Tham Lam Giữa Ban Ngày - Cô Ấy Vừa Đi Vừa Hát

Chương 18: A Dã, đừng sợ




Nhân viên phục vụ Ä‘ã lái xe ra đến sảnh ngoài cá»­a, lá»… phép giÆ¡ trả chìa khóa, chá»� mãi lâu mà không thấy khách cầm.

"Anh Æ¡i?" Nhân viên hoang mang gá»�i.

Ngôn Hòa đứng dá»±a vào mặt tưá»�ng Ä‘á hoa cương lạnh băng dưới mái hiên, má»™t Ä‘iếu thuốc cháy rụi rồi thì lại châm tiếp sang Ä‘iếu khác. Anh nhìn đăm đăm vào chiếc chìa khóa trong lòng bàn tay nhân viên, không cầm mà cÅ©ng không Ä‘áp lá»�i, Ä‘ang nghÄ© gì chẳng rõ.

Nhân viên hÆ¡i khom mình giữ nguyên tư thế giÆ¡ chìa khóa, đợi lâu đến ná»—i ngưá»�i ngợm bắt đầu cứng Ä‘á»�, nghi hoặc lẫn lúng túng Ä‘an xen hiện lên trên gương mặt. Ngôn Hòa rút mấy tá»� tiá»�n mặt trong ví ra đưa cho nhân viên, bảo: "Chá»� tôi ở Ä‘ây má»™t lát."

Anh dí tắt Ä‘iếu thuốc, xoay ngưá»�i quay vào trong.

Mất khoảng 20 giây, anh lại quay vá»� đến cánh cá»­a phòng riêng 15 phút trước mình vừa bá»� Ä‘i.

Ä�ang định đẩy thì cá»­a bật mở trước, má»™t nhân viên phục vụ bưng khay rượu hấp tấp lùi ra, rón rén Ä‘óng cá»­a lại, quay đầu suýt nữa Ä‘âm sầm vào ngưá»�i Ngôn Hòa.

Phục vụ vá»™i xin lá»—i lia lịa, Ngôn Hòa nhận ra Ä‘ây là đồng nghiệp cá»§a Mục Tinh Dã, không biết rõ tên. Ban đầu ngưá»�i này cÅ©ng Ä‘i cùng vá»›i Mục Tinh Dã vào trong, lúc Vạn Khoảnh Ä‘uổi cậu này ra để bắt Mục Tinh Dã ở lại má»™t mình, vẻ lo âu trong mắt đối phương rất chân thật.

Ngôn Hòa mở cá»­a Ä‘i vào, má»�i ngưá»�i Ä‘ang ngà ngà say sưa, không ai ngá»� anh Ä‘i xong lại vòng vá»�.

Nhanh chóng nhìn lướt má»™t vòng, ngưá»�i anh cần tìm không có ở Ä‘ây.

"Cậu ấy Ä‘âu?" Ngôn Hòa bước ra trước mặt Vạn Khoảnh, há»�i.

Vạn Khoảnh đẩy má»™t cậu trai Ä‘ang ẽo uá»™t thá»§ thỉ trong lòng ra, thở hắt má»™t hÆ¡i đầy thư thái, khẽ cưá»�i mấy tiếng sâu xa ẩn ý: "Không biết sếp Ngôn tìm trợ lý cá»§a tôi làm gì?"

Cả hai má»™t đứng má»™t ngồi, má»›i nói được có hai câu bầu không khí Ä‘ã căng thẳng hằm hè đầy nguy hiểm. Phạm Sùng Quang vá»™i đứng dậy can thiệp giảng hòa: "Nãy trợ lý Mục vừa ra ngoài mất rồi, sếp Ngôn, ngồi lại uống thêm chén nữa Ä‘i!"

Ánh mắt lạnh nhạt cá»§a Ngôn Hòa liếc sang, anh không Ä‘áp. Vóc dáng anh rất cao, lúc nhìn ngưá»�i khác phải hÆ¡i cúi đầu, con ngươi Ä‘en sầm sì nhích lên, toát ra vẻ áp bức mạnh mẽ tuyệt đối.

