Hẹn Ä‘i ăn vá»›i má»™t kẻ nghiện sạch mức độ nặng không phải lá»±a chá»�n sáng suốt cho lắm.
Sau khi phải nghe Lâm Bích càm ràm vá»� bát đũa thìa dÄ©a và mỉa mai vá»� không gian quán ăn đến lần thứ 4, Mục Tinh Dã Ä‘áºp thìa cái cạch: "Mày có ăn không không thì thôi nhé."
Giá»� Lâm Bích má»›i chịu yên, đảo mắt bất mãn rồi cắt má»™t miếng nhá»� bánh phô mai nướng, ngần ngại cho vào miệng.
"Tết nhất tụ táºp Ä‘úng má»—i má»™t hôm, còn tốn hẳn ná»a tháng lương cá»§a tao đấy, mày đừng có trưng ra cái mặt như ăn phải thạch tín thế được không." Mục Tinh Dã trông ngứa mắt quá, nói năng cÅ©ng xéo xắt.
"Biết mày nghèo rồi, bữa này tao khao được chưa ạ?"
"Ä�ược quá chứ." Nghe thế Mục Tinh Dã vẫy luôn nhân viên phục vụ, gá»�i thêm má»™t miếng bít tết thăn lưng.
Lâm Bích: ...
Cả hai láo nháo má»™t hồi xong quay lại Ä‘á»� tài hẳn hoi.
"Hôm kỉ niệm thành láºp trưá»�ng mày có Ä‘i không?" Lâm Bích há»�i.
"Còn sá»›m mà, giá»� Ä‘ã vá»™i gì? Vá»›i cả cái dạng thanh danh khó ngá»i gia Ä‘ình tai tiếng như tao thì có ai má»�i Ä‘i?" Mục Tinh Dã kì cạch cắt miếng bít tết.
"Ai dám nói mày?" Lâm Bích trợn tròn mắt, vung cái dÄ©a Ä‘ang cầm lên dứ dứ, "Tao cho nó biết tay."
"Rồi rồi rồi, biết mày ghê rồi." Mục Tinh Dã vá»™i can cáºu ta.
"Ä�úng rồi, mày vẫn còn Ä‘ang nợ tiá»�n cái tên nhà há»� Vạn Ä‘úng không? Thiếu bao nhiêu nữa?" Lâm Bích bảo, "Giá»� càng ngày địa vị tao càng lên rồi đấy, cÅ©ng nắm má»™t ít, đưa mày bù trước được."
"Thôi, cái nhúm tiá»�n ấy cá»§a mày mày giữ lại Ä‘i. Nhỡ lại lang thang đưá»�ng phố tiếp thì còn có thứ láºn lưng." Mục Tinh Dã nói.
Nghe thế Lâm Bích bÄ©u môi, cÅ©ng Ä‘úng, mình cha không thương mẹ không yêu, giá»� trông cảnh ngá»™ khá khẩm chứ hồi xưa thiếu thốn còn phải nhá»� Mục Tinh Dã tiếp tế há»™.
Lâm Bích là sản phẩm từ tiết mục thưá»�ng gặp ở các nhà giàu có, quá trình trưởng thành chưa đến ná»—i bi kịch nhưng dÄ© nhiên chẳng suôn sẻ là bao.
Nhà há»� Lâm ở địa phương gá»�i là tạm chen chân vào giá»›i, tuy kém hÆ¡n mấy gia tá»™c lá»›n phần nào nhưng cÅ©ng có mặt mÅ©i ra hồn. Lâm Bích là con riêng, ở vá»›i mẹ ruá»™t trong biệt thá»± ngoại ô suốt để tránh né, cuá»™c sống thiếu thốn. Má»›i năm ngoái thì mẹ qua Ä‘á»�i, ông bố nháºn cáºu ta vá»� lại nhà há»� Lâm.
Cáºu ta há»�c cùng trưá»�ng đại há»�c vá»›i Mục Tinh Dã, cùng khóa nhưng khác ngành, cả hai quen nhau trong má»™t buổi tiệc nho nhá»�. Nói trắng ra thì chẳng ai Ä‘ánh giá cao cáºu con riêng nhà há»� Lâm. Nhưng xưa nay Mục Tinh Dã chả có khái niệm gì vá»� mấy vụ này, hành xá» theo cảm tính hết, tuy không quá chú ý tá»›i Lâm Bích nhưng cÅ©ng hoàn toàn không có chuyện dè bỉu khinh khi. Mục Tinh Dã đối xá» bình thưá»�ng vá»›i má»�i ngưá»�i nhanh chóng giành được thiện cảm từ Lâm Bích. Dần dà qua lại hai ngưá»�i thành bạn bè vá»›i nhau.
