‘ông.
Lưng Mục Tinh Dã cứng Ä‘á»�, lòng bàn tay Ä‘ang bấu vào cánh tay Ngôn Hòa Ä‘ã đầm Ä‘ìa mồ hôi lạnh. Lần trước ở UH làm ầm lên thế xong cáºu không gặp lại Vạn Khoảnh nữa, cuá»™c sống thoải mái thư thái, lâu dần cáºu Ä‘ã sắp quên cả cái gã này. Nhưng hôm nay nghe thấy giá»�ng gã, ngưá»�i vẫn run bần báºt lên không kiá»�m chế nổi.
Giang Chá» quát to: "Mẹ mày nói cái gì đấy!"
Ä�ối phương cÅ©ng có kẻ cay cú chá»i lại.
Màn đụng chạm cá»§a há»™i ngưá»�i trưởng thành thi thoảng xốc nổi rục rịch bắt đầu dưới màn Ä‘êm sang trá»�ng, tuy chưa máu lá»a lắm nhưng vẫn khiến khách xem vây quanh phải rối rít ngó nghiêng.
Ngôn Hòa mím chặt môi, bá»—ng chạm thá» vào lòng bàn tay Mục Tinh Dã thì thấy nhá»… nhại mồ hôi, tay lạnh toát.
"Em muốn quay lại không?" Ngôn Hòa nghiêng đầu nhìn sang phần tóc mái chưa khô hẳn cá»§a Mục Tinh Dã, đột ngá»™t há»�i.
Mục Tinh Dã láºp tức hiểu ngay.
"Không Ä‘âu, em không Ä‘i Ä‘âu hết." Hai tay cáºu bấu chặt lấy cánh tay Ngôn Hòa, tay cáºu đặt ở bắp tay gần vai, chạm vào phần cÆ¡ nhị đầu căng chặt cá»§a Ngôn Hòa, cảm giác cứng ngắc. Cáºu phÆ¡i mình ở thế yếu, tìm kiếm sá»± chở che, lặp lại má»™t lần nữa, "Anh Ngôn, anh đừng bá»� mặc em... em không Ä‘i Ä‘âu hết."
Trông Ngôn Hòa Ä‘ang ở trạng thái không tỉnh táo lắm cứ có phần Ä‘au thương, anh nhìn ánh nước loang loáng trong mắt ngưá»�i đối diện, không kìm nén nữa, vòng tay ôm cáºu vào lòng theo bản năng.
Nhân viên phục vụ lái xe ra, hai ngưá»�i lên xe rá»�i Ä‘i.
Suốt cả quá trình há»� không ngoái lại, cÅ©ng chẳng buồn để tâm những khiêu khích từ phía Vạn Khoảnh. Dưá»�ng như thế giá»›i này chỉ có hai ngưá»�i há»�, uống rượu xong thì đến giá»� phải vá»� nhà, chỉ váºy mà thôi.
Chá»� vá»� đến nhà thu dá»�n, tắm táp uống nước giải rượu xong, ánh mắt Ngôn Hòa Ä‘ã trong trẻo hÆ¡n.
"Nháºm Thá»�i Vô gá»�i Ä‘iện cho cáºu à?" Ngôn Hòa ngồi ở mép giưá»�ng trông ngá»�n tóc Mục Tinh Dã, bá»—ng dưng há»�i.
Mục Tinh Dã thì Ä‘ang cầm khăn ngồi xổm cạnh giưá»�ng, lau chân cho Ngôn Hòa.
Sau khi tắm, phần từ bắp chân trở xuống cá»§a Ngôn Hòa cứ toàn ướt nhẹp, vá»� giưá»�ng rồi là anh cÅ©ng lưá»�i lau, lần nào cÅ©ng chỉ lăn qua chăn má»™t vòng, lá»™ cái táºt làm biếng trẻ con hiếm hoi. Mục Tinh Dã thì thấy Ngôn Hòa thế này Ä‘áng yêu vô cùng, cáºu luôn luôn lau chùi há»™ anh không há»� ngần ngại chán ngán, còn mua cả loại khăn dày cá»™p in há»�a tiết thiếu nhi làm khăn lau chân chuyên dụng cho Ngôn Hòa.