Phạm Sùng Quang từng giao thiệp qua lại vá»›i Ngôn Hòa mấy lần, chưa chứng kiến anh bất chấp nể nang mặt mÅ©i kẻ khác thế này bao giá»�, Ä‘ùng cái túa mồ hôi lạnh, hiếm thấy có lúc hắn ta không nghÄ© ra được gì để xun xoe tiếp nữa, Ä‘ành ngượng nghịu chôn chân tại chá»—.

Vạn Khoảnh thì vẫn nhởn nhÆ¡, như kiểu rất thích xem Ngôn Hòa phải nén giận.

Ä�ằng nào ngưá»�i cÅ©ng vẫn Ä‘ang nằm trong tay gã, đằng nào cÅ©ng phải Ä‘òi lại hết chá»— cay cú suốt bao nhiêu năm, thế cứ cái gì càng be bét càng làm, câu nào càng chối tai càng nói chứ.

"Sao hả? Quan tâm nó thế cÆ¡ à!" Vạn Khoảnh chặc lưỡi mấy cái, xong gã nghÄ© ra cái gì, tá»± dưng cưá»�i đểu rõ má»� ám, "Chá»� tao chÆ¡i chán xong trả cho mày nhé!"

Phần cÆ¡ xương hàm cá»§a Ngôn Hòa căng ra, ánh mắt nhìn xoáy vào Vạn Khoảnh sắp bùng cháy.

Phạm Sùng Quang Ä‘á»� ra luôn, không thể ngá»� hai ngưá»�i sẽ nói năng gay gắt tá»›i mức này, hắn ta vá»™i bước ngay lên ná»­a bước để chèn mình vào chắn ngang khe hở giữa hai ngưá»�i, nhìn hết bên ná»� sang đến bên kia, chỉ biết sỉ vả bản thân sao lại Ä‘i ghép được buổi nhậu như bãi chiến trưá»�ng thế.

Mẹ nó chứ chết mất thôi!

May là chưa động tay động chân.

Trước mắt cái Ngôn Hòa quan tâm không nằm ở Ä‘ây. Anh lấy Ä‘iện thoại ra, mở khóa màn hình, gá»�i má»™t dãy số.

Phạm Sùng Quang Ä‘ang ở ngay gần, không biết có phải ảo giác không mà trông thấy tay Ngôn Hòa bấm số hÆ¡i run run, ấn nút gá»�i tận 3 lần má»›i được. Tiếng chuông vang ra từ má»™t góc sofa, đấy là Ä‘iện thoại cá»§a Mục Tinh Dã.

Ngôn Hòa rảo bước tá»›i gần nhặt Ä‘iện thoại lên rồi bá»� ra khá»�i phòng, không buồn ngoái lại.

Ánh mắt u ám nặng ná»� cá»§a Vạn Khoảnh dứt khá»�i Ngôn Hòa vừa bá»� Ä‘i bất thình lình, gã gá»�i vệ sÄ© vào dặn dò mấy câu. Vệ sÄ© lại há»›t hải Ä‘i ra khá»�i cá»­a.

Chiến trưá»�ng 3 ngưá»�i giải tán trong âm thầm lặng lẽ, má»�i ngưá»�i đưa mắt nhìn nhau, không thấy Vạn Khoảnh ngồi ghế chá»§ nhà nói năng gì nữa, gã chỉ lắc lư chá»— rượu trong tay, ra hiệu cho tất cả cứ uống tiếp.

Ngôn Hòa có mục tiêu rõ ràng, anh sải bước chạy xuống quầy bar ở tầng 1 Ä‘i tìm nhân viên phục vụ pha rượu trong phòng ban nãy. Ryan nhanh chóng được dẫn ra gặp anh, nhưng cÅ©ng chỉ nói "Không rõ Mục Tinh Dã Ä‘i Ä‘âu".

"Tôi là anh trai cậu ấy, Ä‘ang cần tìm cậu ấy nhanh nhất có thể, cậu thá»­ nghÄ© xem cậu ấy có thể trốn vào Ä‘âu không." Ngôn Hòa kiên nhẫn lấy Ä‘iện thoại ra cho Ryan xem tin nhắn trò chuyện gần nhất cá»§a hai ngưá»�i há»�.