Ban đầu mối quan hệ cÅ©ng nhàng nhàng, thi thoảng gặp mặt ở trưá»�ng thì hẹn Ä‘i ăn, Lâm Bích gặp vấn Ä‘á»� cÅ©ng có nhá»� Mục Tinh Dã há»— trợ.
Mãi vá»� sau nhà há»� Mục gặp biến cố, Ngôn Hòa ra nước ngoài, Lâm Bích lại chẳng há»� xa lánh hắt há»§i Mục Tinh Dã như những ngưá»�i khác.
Khả năng cá»§a Lâm Bích có hạn, lo thân mình còn khó, cáºu ta không thể ra tay trợ giúp nhưng vẫn đồng hành bên Mục Tinh Dã dù không nói má»™t lá»�i, có thể im lặng ngồi vá»›i cáºu ở góc phố cả Ä‘êm vào lúc cáºu bế tắc nhất.
Cái tình chân tháºt quá Ä‘áng quý, bầu bạn tích tụ thành sông sâu. Ngoài Ngôn Hòa ra, Lâm Bích cÅ©ng trở thành má»™t phần lý do bé nhá»� giúp Mục Tinh Dã gồng mình cố gắng giữa giai Ä‘oạn rÆ¡i vào khốn cùng.
Rất nhiá»�u khi chỉ cần má»™t chút xíu nhá»� nhoi ấy thôi Ä‘ã đủ cho ngưá»�i ta nương tá»±a sống tiếp.
Hai ngưá»�i ăn xong, Lâm Bích mượn cái cá»› ngàn năm "Ä�ang Tết nhất đằng nào cÅ©ng ra đưá»�ng rồi" để lôi Mục Tinh Dã vào trung tâm thương mại xem quần áo.
"Ä�ồ nam ở Ä‘ây đắt thế, tiá»�n Ä‘âu mà mua." Nghía hết má»™t hàng, Mục Tinh Dã không nhịn được phải lẩm bẩm, hoàn toàn không để ý thấy gương mặt chị nhân viên bán hàng đứng cạnh bá»—ng chốc cứng Ä‘á»�.
Lâm Bích đỡ trán, chê cáºu ngưá»�i nhà quê: "Nghèo thì cứ im ỉm mà nghèo Ä‘i, nói ra làm gì."
Nhân viên bán hàng trông hai thanh niên vẻ ngoài phong độ ngá»�i ngá»�i sỉ vả nhau như chốn không ngưá»�i Ä‘ây, mặt càng cứng ngắc nữa.
Cuối cùng Lâm Bích cắn răng, móc thẻ giÆ¡ ra, nở nụ cưá»�i quyến rÅ© hÆ¡i kiểu tuổi má»›i lá»›n há»�c Ä‘òi Ä‘ú đởn: "Lấy hết mấy bá»™ vừa thá» xong cho tôi."
Nhân viên run run tính tiá»�n, cúi ngưá»�i tiá»…n hai khách ra vá»�, mặt mÅ©i giá»� tươi roi rói.
Cả hai xách túi lá»›n túi nhá»� bước ra, mặt cùng xanh như tàu lá chuối, Lâm Bích vung tay quá trán xong hÆ¡i hối háºn, tuy bố cáºu ta Ä‘ón vá»� nhưng vẫn hạn chế tiá»�n tiêu vặt hàng tháng cá»§a cáºu ta rất nghiêm ngặt, cáºu ta mang cái danh thiếu gia Lâm hão thế chứ thá»±c tế so vá»›i Ä‘ám con cháu nhà khác thì thua xa.
Lúc Ä‘i vòng qua khúc quanh xuống tầng, gương mặt vốn Ä‘ang hÆ¡i tái cá»§a Lâm Bích bất chợt rùng mình, Ä‘ùng cái Ä‘ã phấn chấn lên hẳn. Mục Tinh Dã liếc sang má»™t cái, chả rõ cáºu ta lại định nhố nhăng gì, nhưng nhìn theo tầm mắt cáºu ta xong thì không thể cưá»�i nổi nữa.
Ngôn Hòa cùng má»™t ngưá»�i phụ nữ lá»™ng lẫy Ä‘ang bước ra từ gian hàng lá»… phục cao cấp ở tầng 2, bóng dáng ấy in vào Ä‘áy mắt Mục Tinh Dã qua lá»›p kính há»™p cá»§a khu sảnh vòng tròn.
