Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Quan Lộ Thương Đồ - Chương 727: Tài sản công cộng : truyenyy.mobi

Quan Lộ Thương Đồ

Chương 727: Tài sản công cộng




Ở trong mắt các nhà địa ốc, đất đai chất lượng tốt như thế, không lấy để khai phát khu nhà cao cấp, thì ít nhiều có đôi chút đáng tiếc.

Trương Khác đang nằm sấp trên bàn bida chuyện tâm chơi, nghe được bên kia nói đến mình, y ngẩng đầu vừa cười vừa nói:

- Nửa năm trước, hồ Yến Quy vẫn là một cái ao thối, khi đó, sao các ông không oán giận đi? Muốn tôi nói hả, hồ Yến Quy hẳn là tài sản công cộng của 6 triệu thị dân Kiến Nghiệp, không nên để cho xã khu cá nhân vây quanh hồ Yến Quy. Hồ Yến Quy không phải thuộc về một bộ phận nhỏ người giàu có. Khu ven bờ, đều nên mở mang thành công viên hoặc khu xanh hoá quanh hồ cho thị dân...

Thịnh Thanh nghe xong cười:

- Chúng tôi đâu thể so với cậu được.

Cho tới nay, có vẻ như Thiệu Chí Cương mới là nhân vật hạch tâm của tập đoàn địa ốc, nếu như hiểu được sự phát triển sâu xa của Thế Kỷ Cẩm Hồ, thì hiểu được Trương Khác cho dù đối với Thế Kỷ Cẩm Hồ khoanh tay đứng nhìn, y vẫn đang là linh hồn của toàn bộ hệ thống Cẩm Hồ.

Thiệu Chí Cương hơi thở dài một hơi, lắc đầu.

Thiệu Chí Cương đã sớm hiểu được ánh mắt của Trương Khác đối với địa ốc thương nghiệp có tiêu chuẩn thế nào, đáng tiếc Trương Khác chí không ở cái này, bắt đầu từ quảng trường ăn uống Tứ Phượng Kiều, cho đến giá trị của địa ốc thương nghiệp, Trương Khác đều nhìn thấu triệt hơn so với ai khác, nhưng y phải đi trên một con đường càng rộng hơn. Bằng không thì, từ lúc hồ Yến Quy vẫn là một ao nước thối, y đã nắm lấy khu vực này với một cái giá hời.

Sự hưng thịnh của khu vực hồ Yến Quy có thể nói hoàn toàn là bởi vì kế hoạch Vườn Sồi, không quản lúc đó Cẩm Hồ kèm thêm điều kiện khắt khe cho TP.Kiến Nghiệp thế nào, khả năng bị cự tuyệt đều không lớn. Ngay lúc đó yêu cầu của Trương Khác rất đơn giản, chỉ là đem buộc chặt công trình cải tạo ngõ Học Phủ cùng Vườn Sồi.

Thắt chặt công trình cải tạo ngõ Học Phủ cùng Vườn Sồi lại với nhau, Thế Kỷ Cẩm Hồ xem như là được thúc đẩy một phát, nhưng giờ ngẫm lại, chỉ sợ chủ yếu vẫn là Trương Khác nhìn thấu ngõ Học Phủ lụp xụp không vừa mắt ư?

Cho dù hiện tại, giữa Vườn Sồi cùng hồ Yến Quy còn lại khu đất hẹp dài dùng để kiến thiết đai xanh hoá công cộng quanh hồ. Trên công trình kì II, diện tích dự lưu cho đai xanh hóa công cộng còn lớn hơn nữa.

Trong tương lai, Vườn Sồi còn kế hoạch đem khu vực phi hạch tâm mở rộng ra phía ngoài. Toàn bộ đầu tư của Vườn Sồi vào trên cảnh quan viên khu, thậm chí còn cao hơn cả kiến tạo lâm viên thông thường, thật đúng là không làm thất vọng cái tên "Vườn Sồi".

Trong mắt các thương nhân khác, một số cách làm của Trương Khác vô cùng lý tưởng hóa rồi, có chứa rất nhiều khí chất lãng mạn, khiến người bất đắc dĩ hơn là, y lại có tư cách làm như vậy.

Trên mặt này bọn Thiệu Chí Cương không thể học theo Trương Khác, có điều muốn cho các xí nghiệp gia lương tâm phân xét, hắn có lòng tin xếp hàng đầu -- nếu như không đề cập tới thủ đoạn làm bản lậu của họ trước đó.

Tôn Tĩnh Mông rất thưởng thức loại hành vi lý tưởng hóa, lãng mạn hóa này, nghe những lời của Trương Khác, cô nói:

- Nên như vậy mà, hồ Yến Quy là thuộc về 6 triệu thị dân TP.Kiến Nghiệp, đây là tài sản công cộng, không nên cho xã khu cá nhân vây quanh, hoàn toàn có thể xây đai xanh hoá.

- Hai con buôn.

Diệp Kiến Bân lắc đầu thở dài, thấy được Hứa Tư ngồi ở đối diện ánh mắt lấp lánh, hắn lại vỗ đầu, bổ sung:

- Sai rồi, là ba...

Lai lịch của Vườn Sồi, hắn cùng với Diêu Văn Thịnh trong lòng rất rõ ràng.

