Quan Sách

Chương 78: Bị lật đổ!




Trà nóng hôi hổi, hương trà lượn lờ.

Trần Kinh ngồi trong ghế sô pha, tâm tình rất tệ.

Hắn suy nghĩ một vấn đề, doanh nghiệp nhà nước cải cách có phải hay không chỉ có các bán đi, chẳng lẽ chỉ có thể đem tài sản nhà nước bán đi, sau đó sa thải những công nhân viên chức giống như ăn mày này, đây mới là con đường đúng đắn sao?

Chủ nhiệm Văn phòng giám sát tài sản nhà nước Vương Tiềm nói:
- Nhiều xí nghiệp của nhà máy dệt Đức Cao? Đó là mấy ngàn công nhân viên chức, vài cái xí nghiệp giá trị vài trăm triệu, rốt cuộc thay đổi chế độ xã hội là con đường gì? Không phải là con đường đi bán đấu giá sao? Thành phố trọng điểm thu hút đầu tư, bốn cái cảng tư giá trị hơn trăm triệu, hiện tại bây giờ làm rất tốt, trên thị trường ảnh hưởng rất lớn đấy!

Ý tứ của Vương Tiềm rất rõ ràng, đối với cách làm của Trần Kinh y không ủng hộ, cho rằng Trần Kinh đang làm theo thế nghịch.

Trần Kinh tìm hiệp thương Từ Bân Nhã, gần đây chè của cả huyện đang tìm cách thống nhất thương hiệu, Trần Kinh hyvọng phòng Nông nghiệp huyện chuyên về chè giải quyết lấy nhà máy chè Hồng Thổ Pha làm thí điểm, làm mẫu thương hiệu chè cả huyện Lễ Hà. Thái độ Từ Bân Nhã mập mờ, chưa trả lời Trần Kinh.

<font face="SimSunK<font face="SimSunhó khăn! Khó khăn giải quyết như thế nào? Giải quyết như thế nào? Trần Kinh bây giờ chưa tìm được đáp án.

- Kinh, trở về rồi không nên suy nghĩ nhiều quá! Đến đây, trà này uống ngon lắm, anh nếm thử đi!
Kim Lộ hôm nay mặc một bộ trang phục thể thao mầu hồng phấn, khí chất cả người thay đổi rất nhiều.

Kim Lộ trước kia, trong xinh đẹp lộ ra khí chất lạnh như băng, làm cho người ta có cảm giác xa xôi ngàn dặm. Mà cô hôm nay mặc trang phục này, xinh đẹp gợi cảm tự nhiên hơn nhiều, nhưng làm người ta cảm giác rất ấm áp, không có cái cảm giác xa cách trước kia.

Trần Kinh nâng chén trà tinh tế thưởng thức, ánh mắt hắn liếc về phía Kim Lộ, Kim Lộ chú ý tới tầm mắt Trần Kinh, cô vốn để bộ ngực lớn lộ kha khá, lộ ra cái cổ trắng nõn như củ sen, phía dưới cổ đường cong phập phồng, làm cho người ta miên man bất định.

Trong lòng Trần Kinh bỗng có ham muốn dục vọng, hắn bị kích động mãnh liệt, lập tức buông chén trà, ôm người phụ nữ trước mặt vào ngực, tùy tiện yêu thương.

- Làm sao vậy? Lên cơn sốt sao?
Thanh âm Kim Lộ dịu dàng, tay cô non mềm trắng nõn, chạm vào trán Trần Kinh, trong lòng Trần Kinh tất cả là suy nghĩ , bị một va chạm nhẹ nhàng này, toàn bộ tan thành mây khói.

Trần Kinh vừa rồi kích động, động tâm, lúc này không ngờ có suy nghĩ dục vọng, điều này làm Trần Kinh cảm thấy hổ thẹn!

- Thay đổi chế độ xã hội trên lâm trường Hồng Thổ Pha, nhận thầu thật sự là ý nghĩ không tồi, thông qua nhận thầu, sau đó từng bước đem lâm trường quốc hữu pha loãng, làm như vậy phí tổn sẽ nhỏ đi, có thể thao tác được!
Kim Lộ thấp giọng nói.

Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày, nói:
- Nhận thầu chúng ta không phải không nghĩ qua, nhưng phương án cụ thể nhận thầu như thế nào? Thao tác như thế nào?

Kim Lộ cười cười, ngậm miệng không nói gì nữa, cô tiến đến bên cạnh Trần Kinh, giống như một con mèo nằm trong ghế sô pha, vươn tay giúp Trần Kinh đấm lưng.

- Nếu đi con đường nhận thầu, em nguyện ý đầu tư một khoản tiền!
Kim Lộ mở miệng nói.

Trần Kinh xoay người lên trên, ánh mắt chăm chú nhìn cô nói:
- Vì sao em?

Kim Lộ cười khanh khách, nói:
- Anh không nên hiểu lầm, em không phải là giúp anh, em là thật sự xem trọng việc đầu tư vào lâm trường, hơn nữa xem trọng nhà máy chè trên lâm trường Hồng Thổ Pha!

