Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1876 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1876




Lúc này bọn họ đã đi đến trước mặt, ngừng bắn tên, Triệu Thành tiến lên nói chuyện cùng với thủ lĩnh của bọn họ.

Biết là Tào bang chủ đang ở đây, vị đại đương gia Đan Phi liền cười lớn, hô: "Ai nha nha, thì ra là Ngụy bang chủ, thất kính thất kính!"

Nói xong liền dẫn người tiến, hành lễ cùng với Ngụy An Lương.

Ngụy An Lương đi đến chỗ Thẩm Tinh Tinh đang co rúc vào một góc, dùng áo choàng bao lấy nàng ta, ôm nàng trở về.

Mấy tên cướp nhìn Thẩm Tinh Tinh trong lòng Ngụy An Lương, có người mở miệng nói: "Tiểu nương tử thật xinh đẹp..."

Đại đương gia liền vung roi đánh ngựa về đám người kia, "Bà nội ngươi, mấy người các ngươi là lũ đần độn, chỉ biết đến nữ nhân, tất cả im miệng cho ta, đứng sang một bên."

Ngụy An Lương nhìn hắn một cái, trên mặt cũng không thể hiện sự giận dữ, nhàn nhạt nói: "Đan phi, ngươi cũng được coi là nhân vật hàng đầu trên giang hồ, sao lại ra tay vội vàng như vậy."

Thấy nữ nhân liền không cần mạng mà xông lên, những tên cướp như vậy ngược lại cũng không có gì đáng sợ, chuẩn bị mấy nữ tử xinh đẹp liền có thể tùy tiện sai bảo bọn họ.

Đan phi hô hô cười, vỗ ngực nói: "Dọa người, dọa người, còn không phải là do mấy tên nhóc này sao."

Nói xong lại nhìn thoáng qua người trong lòng hắn, thấy gương mặt của Thẩm Tinh Tinh, quả thật là mỹ mạo hiếm thấy, không khỏi nuốt nước miếng.

Phỉ Thúy và Linh Đang xông lên, vội vàng đỡ lấy tiểu thư nhà mình, không muốn để cho những tên cướp kia khinh bạc.

Lúc này đằng sau đoàn ngựa vang lên tiếng nữ nhân vùng vẫy khóc lóc, Ngụy An Lương quay đầu nhìn qua, thì ra là bị nhốt trong mấy bao gia, vắt trên lưng ngựa.

Đan Phi này đúng là thổ phỉ, cho dù là cướp người cũng không biết thương hương tiếc ngọc.

Đan Phi ho khan hai tiếng, mặt vừa đen vừa đỏ, cười ha ha, "Ngụy bang chủ thông cảm, thông cảm, trên núi chúng ta thiếu đàn bà, không đủ, không đủ, cho nên thấy cũng không phải là nữ tử đàng hoàng, tuyệt đối không buông tha."

Ngụy An Lương sao không hiểu những điều này chứ, những tên thổ phỉ này, hoành hành ở thôn xóm nhỏ, khi dễ nam nhân, bắt cóc nữ nhân, phàm là người hắn nhìn tới, thì chính là nữ tử không đàng hoàng rồi.

Lúc này mấy tên thủ hạ háo sắc của Đan Phi, hai mắt chuyển động liên tục, liền nhìn thấy tỷ muội Lan Nhược, lại thấy Tô Mạt, lại như không tin vào mắt mình, hai mắt nhìn chằm chằm không chớp.

Nước miếng không tự chủ được mà chảy xuống.

Lưu Hỏa nhìn thấy, liền bắn một hòn đá qua, "Phốc" một tiếng ném trúng miệng tên kia, "A---"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.