Trông thấy tin nhắn cá»§a Mục Tinh Dã trên màn hình xong Ryan không nghi ngá»� nữa, ngẫm nghÄ© giây lát rồi há»�i: "Thế anh mau dẫn cậu ấy vá»� Ä‘i được không? Lần trước sếp Vạn suýt Ä‘ánh chết cậu ấy đấy."

NgÅ© quan Ngôn Hòa cứng Ä‘á»�: "Sao cÆ¡?"

"Hôm đầu tiên A Dã đến làm, cÅ©ng chính sếp Vạn này gá»�i cậu ấy vào má»™t mình, nếu quản lý Hà không dẫn cả bá»�n tôi xông vào giữa chừng thì có khi A Dã Ä‘ã bị gã Ä‘ánh chết rồi."

Kể má»™t hồi xong Ryan cÅ©ng giận dữ theo, "Cái gã này biến thái lắm, không chỉ Ä‘ánh A Dã mà còn định... cưỡng bức cậu ấy."

Ngôn Hòa há»�i thá»­ má»™t mốc ngày tháng, trưa hôm ấy anh cho Mục Tinh Dã vào văn phòng mình lần đầu tiên.

Ryan gật đầu bảo Ä‘úng rồi, chính là buổi tối trước hôm Ä‘ó.

Cảnh tượng gặp gỡ hôm ấy như gần ngay trước mắt, cuá»™c trò chuyện cÅ©ng rõ nét lạ thưá»�ng.

Bây giá»� nhá»› lại, ngày ấy Mục Tinh Dã lê lết cái thân đầy vết thương, bứt rứt đứng trước mặt Ngôn Hòa Ä‘ã 5 năm không gặp, tuyên bố "Anh Ngôn, em muốn theo Ä‘uổi anh lại từ đầu", bảo "Không sao, không Ä‘au".

Ngôn Hòa Ä‘ã nói gì nhỉ? Anh Ä‘áp: "Mình kết thúc từ lâu rồi."

"Anh trai A Dã Æ¡i," Ryan gá»�i liá»�n mấy tiếng, giúp Ngôn Hòa tỉnh hồn khá»�i kí ức vang dá»™i cùng tiếng tim đập thá»�u thào như thiếu máu, "chắc là cậu ấy trốn trong nhà vệ sinh ở góc rẽ tầng 3 Ä‘ó ạ, Ä‘oạn đấy ít khi có ngưá»�i Ä‘i qua, anh lên xem thá»­ xem, có khi lại tìm thấy cậu ấy."

Ngôn Hòa xoay ngưá»�i định Ä‘i luôn, Ryan nói vá»›i thêm: "Không động chạm được vào sếp Vạn Ä‘âu ạ, các anh cứ bá»� Ä‘i thế, nhỡ Ä‘âu bên gã..."

Ryan không rõ lắm vá»� vướng mắc giữa cả hai, chỉ biết lần trước gã này Ä‘ánh Mục Tinh Dã ra nông ná»—i ấy, nhưng chỉ má»™t cuá»™c Ä‘iện thoại là ông chá»§ UH Ä‘ã không truy cứu nữa, nên cậu ta hiểu ra sếp Vạn không phải nhân vật mà những ngưá»�i như mình có thể phản kháng.

Song Ngôn Hòa Ä‘ã cách má»™t quãng xa, chẳng biết anh có nghe thấy lá»�i nhắc nhở hay chưa.

"Mục Tinh Dã," Ngôn Hòa đứng trước cá»­a gian duy nhất Ä‘ang khóa trái, khẽ gá»�i cậu, "mở cá»­a."

Cả hai Ä‘ang cách nhau gang tấc, ngăn Ä‘úng má»™t cánh cá»­a má»�ng manh chỉ đạp cái là đổ. Ngôn Hòa nghe thấy được tiếng hít thở gắng sức Ä‘è nén đằng sau cá»­a. Có má»™t khoảnh khắc dưá»�ng như ná»—i sợ cá»§a ngưá»�i bên trong Ä‘ã hóa thân thành con rắn chui qua khe hở phía dưới, quấn siết thật chặt quanh cÆ¡ thể anh.