CÆ¡ mà ấy là ngày xưa.
Hiện giá»� tầm nhìn trong mắt Ngôn Hòa dần dà rõ lại, tiếng Ä‘áºp thình thịch ở huyệt thái dương cÅ©ng nhá»� Ä‘i bá»›t, anh cháºm rãi lắc đầu mấy cái má»›i nháºn ra được ngưá»�i Ä‘ang ngồi xổm dưới sàn lau chân cho mình là ai.
Mái tóc bông xù rÅ© cạnh đầu gối anh, mặt cúi thấp, chỉ trông thấy hai hàng lông mi vươn ra, xuống dưới nữa là ngón tay thon dài Ä‘ang cầm khăn, tỉ mẩn lau khô ngón chân anh.
Há»�i thì há»�i váºy chứ không cần thiết phải nghe Ä‘áp án. Ä�ại khái chắc Nháºm Thá»�i Vô thấy anh tâm trạng lầm lì cứ vùi đầu nốc rượu cả buổi bèn tá»± chá»§ trương gá»�i Mục Tinh Dã đến Ä‘ón, tưởng là Ngôn Hòa sẽ vui lên phần nào.
Mục Tinh Dã ngá»a đầu nhìn anh, mắt lấp loáng ánh sáng, độ cong ở chóp mÅ©i và bá»� môi mượt mà long lanh, rồi đến yết hầu xinh đẹp, đưá»�ng nét hoàn mỹ kéo dài mãi đến táºn xương quai xanh, cuối cùng chìm vào chiếc áo phông to rá»™ng.
"Anh Thá»�i Vô bảo là anh uống say, không chịu để má»�i ngưá»�i đưa vá»�, nên má»›i gá»�i cho em."
Ä�ôi môi Ä‘á»� hồng mấp máy cỠđộng tá»±a quả anh Ä‘ào má»�i gá»�i, nhả ra má»™t câu dài.
Ngôn Hòa nhắm mắt lại tháºt mạnh cố kéo lý trí lôi vá»�, mãi rồi má»›i miá»…n cưỡng hiểu Mục Tinh Dã Ä‘ang nói gì, cÆ¡ mà nó cÅ©ng chẳng quan trá»�ng mấy nữa.
Mục Tinh Dã nhìn anh chăm chú như Ä‘ã hạ quyết tâm, cáºu ném cái khăn Ä‘ang cầm Ä‘i, vòng hai tay ôm lấy bắp chân Ngôn Hòa rồi khẽ khàng tá»±a mặt mình vào đầu gối anh.
Ngôn Hòa không cỠđộng, cáºu tiếp tục thăm dò, áp môi mình nÆ¡i làn da.
Áo choàng tắm chầm cháºm bị vén cao, từ đầu gối đến Ä‘ùi, xúc cảm má»�m mại cứ theo Ä‘ó bò lên dần, càng lúc càng đến gần phần Ä‘ang nhô lên cao ấy.
Mục Tinh Dã nằm nhoài ra chân anh, như má»™t dÅ©ng sÄ© không biết sợ hãi, sắp sá»a làm má»™t việc chỉ nhằm nhắm đến mục Ä‘ích.
Cái chạm má»�m mại khiến da thịt Ngôn Hòa như bá»�ng rát, lý trí cá»§a anh choàng tỉnh theo, cÆ¡n Ä‘au tê dại bá»—ng lan khắp Ä‘áy lòng, Ngôn Hòa nhấc tay đẩy Mục Tinh Dã ra.
—
💦 Cô Ấy Vừa Ä�i Vừa Hát:
Sau khi nhất trí đối ngoại, sắp sá»a bắt đầu quay vào đối nhau
Mục Tinh Dã: Cởi cả quần ra rồi mà giá»� anh bảo em là không được á?