Việc vá»� như không thấy khó hÆ¡n trong tưởng tượng nhiá»�u. Nụ cưá»�i dịu dàng cá»§a Ngôn Hòa đằng sau lá»›p kính nhức mắt quá, trái tim Mục Tinh Dã bị cảnh tượng phía trước rút cạn dưỡng khí thần tốc chỉ sau vài giây.
Thế là cáºu hành động theo bản năng: Nấp Ä‘i.
Cánh tay Ä‘ang bị Lâm Bích khoác vòng lấy không rút ra được, Mục Tinh Dã vá»™i giáºt lùi ngưá»�i ra sau.
"Mày nấp gì mà nấp?!" Tá»± dưng Lâm Bích nói rõ to, "A Dã, Ä‘i xem phim vá»›i tao."
Rạp chiếu phim ở cuối hành lang tầng 2, xuống đấy bắt buá»™c phải Ä‘i ngang qua cá»a hàng kia, Ä‘i ngang qua Ngôn Hòa vốn Ä‘ã ra tá»›i cá»a.
Mục Tinh Dã không chịu ngẩng lên, chẳng hiểu mình Ä‘ã làm gì sai mà lòng dạ bá»—ng chốc sợ hãi lẫn xót xa cùng cá»±c thế.
Ä�á»™ng tác và giá»�ng nói cá»§a Lâm Bích khá lá»™ liá»…u, Ngôn Hòa vá»›i cô gái Ä‘i cùng Ä‘á»�u Ä‘ã chú ý thấy.
Hai ngưá»�i bước tá»›i gần, dừng chân lại. Ngôn Hòa nhìn cánh tay Ä‘ang ôm vòng Mục Tinh Dã tháºt chặt, rồi lại đưa tầm mắt vá»� gương mặt cúi gằm cá»§a Mục Tinh Dã.
Sá»± sợ hãi cá»§a cáºu quá rõ rệt, đầu còn không dám ngẩng lên, cánh tay bị ngưá»�i ta túm lấy thì rÅ© thõng xuống, ngón tay bấu vào má»™t góc vải trên áo.
Ngôn Hòa tin, nếu mình thu hẹp khoảng cách vá»›i cáºu lại đủ gần thì chắc chắn sẽ nghe được cả tiếng thở cùng nhịp tim dồn dáºp cá»§a cáºu.
"A Dã bảo anh má»›i Ä‘i nước M, sao vá»� từ lúc nào thế?" Lâm Bích phá vỡ bầu không khí im lặng trước, giá»�ng Ä‘iệu tạm bình thưá»�ng, nhưng nếu nghe kÄ© thì cứ có vẻ trầm bổng bóng gió kiểu gì.
"Má»›i vá»� tối qua." Ngôn Hòa Ä‘áp lá»�i Lâm Bích, nhưng mắt thì nhìn đăm đăm vào gương mặt nãy giá»� vẫn chúc xuống đất cá»§a Mục Tinh Dã, "Bay chuyến rạng sáng."
Song hiển nhiên Lâm Bích không biết ý nghÄ©a thá»±c sá»± đằng sau câu trả lá»�i này, vẫn nói úp mở: "Sếp Ngôn sung sức ghê, bay Ä‘êm thao thức vá»� xong Ä‘ã Ä‘i dạo phố vá»›i bạn gái ngay được."
Rồi cáºu ta còn ba hoa bốc phét: "Chả bù hai bá»�n tôi, hôm qua ngá»§ sá»›m quá, hôm nay má»›i loanh quanh có má»™t lúc A Dã Ä‘ã kêu mệt."
"Vá»� đến nÆ¡i muá»™n quá, đưa Ä‘ón bất tiện." Ngôn Hòa không há»� dao động, chẳng buồn báºn tâm Lâm Bích nói gì, vẫn cứ nhìn Mục Tinh Dã, "Mệt thì vá»� nghỉ cho sá»›m, đừng xem phim nữa."
Mục Tinh Dã nghe hiểu xong cháºm chạp ngẩng lên, cÅ©ng bắt chước Lâm Bích chào há»�i: "Dạ, thế bá»�n em vá»� Ä‘ây, hai ngưá»�i cứ thong thả."
Song giá»�ng khách sáo quá, động tác xoay ngưá»�i Ä‘i vá»� cÅ©ng đơ ra gượng gạo. Trông cáºu chẳng khác gì con bù nhìn rÆ¡m bị rút mất thanh gá»— làm khung, ngay giây tiếp theo ngưá»�i ngợm sẽ tan tác mất.