- Nhà máy chè Hồng Thổ Pha, vườn chè có sẵn mô hình, rất tiện cho quản lý và công tác, chỉ cần quản lý thích hợp, có thể dễ dàng chế biến nguyên liệu lá chè giá cao. Lễ Hà chúng ta là nơi sản xuất chè cho toàn huyện, nhưng chưa có thương hiệu lớn, Hồng Thổ Pha có thể từ phương diện này đột phá!
Kim Lộ chân thành nói, cô còn đứng lên, hình tượng khí chất hoàn toàn thay đổi, nữ thương nhân khôn khéo, người phụ nữ mạnh mẽ sắc bén tất cả đều thể hiện ra ngoài.

<font face="SimSunTrần Kinh hơi khép hờ hai mắt, không nói một từ, vừa không bác bẻ Kim Lộ, cũng không tỏ thái độ ngay với lời Kim Lộ nói.

Kim Lộ nhìn Trần Kinh, trên mặt dịu dàng như nước, cô rất thích Trần Kinh trầm ổn. Trần Kinh tuổi còn trẻ, lại có thể cho người ta cảm giác thành thục, mà người đàn ông thành thục rất có sức hấp dẫn.

Người đàn ông có sức hấp dẫn rất nhiều lúc không phải vì hắn tài ăn nói sắc bén, mà là hắn trầm mặc.

Tựa như Trần Kinh hiện tại, hắn trầm mặc giống như vàng quý giá , bởi vì cho dù là Kim Lộ, cũng không thể phỏng đoán trong lòng đang suy nghĩ gì.

Hai người dựa vào nhau, tay Trần Kinh rốt cuộc ôm bả vai Kim Lộ, ôm cô vào ngực, mỹ nữ trong ngực, dục vọng Trần Kinh áp xuống trong lòng lại một lần nữa bốc cháy, mà lúc này, Trần Kinh sẽ hôn...

“Ưm!” Kim Lộ nhẹ nhàng rên rỉ, còn muốn kháng cự xấu hổ giãy dụa vô lực, lại càng trêu chọc Trần Kinh dục vọng vốn sắp bốc cháy.

Tay Trần Kinh đã chạm vào bộ phận mẫn cảm, hai người hô hấp dồn dập, trên mặt Kim Lộ như rặng mây đỏ, đó là dấu hiệu động tình!

Người phụ nữ này thật đẹp, xinh đẹp tới tận xương tủy, mỗi động tác nhỏ của cô, đều như gảy đàn trong lòng người, Trần Kinh chưa phải chưa quen chuyện đời, nhưng giờ khắc này, tim hắn đập nhanh chưa từng thấy...

Bỗng nhiên dùng sức, Trần Kinh đứng lên ôm Kim Lộ, Kim Lộ “a...” một tiếng thét chói tai, ngay sau đó bám vào cổ Trần Kinh, thân thể như bạch tuộc cuốn lấy.

Trần Kinh rốt cuộc khó có thể ức chế dục vọng trong lòng, ôm thiên hạ trong ngực, thẳng đi đến phòng ngủ! Hoàn toàn quên bây giờ vẫn là ban ngày!

“Reng, reng, reng...”

Tiếng chuông điện thoại trên bàn reo lên, Trần Kinh không quan tâm, vẫn mạnh mẽ hướng phòng ngủ đi tới.

Hắn vừa ném Kim Lộ trên giường, thuận thế ngã xuống, miệng lập tức đặt trên đôi môi kiều diễm ướt át đỏ mọng của Kim Lộ.

Hai thân hình nóng bỏng nhanh chóng chuyển động, điện thoại trên bàn vang lên tiếng chuông, vang rồi lại ngừng, hai người trên không để ý chút nào, bản năng dục vọng của con người một khi bùng nổ, bất luận lý trí gì đều đất gà ngói chó hết...

Một cảnh xuân kiều diễm phong tình...

...

Tất cả đều kết thúc, Trần Kinh sức cùng lực kiệt nằm trên giường, Kim Lộ nằm trong ngực hắn, tựa như con mèo con.

Thân thể hai người và hương vị dịch thể đan vào nhau, cả hai đều lười di chuyển...

“Ba!” một tiếng, lửa bật lên, Trần Kinh từ trong hộp thuốc lá trên bàn rút ra một điếu châm lên, hít một hơi thật sâu, đầu óc bất ngờ trở nên tỉnh táo!

- Dạ!
Kim Lộ nhẹ nhàng rên, trên mặt cô đỏ ửng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, đôi mắt cô đưa tình nhìn Trần Kinh, giống như giọt nước nổi lên, cô bỗng nhiên nghĩ:
- Bản thân sao lại thích một người đàn ông như vậy?

Hai người trầm mặc còn hơn ngôn ngữ, trầm mặc làm hai người dường như có thể nghe được tiếng tim đập của nhau, loại ấm áp tự nhiên này ai cũng không muốn phá hỏng.

- Tích, tích, tích...

