Số 23 cảm thấy, mình đúng thực là đang đi dã ngoại,
Suốt ngày chỉ có ăn và ngủ, rảnh rỗi lại đi tìm cục cưng trêu trọc...
Aiz, thật vô vị!!!
Về phần còn lại...,
Do Tề Chính chơi gian lận, Hạ Vị liền đó giành phần thắng, mà ai cũng thấy thực lực của cô ấy rồi đó thôi!!!
Hạ Vị lên làm chủ nhân mới của căn cứ. Lúc đầu, đám người trong căn cứ còn tỏ ra coi thường và lãnh đạm, nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, dưới bàn tay vàng thần thánh của hai nữ chính, căn cứ đã phát triển đạt đến mức thịnh vượng.
Tại sao lại là 'hai'?
Hạ Lam, không hiểu có phải vì tu thân dưỡng tính hay quá hận Tề Chính hay không? Dù sao, kẻ thù của kẻ thù chính là đồng minh, sau khi được Hạ Vị cùng Số 23 cứu giúp, lại được cứu lại một cái mạng, cảm thấy mình đã nợ một tấm nhân tình, liền theo đó về phe này luôn...
Hạ Vị cũng cầu tình cho cô ta nhiều lần trước mặt Số 23, Số 23 tỏ vẻ...ta đây không có ý kiến!!!
Nữ chủ muốn làm, cô ngăn cũng không được...
[ Cốt truyện đã được ký chủ bẻ cong đến mức độ không thể nhìn nổi... ]
"Đáng tự hào! Quá khen!"
[ Tự hào... ] em gái cô!!!
Tề Chính bị bắt lại, Số 23 cho người đem ném hắn ra khỏi căn cứ, hạ lệnh phong sát, khỏi nói cũng quá chật vật sinh tồn đi...
Đừng hỏi vì sao cô không giết hắn...Nam chủ, bàn tay vàng to lớn...giết hông được...
Ta cảm thấy thật uất ức!
[ ... ]
Có Số 23 làm tiên phong dẫn đầu, lại thi triển một đống tinh hạch từ đâu ra lên lũ xác sống kiêm đệ tử của cô, bây giờ con nào con nấy đều có trí thông minh, trở thành tân nhân loại, từng bước giao hữu đồng minh cùng con người, lập ra một nền tảng của xã hội mới, tính tế mới...
Dĩ nhiên là Số 23 ném cho Hạ Vị cùng Hạ Lam cai quản...
Hạ Lam trở thành một cánh tay đắc lực, trợ thủ không thể thiếu của nhau...
Số 23 xoa cằm... "Thật cảm động a!"
Còn cô... Những ngày tiếp theo đây...
Tiếp tục sự nghiệp to lớn... ăn rồi lại ngủ, ngủ rồi lại ăn,...không mệt mỏi...
À quên, đặc biệt còn phải sủng vợ lên trời xuống biển nữa,...
Nhưng hắn nhất định không cho cô nựng, cương quyết chối bỏ
Cũng không moi thêm được tí thông tin quan trọng nào,...
Cứ nhìn thấy cô là đỏ mặt rồi chạy trốn
Thật đáng yêu nha!!!
Số 23 nghiễm nhiên tiếp tục sống như một nhân vật lịch sử tầm cỡ mang tiếng vô dụng
Cho đến tận khi cô hết tuổi thọ ở thế giới này...
Ngày hôm đó... mưa rơi tầm tã...
Số 23 nhìn kẻ mình đầy máu đang đứng trước mặt, môi khẽ mỉm cười
"Tiện nhân!!! Đến cuối cùng mày cũng phải chết trong tay tao thôi!!! Ha ha!!!"
Hắn cười như một tên điên dưới trời mưa, sau đó... liền ngã xuống, bất động
Số 23 thở dài nhìn cái xác trước mặt
Aiz, Tề Chính này, nam chủ thực sự hỏng rồi mà...
Thật thất vọng...
Lại nhìn về phía ngực của chính mình, trên đó ghim một con dao màu bạc cường hóa bởi dị năng, chuyên dùng để hạ sát xác sống, dù từ lâu đã thất truyền...
Máu từ tim bắt đầu rỉ ra...
Một ngày này, thiếu nữ lảo đảo ngồi xuống góc tường trong ngõ nhỏ ít người qua lại, ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh cao vời vợi kia
Bên ngoài, người vẫn đi lại tấp nập, không để ý đến nơi ngõ nhỏ này...
Cô thở dài một tiếng. Trong lòng từ từ dâng lên một cỗ cảm giác nuối tiếc kỳ quặc.
Có những việc, một khi đã định trước, sẽ không thể nào thay đổi...
Thiếu nữ khẽ nhắm mắt, đôi môi vẫn câu lên một nụ cười...
Dù sao cũng sẽ gặp lại, ta sẽ lại tìm ngươi...
Thực xin lỗi, vẫn chưa kịp nói tên ta cho ngươi biết..., Lăng Triệt...
Tên ta là...
----------------------------------------------------*******************---------------------------------------------------
Đôi lời tác giả muốn nói:
Hoàn thêm một thế giới nữa...
Thế giới này có ngoại truyện nhé, là về Hạ Lam cùng Hạ Vị!!! =v=