Ngôn Hòa bước lên má»™t bước ngăn hai ngưá»�i Ä‘ang định vá»� lại. Sau Ä‘ó anh quay đầu liếc sang Ä�oàn Diệc Gia Ä‘ang đứng ngó nghía nãy giá»�, bảo: "Tôi có việc, Ä‘i trước Ä‘ây."
Anh nhìn tiếp sang Lâm Bích, ánh mắt Ä‘iá»�m tÄ©nh , không há»� có ý thông báo hay nhá»� vả mà chỉ truyá»�n đạt má»™t tín hiệu đơn thuần là "Bá»� tay cáºu ấy ra".
Lâm Bích bá»� ra, vá»— vai Mục Tinh Dã mấy cái: "A Dã, mày vá»� nhà nghỉ ngÆ¡i cho sá»›m nha, tao Ä‘i xem phim má»™t mình Ä‘ây." Sau đấy cáºu ta Ä‘i tháºt luôn, không buồn ngoảnh lại.
Nhưng sẽ luôn luôn có ngưá»�i hóng há»›t bất chấp tình cảnh.
Ä�oàn Diệc Gia thong dong bước sang, gót giày chạm mặt đất thảnh thÆ¡i nhịp nhàng, lúc Ä‘i ngang qua Ngôn Hòa thì tá»± dưng chị nghiêng ngưá»�i tá»±a vào rõ gần, cưá»�i đầy duyên dáng cuốn hút: "Lá»… phục Ä‘ám cưới, cáºu trả nhé."
Sau Ä‘ó chị hài lòng trông khóe lông mày Ngôn Hòa giáºt Ä‘ùng Ä‘ùng má»™t cái rõ mạnh, nghênh ngang bá»� vá»�.
Mục Tinh Dã theo Ngôn Hòa xuống hầm gá»i xe, ngồi lên xe Ngôn Hòa. Suốt dá»�c đưá»�ng cáºu cứ cúi gằm mặt tránh né, chẳng thấy cất tiếng làm dịu bầu không khí như trước nữa.
Ngôn Hòa nghÄ© bụng, hóa ra những lúc Mục Tinh Dã không chá»§ động tìm Ä‘á»� tài thì giữa hai ngưá»�i lại im lìm tá»›i váºy, trầm lặng đến ná»—i nghe được cả tiếng gió hun hút qua lồng ng.á»±c đối phương.
Bé con vừa má»›i nếm được xíu xiu kẹo ngá»�t vì "Anh luôn luôn ở Ä‘ây", Ä‘ã lại bị "Ä‘òn roi" thình lình áºp đến hất cho vá»� Ä‘iểm xuất phát.
Ngôn Hòa không há»�i Mục Tinh Dã muốn Ä‘i Ä‘âu, lái xe thẳng đến sông Bạch Sa.
Ä�úng là anh rất mệt, làm xong việc đặt ngay chuyến vá»� sá»›m nhất, đến nÆ¡i Ä‘ã là 3 giá»� sáng, dÄ© nhiên sẽ không nhắn Mục Tinh Dã ra sân bay Ä‘ón tháºt.
Lên xe xong anh cởi áo khoác ra, xắn tay áo sÆ¡ mi lên táºn khuá»·u, cào tóc mấy cái, thoáng nôn nóng không lá»™ rõ bá»� ngoài.
Ä�ưá»�ng nét cÆ¡ bắp dá»�c cánh tay đặt trên vô lăng căng chặt, bầu không khí trong xe tương đối áp lá»±c, Mục Tinh Dã nhạy bén phát hiện ra Ngôn Hòa Ä‘ang rất kém vui nhưng lại không rõ là vì sao. Tại mình phá Ä‘ám buổi hẹn hò cá»§a anh ấy ư?
Không có Ä‘á»� tài nào cả, cáºu Ä‘ành bảo: "Anh không cần đưa em vá»� Ä‘âu ạ."
Xương hàm cá»§a Ngôn Hòa nghiến thẳng tắp, nghe xong anh Ä‘áp: "Ä�i được ná»a đưá»�ng rồi giá»� má»›i nói."
Cảm giác còn kém vui hÆ¡n.
Mục Tinh Dã ấp úng không dám hó hé nữa.
