Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Quan Lộ Thương Đồ - Chương 254: Cơ sở của sự hợp tác : truyenyy.mobi

Quan Lộ Thương Đồ

Chương 254: Cơ sở của sự hợp tác




Trương Khác bình tĩnh đáp:

- Kinh nghiệm của Khổng Phủ Yến không đáng học tập, lòng ông Trần còn rõ hơn tôi, thôn tính lượng lớn nhà máy rượu nhỏ ắt tạo thành hỗn loạn về quản lý, nếu năm nay họ tiếp tục đoạt được Tiêu Vương, phồn vinh của thị trường sẽ che lấp mâu thuẫn, cho bọn họ thời gian chỉnh đốn. Đương nhiên nội bộ bọn họ có thể ý thức được điểm này, đáng tiếc Tiêu Vương bị chúng tôi đoạt rồi, thị trường sẽ không cho bọn họ thời gian nữa...

Trần Tín Sinh nghe câu này sắc mặt hơi biến đội, hắn vốn định dùng lời này đánh động Trương Khác, không ngờ Trương Khác còn thấu triệt hơn hắn, xem ra lần này Ái Đạt đoạt được Tiêu Vương không phải kết quả của kích động nhất thời.

- Ti cảm thấy kiêu ngạo vì có một đối tác như Ái Đạt.

Trần Tín Sinh nâng ly rượu lên:

- Nếu đã thế, mọi người không cần lãng phí thời gian thăm do nhau nữa, tôi nghĩ, Ái Đạt cũng cảm thấy thời gian eo hẹp lắm rồi. Trước khi ông Trương tới đây, tôi đã thảo luận với ngài Engibous, TI Trung Quốc được cấp quyển hợp tác mật thiết hơn với Ái Đạt.

Năm sau lượng tiêu thụ đầu đĩa hàng tháng ổn định ở mức 30.000 chiếc, C-Cube mỗi tháng có thể thu được hơn 10 triệu USD, dù TI có thế lớn tiền nhiều đến đâu cũng không thể không động lòng với con số này.

Cty TI sẽ mau chóng đưa ra chip giải mã phân chia món lợi kếch sù này với C-Cube.

Cty TI không hi vọng giữa hai công ty cạnh tranh không lành mạnh với nhau phá vỡ cách cục, nhưng C-Cube đã đi trước một năm, có ưu thế kỹ thuật tương đối, tất nhiên không dễ từ bỏ địa vị lũng đoạn của mình.

Nếu chỉ là nhà máy lắp ráp thông thường, chuyện giữ TI và C-Cube chẳng liên quan gì tới Ái Đạt, thế nhưng từ tháng 9, Ái Đạt đã thành khách hàng lớn nhất của chip giải mã đời hai, tới tháng mười chiếm 20% lượng cung ứng chip giải mã, tháng 11 Ái Đạt thành Tiêu Vương, tỉ lệ này còn tiếp tục tăng lên.

Như vậy để Ái Đạt có tiếng nói giữa cuộc cạnh tranh của TI và C-Cube, trước tiên phải không cho C-Cube biết hiệp nghị bí mật của Ái Đạt và TI.

Theo hiệp nghi bí mật, Ái Đạt chỉ được giá hữu nghị 1/10 tổng sản lượng chip giải mã, nếu Ái Đạt chiếm lĩnh thị trường tỉ lệ cao, số lượng chip giải mã với giá hữu nghị không đủ thỏa mãn nhu cầu, lúc đó Ái Đạt phải mua thêm với giá thị trường, Ái Đạt chọn TI hay C-Cube sẽ thay đổi cán cân lực lượng của thị trường giữa TI và C-Cube.

Một khi Ái Đạt quật khởi hình thành thần thoại trong lĩnh vực đầu đĩa, những nhà máy muốn học theo trước tiên sẽ mô phỏng kỹ thuật của Ái Đạt.