Trải nghiệm xa lạ ấy khiến Ngôn Hòa nhanh chóng hiểu ra, anh cảm nhận được cả ná»—i khá»§ng hoảng ngập trá»�i lẫn cái rét lạnh căm từ Mục Tinh Dã.

Hóa ra em ấy sợ đến thế!

Ä�ặt tay lên cánh cá»­a, giá»�ng Ngôn Hòa dịu nhẹ: "Tôi biết em Ä‘ang ở trong, em mở cá»­a ra được không?"

Mục Tinh Dã bụm miệng lắc đầu, cậu không tin Ngôn Hòa bá»� Ä‘i xong sẽ quay lại, cÅ©ng không tin mình có tư cách để được tin tưởng.

Buổi tối nay chỉ cần Ä‘úng má»™t câu ngắn ngá»§i "Má»�i ngưá»�i tiếp tục, tôi Ä‘i trước" ấy cá»§a Ngôn Hòa Ä‘ã đủ để đẩy cậu trôi dạt từ bất khuất sang đến hoang mang.

Cạch một tiếng, cửa mở ra.

Mục Tinh Dã ngồi ôm chân trên nắp bồn cầu, ngước mắt lên nhìn anh. Ánh mắt chẳng rõ tâm trạng gì mấy, chỉ đơn thuần ngập đầy mịt má»� ngÆ¡ ngác, thậm chí tầm nhìn còn không tập trung tiêu cá»± được, rồi giây lát sau những thứ này Ä‘á»�u má»� nhòe cả Ä‘i sau con sóng nước mắt đột ngá»™t trào dâng, còn lại má»—i mảng Ä‘áy mắt Ä‘á»� hoe.

Môi cậu hé mở, mãi lâu má»›i bật ra được má»™t tiếng gá»�i: "Anh Ngôn..."

Ngôn Hòa tiến lên trước, má»™t tay nhanh chóng che mắt cậu lại, tay kia kéo cậu vào lòng.

—— Anh không thể nào nhìn thẳng vào Ä‘ôi mắt ấy. Ai cÅ©ng có ná»—i sợ, nếu bảo thứ gì đủ sức khiến trái tim Ngôn Hòa đập mất kiểm soát, vậy chắc chắn Ä‘ôi mắt thá»� thấn khóc ròng cá»§a Mục Tinh Dã sẽ là vÅ© khí giết ngưá»�i hữu hiệu số 1.

Hàng lông mi khẽ run dưới tay, nhoáng cái nước mắt Ä‘ã thấm ướt lòng bàn tay Ngôn Hòa.

"A Dã." Lần đầu tiên Ngôn Hòa gá»�i tên cậu như thế sau 5 năm trá»�i, giống vá»›i ngày bé, âm thanh vang từ tận lồng ng.á»±c ra, chảy trôi bên tai Mục Tinh Dã rồi hóa thành tấm bình phong dày nặng che chắn quanh ngưá»�i cậu, không má»™t kẽ hở cho gió lá»�t qua.

"A Dã," Nếu lúc này Mục Tinh Dã không khóc cậu sẽ nghe thấy giá»�ng Ngôn Hòa Ä‘ang run bần bật, anh nói, "đừng sợ."

CÆ¡n sụp đổ ập đến quá nhanh.

Ä�ã lâu lắm rồi chẳng có ai chìa tay ra vá»›i cậu, bảo cậu rằng đừng sợ.

Nước mắt cá»§a Mục Tinh Dã vượt thoát khá»�i ý chí, dưá»�ng như bao Ä‘au thương chưa từng bá»™c bạch suốt những năm nay cÅ©ng phải vỡ tan tành ra ở Ä‘ây hoá thành dòng lÅ© trút xuống. Cậu vùi mặt vào lồng ng.á»±c Ngôn Hòa, hai tay liá»�u mạng ghì chặt không chịu thả ra, chẳng khác gì Ä‘ang bám víu khúc gá»— nổi giữa biển sâu.

Ngôn Hòa ôm cậu tiếp mãi lâu, thấy tâm trạng cậu ổn định dần má»›i thá»­ bế cậu đứng xuống, cởi áo khoác cá»§a mình ra mặc vào cho cậu, rồi ôm vòng lấy cậu dẫn ra ngoài.

