Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá! - Chương 174: [TG7] Diễn như nhân sinh (3) : truyenyy.mobi

(Quyển 1) Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Thần Cầu Anh Đừng Hắc Hoá!

Chương 174: [TG7] Diễn như nhân sinh (3)




🕺🏻Chương 174💃🏻

🍀🍀Diễn như nhân sinh: Ảnh đế hai mặt, quá luyến ta (3)🍀🍀

Edit: Thuần An

♓️♓️♓️♓️♓️♓️ >

Mẹ Đông Phương đều muốn khóc lên, mở miệng nói: "Li Li, con có phải còn vì chuyện trong nhà mà tức giận hay không? Con đừng tức giận được không, về sau chúng ta sẽ không như vậy nữa, con trở về đi."

Vô Dược cho rằng bà là nói người trong nhà đều trêu ghẹo cô chẳng làm nên trò trống gì, sau đó trả lời: "Mẹ, con không có tức giận, con chỉ là tìm được việc con muốn làm rồi, nếu con có yêu cầu hỗ trợ nhất định sẽ nói cho mẹ."

Mẹ Đông Phương nghe được cô nói, thái độ tựa hồ cũng yếu chút, sau đó nói: "Vậy con nhớ rõ có vấn đề nhất định phải tìm mẹ, không đủ tiền dùng thì nói cho mẹ, nhất định phải chiếu cố bản thân cho tốt... Không được, mẹ cảm thấy vẫn không được, mẹ..."

Vô Dược bất đắc dĩ cười cười: "Mẹ, con gái của mẹ sớm hay muộn cũng phải lớn lên, mẹ yên tâm đi, con sẽ chiếu cố bản thân thật tốt."

"Nhưng mà..." Thời điểm mẹ Đông Phương còn muốn nói gì Vô Dược lại mở miệng.

Cô nói: "Mẹ, nếu con gái mẹ còn không đi ăn cơm liền sẽ chết đói."

Nghe được lời cô nói mẹ Đông Phương vội vàng nói: "Vậy con mau đi ăn cơm đi, mẹ mẹ mẹ... Cúp trước."

"Vâng." Vô Dược trả lời xong sau đó liền chờ mẹ Đông Phương ngắt điện thoại.

Sau khi chờ bà cúp Vô Dược mới ra khỏi cửa, sau đó tìm một nhà ăn tương đối tốt. Mới vừa ngồi xuống liền nhận được tin nhắn chuyển khoản, nhìn một chuỗi số không dài, Vô Dược nhịn không khỏi cảm khái, rõ ràng là kẻ có tiền, sao lại phải tự mình tìm đường chết, ăn đồ ăn không chút dinh dưỡng.

Cơm nước xong cô liền tới thiên đường mua sắm ở l thị, chuẩn bị cho bản thân vài bộ quần áo mới. Khi mới vừa bước vào một cửa hàng trang phục, liền lướt qua một nam nhân hướng ngược lại đi ra.

Cảm giác quen thuộc khiến bước chân Vô Dược tạm dừng một chút, sau đó xoay người, lại chỉ nhìn thấy bóng dáng vội vàng rời đi của hắn.

Vô Dược không biết, khi cô xoay người lại nam nhân kia cũng quay đầu lại nhìn cô một cái.

Đều nói vô xảo không thành thư*, thời điểm Vô Dược đi vào, trùng hợp gặp nữ chủ.

*Vô xảo không thành thư: Dịch theo mình thì là "Không cãi nhau không thành chuyện". Đại khái chính là mỗi khi nữ chủ gặp nữ phụ thì luôn sảy ra chuyện.

"..." Cái nghẹn này nhiều thế giới như vậy đều không qua được đúng không?

Bất quá Vô Dược còn chưa tính toán chính diện đối đầu với nữ chủ, rốt cuộc ở phim trường sẽ tương đối có ý tứ.

Vô Dược đi một hồi lâu cũng không tìm được thứ mình thích, cuối cùng khi thấy một cái váy dài màu lam nhạt cảm giác rất thích, thời điểm chuẩn bị lấy, lại bị người khác giành trước.

Vô Dược nhẹ nhàng liếc mắt một cái, tức khắc hết chỗ muốn nói.

Chỉ thấy Hà Sương khoa tay múa chân đo lên người, sau đó mỉm cười với nhân viên hướng dẫn mua sắm nói: "Tôi lấy cái này."

Vô Dược không có bất luận phát biểu ý kiến gì, váy dài này không phải lễ phục, nhưng lại so với hằng ngày sang trọng hơn một chút. Đối với chiều cao 1m63 của Hà Sương, không đeo giày mười centimet trở lên hoàn toàn không hold được.

Một nhân viên hướng dẫn mua sắm khác thấy trường hợp xấu hổ như vậy, mỉm cười đi tới, lễ phép hướng Vô Dược mở miệng: "Tiểu thư, bên này có mẫu mới nhất đưa ra thị trường, cô muốn tới bên này xem hay không."

Vô Dược gật gật đầu, đi theo nhân viên. Chọn vài thứ thích hợp với bề ngoài của Đông Phương Du Li, liền đến trước đài tính tiền.

Khi thấy cô lấy ta thẻ đen bản giới hạn, nhân viên thu ngân thật lâu không có phản ứng lại.

Vô Dược nhìn nhân viên thu ngân vẫn không nhúc nhích, nhẹ nhàng mở miệng hỏi: "Ân? Có vấn đề gì sao?"

Nhân viên thu ngân nghe được lời cô nói sau mỉm cười trả lời: "Không có, mạo muội hỏi một câu cô là Du Li tiểu thư sao?"

Vô Dược nhướng mày, sau đó trả lời: "Là tôi."

Sau khi nghe được câu trả lời xác thực, nhân viên hướng dẫn mua sắm lập tức đem đồ cô mua gói lại cẩn thận còn muốn trả thẻ đen lại cho cô. Sau đó mới giải thích: "Du Li tiểu thư, tổng tài phân phó qua, chỉ cần là cô, vậy thì mọi chi nhánh của tập đoàn Đông Phương đều cung cấp miễn phí cho cô."

05/01/2021


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.