Hứa Tư đỏ mặt, ngoảnh đầu nhìn nơi khác.

Trương Khác ngả hai tay, thở dài một hơi:

- Đợi thêm 4-5 năm, TP.Kiến Nghiệp có tài lực này, chắc cũng có thể. Đáng tiếc, TP.Kiến Nghiệp không có khả năng đợi thêm 4-5 năm, những khu đất này luôn luôn rơi vào trong tay bọn thương nhân vô lương...

- Nếu không thể tránh được, rơi vào trong tay chúng ta, chung quy kiên định hơn so với rơi vào trong tay người khác. Cậu nói có đúng không? - Thiệu Chí Cương cười nói.

Trương Khác bất đắc dĩ lắc đầu. Thiệu Chí Cương cùng chú ba vẫn là muốn mình minh xác tỏ thái độ ủng hộ bọn họ, còn hy vọng Diêu Văn Thịnh nhắn nhủ ý tứ này cho Vương Duy Quân, La Quân.

Trương Khác trầm ngâm chốc lát mới nói:

- Lý do này của anh coi như là lý do rồi chứ. Kế hoạch trăm người của Vườn Sồi trên toàn cầu lấy lương cao mời chào nhân tài cao cấp, sẽ tiến hành trợ cấp một lần 20 vạn, 50 vạn, 100 vạn đối với những phần tử trí thức này. Khoản trợ cấp này chủ yếu dùng để giúp họ an cư lạc nghiệp tại Kiến Nghiệp, không chỉ có Vườn Sồi, Trung Tinh Vi Tâm cũng có trên trăm nhân viên kỹ thuật công trình trung cao cấp tham gia kiến thiết hạng mục xưởng Tinh Viên. Chúng ta phải giải quyết nỗi lo về sau cho họ...

Khu vực quanh hồ, ngoại trừ kế hoạch xây một khách sạn cao cấp, còn lại đều có thể xây dựng một xã hội cao cấp cho Vườn Sồi, Trung Tinh Vi Tâm.

Trương Khác nghĩ tới rồi, chuyện khác y sẽ không đi can thiệp, nhưng xã khu cao cấp này quy hoạch, thiết kế thế nào, y vẫn có thể nhúng tay vào. Vậy có thể giữ lại một vành đai xanh hoá công cộng. Nếu rơi vào trong tay chủ thầu xây dựng khác, chỉ sợ ngay cả một cái khe cũng không để lại cho thị dân.

Nghe Trương Khác nói những lời này, Thiệu Chí Cương, Trương Tri Phi thở dài một hơi.

Vườn Sồi không có lấy "kế hoạch trăm người" trắng trợn tuyên truyền, nhưng trong thành phố biết ý nghĩa quan trọng của kế hoạch này, mời chào đều là nhân tài nghiên cứu trung cao cấp mà trong nước rất thiếu thốn, hoặc căn bản là không có.

Theo Liễu Chí Thành đến Kiến Nghiệp tham gia vào hàng ngũ nhân viên kỹ thuật công trình trung cao cấp kiến thiết xưởng Tinh Viên, phân lượng của hắn nặng không cần phải nói.

Cho dù Trương Khác đưa tay đòi không trong thành phố khu đất đó vì xây nơi ở cho nhân viên kỹ thuật công trình hải ngoại của Trung Tinh Vi Tâm cùng nhân viên nghiên cứu trung cao cấp của "kế hoạch trăm người", trong thành phố khả năng không lớn sẽ không cự tuyệt.

- Nhưng mà.

Cát Kiến Minh không quá quen thuộc đối với quan trường trong nước, còn có một tầng lo lắng:

- Khu vực quanh hồ xây dựng nơi ở cao cấp, tính đủ thì cũng hai ba trăm mẫu, nhưng phải làm gì mới có thể khiến trong thành phố đồng ý, đem khu vực quanh hồ cùng khu vực bên ngoài có diện tích gấp 10 lần đều đóng gói thành một hạng mục siêu cấp?

- Khu cao tân trước đó, mới có 7 km², lần này tư tưởng hành lang số muốn thông qua Quốc vụ viện phê duyệt, diện tích khu cao tân thoáng cái mở rộng gấp hơn 8 lần, gần tới 140 km². Thế nhưng gần 140 km² này, phần lớn là công trường công nghiệp, bao gồm khu thương mậu bên trong trung tâm hành chính mới, cùng khu sinh hoạt, diện tích quy hoạch nằm trên tuyến kéo dài của đường Đông Hoa, cũng chỉ hơn 10 km². Tuy nói sau đó còn có khả năng mở rộng, nhưng lúc này chỉ có chút như thế, chúng ta thoáng cái đã nghĩ làm một khu 2 km², hơn nữa 2 km² này ở góc đông bắc hồ Yến Quy, tôi thấy có thể nói là hạch tâm trong khu hạch tâm.

- Cục trưởng Diêu thấy thế nào? - Thiệu Chí Cương cười hỏi Diêu Văn Thịnh.

- Nếu như có khả năng, trong thành phố vẫn hy vọng khai phát cả khu, dù sao ở trên quy hoạch chỉnh thể, kiến thiết có ưu thế lớn hơn nữa. Tôi là nghĩ như vậy...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.