Giây lát sau, đột nhiên Ngôn Hòa mở miệng: "Ä�oàn Diệc Gia là bạn há»�c cùng trưá»�ng, hÆ¡n tôi 3 tuổi, hôm nay Ä‘i mua lá»… phục vá»›i chị ấy vì có bạn chung cá»§a bá»�n tôi sắp tổ chức Ä‘ám cưới, tôi là phù rể, chị ấy là phù dâu."
Mục Tinh Dã: "Dạ?"
"Lá»… phục Ä‘ám cưới là đồ cho phù dâu phù rể." Ngôn Hòa nói thêm.
Mục Tinh Dã: "À à, hÆ¡n anh 3 tuổi ạ!"
Tiếp thu ý chính lạ lùng tháºt. Ngôn Hòa mặc kệ cáºu.
Mục Tinh Dã Ä‘an ngón tay, cố gắng giữ cho khóe môi nằm thẳng nhưng mà không chịu được, cáºu dứt khoát nghiêng hẳn đầu trông ra ngoài cá»a sổ, cá»a kính màu trà phản chiếu lại gương mặt Ä‘ang phải nín cưá»�i.
"Nhà cáºu mà ngá»§ được hai ngưá»�i á?" Ngôn Hòa há»�i tiếp, hừ má»™t tiếng rồi bổ sung, "Bé tí thế kia."
Mục Tinh Dã: "Dạ?"
Thấy cái mặt cáºu ngÆ¡ ngác như kiểu bị ngưá»�i ta đổ oan thế là Ngôn Hòa không há»�i nữa, đạp chân ga tháºt mạnh làm tốc độ xe thình lình tăng vá»�t, Mục Tinh Dã ngá»a đầu va xừ vào lưng ghế tá»±a.
Ä�á»— xe bước ra, Ngôn Hòa Ä‘i theo sau Mục Tinh Dã, không há»� có ý thả cáºu xuống rồi vòng vá»� ngay.
Ä�ành phải cùng Ä‘i lên tầng, vào nhà.
Ngôn Hòa thay dép, vào nhà tắm, sau Ä‘ó lại quay ra ngồi xuống sofa uống trà. Tâm trạng cá»§a Mục Tinh Dã đến nhanh Ä‘i cÅ©ng nhanh, giá»� cáºu bắt đầu rục rịch lại gần, há»�i han anh công việc ở nước M thế nào rồi, anh có mệt không, còn báo cáo lại lịch trình mấy hôm nay cá»§a mình từ lá»›n đến bé, khai cả đến Ä‘oạn bữa tất niên có những món gì luôn.
Ngôn Hòa uống trà, từ chá»— ngồi ở phòng khách nhìn lướt má»™t lượt là thấy rõ hết bố cục căn nhà, cá»a phòng ngá»§ Ä‘ang mở, chăn cuá»™n bừa đặt ở giưá»�ng, cạnh đấy là má»™t cái gối, nhà tắm và phòng bếp Ä‘á»�u không tồn tại dấu vết có ngưá»�i khác sá» dụng.
Trong không gian cháºt hẹp chỉ có mùi hương cá»§a má»™t mình Mục Tinh Dã.
Mục Tinh Dã cảm giác được là bầu không khí quanh mình Ä‘ã trở vá»� bình thưá»�ng, vào đến nhà, tuy sắc mặt Ngôn Hòa cÅ©ng không vui vẻ hÆ¡n là bao nhưng ít nhất anh Ä‘ã khôi phục lại nét bình thản má»�i khi.
"Em mua nhiá»�u đồ Tết lắm, anh ở lại ăn tối luôn không?" Mục Tinh Dã há»�i.
"Buổi chiá»�u còn có việc ở công ty, tôi vá»� trước Ä‘ây." Ngôn Hòa đứng lên, dừng lại tích tắc rồi nói, "Tối nay không được, hôm khác."
"Vâng vâng," Mục Tinh Dã vá»™i vâng lia lịa, tá»± dưng nghe như làm nÅ©ng, "thế lúc nào rảnh anh bảo em nha, em nấu mì cà ri cho anh ăn."
Ngôn Hòa Ä‘áp "Ừ", Mục Tinh Hòa lại lò dò theo chân tiá»…n anh xuống nhà. Mãi cho đến khi xe Ä‘ã Ä‘i được má»™t Ä‘oạn xa, nhìn vào gương chiếu háºu vẫn cứ trông thấy cái ngưá»�i Ä‘ang vừa vẫy tay vừa toét miệng cưá»�i ngu ngÆ¡ ấy.
—
💦 Cô Ấy Vừa Ä�i Vừa Hát:
Truyện này không có nữ phụ độc ác Ä‘âu, chỉ có nam phụ độc ác thôi