Nhân viên vẫn Ä‘ang đứng chá»� ở cá»­a chính, thấy Ngôn Hòa Ä‘i tá»›i là mở cá»­a xe ra ngay.

Ngôn Hòa dắt Mục Tinh Dã ngồi vào ghế phó lái, thắt dây an toàn cho cậu, đặt Ä‘iện thoại lên Ä‘ùi cậu rồi nói vá»›i ngưá»�i vẫn còn Ä‘ang hoảng hốt: "A Dã, tôi để quên đồ ở trên nên phải Ä‘i lấy, em chá»� tôi má»™t lát được không?"

Mục Tinh Dã bấu vào vạt áo anh không thôi, gương mặt có vẻ luống cuống lạc lối, môi hé ra mấy lần mà không thốt nên lá»�i.

Ngôn Hòa thở dài, vá»— nhè nhẹ lên vai cậu, gật đầu trấn an, nhấn mạnh lần nữa: "Chỉ má»™t lát thôi, sẽ xuống ngay."

Ä�úng là Ngôn Hòa chỉ Ä‘i má»™t lát rồi quay lại luôn.

Mục Tinh Dã nhoài mình vào kính xe, nhìn chằm chằm vá»� phía cá»­a chính quên cả chá»›p mắt. Má»™t ngưá»�i mặc vest Ä‘en bước ra, đứng ở cá»­a ngó nghiêng mấy lần, tầm mắt cÅ©ng lướt qua cả chiếc xe cá»§a Ngôn Hòa Ä‘ang đỗ cạnh vưá»�n hoa, có vẻ Ä‘ang tìm ai. Mục Tinh Dã nhận ra Ä‘ây chính là vệ sÄ© cạnh Vạn Khoảnh.

Dù biết rõ đối phương không thể nhìn thấy tình hình trong xe nhưng Mục Tinh Dã vẫn rụt ngưá»�i vá»� sau. Chá»� đến khi cậu áp mặt lên cá»­a sổ nhìn ra lần nữa thì vệ sÄ© vest Ä‘en Ä‘ã biến mất, ngưá»�i Ä‘ang sải bước đến gần chiếc xe là Ngôn Hòa.

Tổng cá»™ng chỉ mất tầm 10 phút mà Mục Tinh Dã cảm giác từng giây má»™t Ä‘á»�u như nung như nấu. Ngôn Há»�a mở cá»­a vào xe, cÅ©ng không có biểu cảm gì, chỉ nói má»™t câu đơn giản "Ä�i nhé" rồi đạp chân ga lái xe rá»�i Ä‘i.

Nếu không phải qua Ä‘oạn đưá»�ng núi ngoằn ngoèo mà xe vẫn chưa giảm tốc, thì khó lòng phát hiện ra Ngôn Hòa Ä‘ang giận dữ.

Mục Tinh Dã hãy còn Ä‘ang mặc đồng phục, cÅ©ng chỉ có chiếc sÆ¡ mi trắng bình thưá»�ng, lên xe xong cậu Ä‘ã cởi ngay áo khoác cá»§a Ngôn Hòa ra, sợ làm bẩn, sợ bị nhàu, gấp lại cẩn thận rồi bưng trong lòng.

Bây giá»� ngồi trong xe Ngôn Hòa mà tá»±a Ä‘ang nằm mÆ¡, nghÄ© gì làm gì cÅ©ng cứ thấy bất định thế nào. Nhưng bản năng vô thức nằm ngoài lý trí cá»§a cậu vẫn nắm bắt được má»™t sá»± thật là Ngôn Hòa Ä‘ang giận.

Suốt dá»�c đưá»�ng hai ngưá»�i chẳng nói câu nào nữa.

Xe đỗ vào hầm để xe ở Lan viên. Xuống xe, Ngôn Hòa cầm lấy áo khoác mình từ tay Mục Tinh Dã, giÅ© ra rồi mặc lại vào cho cậu. Ä�á»™ng tác không được êm dịu lắm.

Mục Tinh Dã im thin thít theo sau Ngôn Hòa, Ä‘i thang máy lên tầng, vào nhà, mãi tận lúc ngồi trên sofa rồi cậu vẫn chưa há»� ngẩng mặt.