Bất kể C-Cube, TI, hay Phillips, bọn họ đều muốn nhà máy sản xuất đầu đĩa nỗ lực khai thác mở rộng thị trường.

Trương Á Bình vì ở Thượng Hải cho nên biết tin Ái Đạt đoạt được Tiêu Vương, hắn siết chặt tay, không hề che dấu vẻ mặt hưng phấn của mình.

Mấy ngày trước Trương Á Bình hay tin điện tử Tân Khoa quyết định hợp tác với Sony, mặc dù hiện giờ chất lượng mắt đọc của Sony còn chưa ổn định, nhưng Sony đã tăng cường đầu tư kỹ thuật.

Với Trương Á Bình mà nói đây là một tin tức rất xấu.

Tiền thân của Tân Khoa là một nhà máy vô tuyến điện có lịch sử gần 30 năm, tới năm 95 trở thành một tập đoàn điện tử tương đối lớn, kỹ thuật rất mạnh.

Trong tất cả doanh nghiệp tiến vào thị trường đầu đĩa, Trương Á Bình nhận thấy Tân Khoa có tiềm lực lớn nhất, dù kỹ thuật, đường tiêu thụ, thương hiệu đều vượt trội so với các doanh nghiệp khác.

Tân Khoa chưa đưa sản phẩm đầu đĩa của bọn họ ra thị trường không có nghĩa là bọn họ chậm chân hơn người khác, mà vì bọn họ muốn chuẩn bị thật chu đáo, bọn họ có tự tin xuất hiện một cái là khiến người ta kinh ngạc.

Cho dù Ái Đạt vào tháng mười có xu thế vượt qua SamSung, nhưng giữa Ái Đạt và Tân Khoa, Trương Á Bình coi trọng Tân Khoa hơn.

Song Tân Khoa đã chọn Sony làm nhà cung ứng mắt đọc cho bọn họ, Trương Á Bình đang thất vọng lúc này kịch tính như một bộ phim, Ái Đạt đoạt được Tiêu Vương.

Trương Á Bình nhớ lại vào tháng bảy Trương Khác tiết lộ mục tiêu kinh người, thì ra sớm đã có ý đoạt Tiêu Vương.

Vào tháng 10, trước khi tới Hong Kong, Trương Khác có hội diện Trương Á Bình, hai bên thảo luận vấn đề cung ứng mắt đọc, song cuối cùng không hình thành được hiệp nghị.

Gọi điện cho Tô Tân Đông không được, các phương thức khác liên hệ với Ái Đat đều để hết ở văn phòng công ty, Trương Á Bình lập tức lái xe tới công ty, không ngại phí điện thoại đường dài, gọi điện báo tổng bộ Phillips chuyện xảy ra trong nước, yêu cầu bọn họ đồng ý cho hắn lập tức xây dựng công trình kỳ hai, rồi quyết định một khi liên hệ được với Tô Tân Đông, sẽ tới Hải Châu một chuyến.

So với C-Cube, Phillips thì TI có quan hệ mật thiết với Ái Đạt hơn, Trần Tín Sinh hiện giờ lo sản lượng của Ái Đạt không theo kịp bước tiến của thị trường, hắn sẵn sàng nguyện ý hỗ trợ cho Ái Đạt ở phương diện này.

Lập vài cái nhà xưởng thì dễ lắm, toàn bộ dùng kết cấu không gian bằng thép, một tháng là có thể lập nên một xưởng lắp ráp cỡ lớn, nhưng công nhân lành nghề thì không phải một hai ngày có thể bồi dưỡng lên, may mà mấy năm qua công nhân xí nghiệp điện tử, vô tuyến điện ở Hải Châu phải nghỉ việc tương đối nhiều.

Nhưng TI đã tỏ ý sẵn sàng giúp đỡ Ái Đạt, Trương Khác làm gì có chuyện không nhận. Về mặt tích lũy kỹ thuật thì trên toàn cầu chỉ có vài công ty có thực lực kỹ thuật sánh ngang TI, cái Trương Khác thèm nhất chính là thực lực kỹ thuật của TI, TI viện trợ kỹ thuật cho Ái Đạt là tốt nhất rồi...