Lần này âm thanh vang lên chính từ máy BP của Trần Kinh, thanh âm chói tai, Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày vừa muốn cử động thân thể, Kim Lộ hừ một tiếng, đôi tay gắt gao ôm lấy cánh tay Trần Kinh.

- Anh chỉ xem một chút, một chút thôi!
Trần Kinh hạ giọng nói.

Kim Lộ vươn một ngón tay, nháy mắt nói:
- Một chút sao?

Trần Kinh gật đầu, cười ha hả, tiến gần khuôn mặt Trần Kinh nhẹ nhàng hôn trên môi một cái!

Trần Kinh sửng sốt, Kim Lộ lại cười khanh khách rộ lên, nói:
- Một chút đã kết thúc, như vậy đi!

Trần Kinh nhẹ nhàng vuốt ve tay Kim Lộ, nói:
- Ngoan, anh đi xem một chút là ai điện thoại, điện thoại dường như rất gấp gáp!

Khóe miệng Kim Lộ hơi nhếch lên, nói:
- Anh xem điện thoại, khẳng định sẽ đi ngay, phải không?

Trần Kinh im lặng, hít một hơi thật sâu, đột nhiên đưa tay ấn điếu thuốc vào gạt tàn ở đầu giường, đứng thẳng dậy đi ra phòng khách.

“Tu , tu!” Điện thoại với tiết tấu cố định mà buồn tẻ, nhưng vừa vang hai tiếng, đối phương liền tiếp nghe luôn.

- Tôi là Trần Kinh, vừa rồi điện thoại gấp gáp như vậy là có chuyện gì?

- Phó phòng Trần... Trần..., tôi... tôi... việc ấy, chủ nhiệm Nghiêm đã qua tìm ngài! Tôi ... là Tiểu Tiền.
Tiếp điện thoại chính là Tiểu Tiền làm ở văn phòng, nói quá căng thẳng nên nói lắp.

Trần Kinh vừa nghe thấy Nghiêm Thanh đi tìm mình, hắn lập tức hiểu được có chuyện, sắc mặt hắn tái xanh, nói:
- Chuyện gì?

- Đã xảy ra chuyện, Trần cục, chuyện đó... chuyện đó...
Tiểu Tiền không thể biểu đạt chuẩn xác, Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày, nói:
- Tôi lập tức tới, năm phút nữa!

Trần Kinh ngắt điện thoại nhanh chóng mặc quần áo, Kim Lộ từ trên giường đứng thẳng dậy, tiến đến, Trần Kinh một tay ấn cô ở trên giường, nói:
- Có việc gấp, anh nhất định phải đi ngay, em nghỉ ngơi một lát đi, nghe anh!

- Chuyện gì thế?
Kim Lộ hỏi, ánh mắt cô nhìn Trần Kinh lộ vẻ lo lắng.

- Hiện tại chưa biết, có thể trên lâm trường đã xảy ra chuyện!
Trần Kinh trả lời có chút không yên lòng, hắn mặc quần áo, thu thập xong, sau đó đi ra rất nhanh. Nhà của hắn có cái sân nhỏ, hắn vừa mới xuất hiện ở cửa, liền nhìn thấy Nghiêm Thanh trong Phòng thường xuyên ngồi chiếc Santana cũ hướng bên này đi lại.

Lái xe nhìn thấy Trần Kinh, vội vàng dừng xe lại, Trần Kinh bước nhanh qua, Nghiêm Thanh từ bên ghế phụ nhảy xuống, trên trán toát mồ hôi.

- Phó phòng Trần..., Trưởng phòng Lâm đã xảy ra chuyện!

Bước chân Trần Kinh dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Nghiêm Thanh, Nghiêm Thanh đi lại gần nói:
- Vương Khánh Phó bí thư Ủy ban kỷ luật đang trong Phòng chờ anh!

- Đi mau!
Trần Kinh bước vào ghế phụ, Nghiêm Thanh mở cửa sau, lái xe nhanh chóng nổ máy, đi thẳng đến Phòng Lâm nghiệp.

Tốc độ xe rất nhanh, thần sắc hai người Trần Kinh và Nghiêm Thanh đều rất ngưng trọng, trong rừng xảy ra chuyện, chuyện này lại quá lớn. Tin tức Ủy ban Kỷ luật điều tra Phòng Lâm nghiệp đã sớm lan ra, rất nhiều chuyện đều có kết luận, sao đột nhiên trong rừng xảy ra chuyện? Trước đó không có bất cứ dấu hiệu nào...

Trong đầu Trần Kinh giống như điện ảnh chiếu phim hiện lên khuôn mặt Dịch Minh Hoa sâu xa khó hiểu lại mãi mãi nghiêm túc, nhất là đôi mắt kia dường có thể thấy rõ tất cả, hắn mơ hồ cảm thấy, Lâm Trung Tắc xảy ra chuyện, phương diện này liên lụy không đơn giản như vậy.

Thời buổi rối loạn, Trần Kinh chủ đạo công tác cải cách trên lâm trường Hồng Thổ Pha vốn đã gặp trở ngại, bây giờ Lâm Trung Tắc lại xảy ra chuyện, cục diện này sẽ phát triển theo hướng nào đây?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.