Ngôn Hòa ngồi xuống đối diện cậu, hÆ¡i cúi đầu nhìn cậu, há»�i: "Thế này bao lâu rồi?"

Phòng khách chỉ Ä‘ang bật má»—i Ä‘èn treo tưá»�ng, ánh Ä‘èn má»� tối bao trùm lên bá»� vai suy sụp cá»§a Mục Tinh Dã. Cú sốc buổi tối nay lá»›n quá, những chuyển biến dao động tâm trạng cá»§a cậu cÅ©ng không kém gì, bi ai, hoảng sợ, Ä‘au đớn và nhiá»�u nữa lần lượt thay phiên đả kích, cuối cùng Ä‘á»�ng lại thành luống cuống Ä‘á»� đẫn.

Cậu không hiểu nổi ý Ngôn Hòa, dÄ© nhiên cÅ©ng không thể trả lá»�i được câu anh há»�i.

Bây giá»� cậu chỉ biết Ä‘áp theo bản năng: "Anh Ngôn... anh đừng giận..."

Những khổ sở tích tụ từ từ khắp ngÅ© quan cậu biến thành thá»±c thể, in vào Ä‘áy mắt Ngôn Hòa.

"Không phải giận em Ä‘âu," Ngôn Hòa kiá»�m chế sá»± khó chịu trong lòng, tá»± dưng lại hÆ¡i giận cậu thật đấy, "em không làm gì sai, không cần phải nói những câu ấy."

"Thôi, em Ä‘i tắm Ä‘i Ä‘ã, tối nay ở lại chá»— tôi." Ngôn Hòa đứng dậy, vào phòng ngá»§ tìm bá»™ quần áo Mục Tinh Dã mặc hôm ngá»§ Ä‘êm lần trước đưa cậu, thu xếp cho cậu Ä‘i tắm.

Mục Tinh Dã nhận lấy bá»™ quần áo, nghe lá»�i kinh khá»§ng khiếp. Ngôn Hòa ngá»� là nếu giá»� bảo cậu nhảy từ Ä‘ây xuống Ä‘i cậu cÅ©ng sẽ không há»� do dá»± – có má»™t câu Vạn Khoảnh bình luận Ä‘úng, Mục Tinh Dã quả rất "nghe lá»�i", nhưng cậu chỉ nghe lá»�i duy nhất má»™t ngưá»�i thôi.

Ä�iện thoại trên bàn cứ rung suốt, Ngôn Hòa cầm lên xem, ấn nhận cuá»™c gá»�i, nghe đầu bên kia nói câu gì không rõ, lạnh lùng Ä‘áp: "Ä�ừng tìm em ấy nữa." Có vẻ đối phương ngá»› ra giây lát, lại nói tiếp, Ngôn Hòa bảo "Tùy" xong cúp Ä‘iện thoại.

Mẫu Ä‘iện thoại y nguyên từ 5 năm trước, hóa ra vẫn còn Ä‘ang dùng.

Ngôn Hòa lưỡng lá»± má»™t giây, cầm Ä‘iện thoại lên lại, nhập mật mã ngày xưa mở khóa màn hình.

Trên màn hình là ảnh chụp chung cá»§a hai thiếu niên, cả hai vừa má»›i chÆ¡i hết trận bóng, ôm vai nhau cưá»�i thá»�a thích. Anh mở nhật kí cuá»™c gá»�i, tìm ra số cá»§a Vạn Khoảnh rồi Ä‘á»�c hết toàn bá»™ ná»™i dung trò chuyện giữa hai bên suốt 5 năm nay trong vòng chưa đầy 1 phút, chẳng có gì thá»±c chất, đại khái toàn các loại bắt Mục Tinh Dã ghé lúc mấy giá»�, chất vấn cậu Ä‘ang ở Ä‘âu này kia.

Chặn số, xóa lịch sá»­ má»™t lèo xong xuôi, Ä‘iện thoại cá»§a Mục Tinh Dã không còn dấu vết gì vá»� Vạn Khoảnh nữa.

💦 Cô Ấy Vừa Ä�i Vừa Hát:

Ngôn tiểu công ra tay rồi Ä‘óa


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

    Truyện Hot

    Truyện Convert