Trần Tín Sinh đích thân lái xe đưa Trương Khác về nhà khách, đêm đã khuya, nhưng đại sảnh và phòng tiếp đãi nhà khách vẫn sáng choang, còn có cả một số người đeo máy ảnh đứng ngoài ngó nghiêng, bọn họ đều kỳ vọng có được một thông cáo có sức nặng về sự kiện này.

Lúc này Phó Tuấn và Lý Nguyệt Như đang ở phòng tiếp đãi, còn có một thanh niên mặc tây phục giúp đỡ họ tiếp đãi giới truyền thông, hắn không mặc đồng phục của nhà khách, chẳng biết Chu Du lại kiếm đâu ra người giúp.

Trương Khác bảo Phó Tuấn đi xem Chu Du có rảnh rỗi chưa, còn y về phòng trước.

Chu Du trông mặt mày phơi phới, chẳng có chút mệt mỏi nào:

- Chuyện bên phía TI sao rồi?

- Ti bắt đầu phân ngạch thị trường với C-Cube vì gây thêm áp lực với C-Cube, bọn họ muốn hợp tác chặt chẽ với chúng ta hơn, ai bảo chúng ta là nhà máy lắp ráp hoàn chỉnh nhất định phải tranh thủ chứ?

Trương Khác phấn chấn nói:

- Không biết C-Cube có tới lôi kéo chúng ta không nhỉ?

Chu Chu là một trong số ít người biết hiệp nghị bí mật giữa Ái Đạt và TI:

- Nhà phân phối ở Bắc Kinh tới cầu viện chúng ta rồi, chỗ bọn họ chỉ có một trăm máy; giám đốc vật tư của điện khí Quốc Mỹ hi vọng kiếp lập quan hệ cung cấp hàng trực tiếp với chúng ta, giám đốc của Hưng Đại Nguyên đích thân tới hi vọng được quyền đại lý của chúng ta vào năm sau...

Trương Khác day huyệt thái dương:

- Động tác của bọn họ nhanh thật, có điều đó là chuyện của anh, không cần tôi phải đau đầu, không hiểu bên phía Hải Châu ra sao?

- Bên phía Hải Châu điện thoại không ngừng, giám đốc Diệp cũng gọi điện tới, biết cậu không có thời gian, nói cậu không để ý tới anh ta cũng không sao. Còn cả con gái thị trường Đường nói sẽ đợi điện thoại của cậu, cả giám đốc Tạ hỏi bao giờ chúng ta về...

- Anh ở lại đây vài ngày đi, còn có nhiều chi tiết định đoạt với ĐTH TW, điều thêm vài người ở phòng thị trường tới...

Trương Khác đầu ong ong:

- Công tác hôm nay phải chăng nên dừng ở đây thôi, mọi người trông đều rất tinh thần, nhưng đó là do phấn khích, tôi thấy mệt rồi đây này.

Chu Du ra khỏi phòng, Trương Khác xem đồng hỗ, nghĩ lúc này gọi điện cho Đường Thanh không biết có hợp không, còn phía Diệp Kiến Bân có thể tạm thời không để ý tới hắn.

Trương Khác ngồi dựa lưng vào ghế sô pha, hai chân thoải mái gác lên bàn, kéo điện thoại tới đặt lên đầu gối.

Gọi điện tới nhà Đường Học Khiêm, Đường Học Khiêm bắt máy, nhà công chỉ có một đường giây điện thoại, trong phòng Đường Thanh cũng nhấc máy phụ:

- Tiểu Khác à? Mấy giờ rồi... Thanh Thanh chắc vẫn đang đợi điện thoại của cháu...

Đường Học Khiêm giọng ngái ngủ chưa dứt lời Đường Thanh đã nói:

- Ba, con bảo tối nay không cho ba nhận điện thoại cơ mà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.