Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1842 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1842




Nhưng phải cưới nàng, ngược lại cũng không tệ, chỉ là...nhìn Hoàng Phủ Cẩn trông thì lạnh nhạt nhưng thật ra rất âm trầm, hắn cũng không dám có suy nghĩ không an phận.

Sau đó hắn liền nghĩ cách giải tỏa không khí xấu hổ, quay đầu nhìn cơn mưa ngoài trời, giận dữ nói: "Cơn mưa này đến lúc nào mới tạnh chứ?"

"Khi nào tạnh thì có liên quan gì tới ngươi?" Linh Đang từ trên lầu đi xuống, lạnh lùng châm chọc nói: "Suy nghĩ nhiều không sợ già sao."

Tô Mạt liếc nhìn nàng ta một cái, nha đầu này tỉnh lại rất nhanh, tố chất cơ thể không tồi.

Thấy Tô Mạt nhìn mình, Linh Đang có chút tức giận, nhưng không dám thể hiện ra, nói với Ngụy An Lương: "Ngụy bang chủ, ngài ở đây thoải mái thật đấy."

Vậy mà lại ngồi đây nói chuyện cùng với kẻ địch của tiểu thư, lại còn ăn điểm tâm nữa sao?

Chẳng lẽ không biết rằng tiểu thư đang đói sao?

Ngụy An Lương nhìn nàng ta một cái, "Đã sắp xếp chu đáo cho Thẩm tiểu thư rồi sao? Có thể ở được không?"

Linh Đang thở dài, dáng vẻ giống như không còn cách nào khác, "Có thể thế nào chứ? Xuất môn ở ngoài, trời lại không tốt, lại không có lão gia thương tiếc, còn không phải là nhận bao nhiêu ủy khuất sao? Đừng nói là tiểu thư nhà chúng ta, ngay cả nha hoàn như ta đây còn chưa từng phải chịu như vậy. Ngụy bang chủ cũng quen biết tiểu thư đã lâu, chẳng lẽ còn không hiểu rõ sao, tại sao còn hỏi như vậy?"

Trước mặt người ngoài mà nàng ta không cho Ngụy An Lương chút mặt mũi nào, Doãn Thiếu Đường không khỏi tò mò nhìn nàng ta, lại nhìn sang Ngụy An Lương, kinh ngạc nói: "Danh hiệu bang chủ Tào bang cũng thuộc hàng đầu trên giang hồ, dù ngay cả Thiên Hoàng lão tử, Thẩm lão gia cũng phải nhường cho vài phần mặt mũi, ngược lại vị cô nương này mặt mũi còn lớn nhiều mà."

Ngụy An Lương cũng không nổi giận, càng không lộ ra thái độ gì, dù sao thuộc hạ của hắn đều ở bên ngoài, uy nghiêm của hắn là đối phó với những người cần thiết.

Còn đối phó với người ngoài, ngày thường kiêu ngạo quá cũng không dùng được.

Hắn thản nhiên nói: "Thẩm tiểu thư từ nhỏ đã được chiều chuộng, giống như hoa lan trong nhà ấm, tất nhiên không chịu nổi gió thổi mưa rơi, chúng ta đương nhiên là phải bảo vệ rồi."

Doãn Thiếu Đường gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nói với Hoàng Phủ Cẩn, "Vị cô nương thông minh xinh đẹp này lại càng cần được bảo vệ."

Nghe hắn nói vậy, hiển nhiên là đặt Tô Mạt lên trên đầu của Thẩm Tinh Tinh, Linh Đang lập tức không vừa ý, hừ một tiếng, "Các ngươi đang ăn điểm tâm sao? Có chút hương vị, nếu còn thì mang một phần cho tiểu thư chúng ta dùng tạm."

Nói xong nàng ta xoay người đinh đi lên lầu.

Giống như ném lại một câu thì Ngụy An Lương lập tức sẽ làm như vậy, không chút đề ý tới người ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.