Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1828 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1828




Ngụy An Lương âm thầm thấy lạ, trên mặt không thể hiện ra điều gì, chỉ là càng thêm cẩn thận.

Mà Thẩm Tinh Tinh dẩu miệng lên, nhìn nơi này không thấy vừa mắt, nơi kia không vừa mắt, Linh Đang là nha hoàn thân cận của nàng, vô cùng hiểu tâm tư của nàng ta.

"Chỗ nào nhỏ như vậy, không cả to bằng phòng tắm của tiểu thư...Chỗ này sao lại bẩn như vậy...Mùi thật khó ngửi, mùi hương gì không biết?"

"Sao chỗ này không trải thảm? Sợ ẩm ướt sao? Vật thì mỗi ngày đổi ba lần...Tiểu thư chúng ta lớn lên bên biển, nơi đó còn ẩm ướt hơn, nhưng trong phòng lúc nào cũng có hương vị của mặt trời, một chút ẩm ướt cũng không có..."

"Sao lại tốinhư vậy chứ, cũng không có mấy cây đèn lưu ly, đừng đốt những ngọn nến đó, khiến cho cả phòng đều chướng khí mù mịt, như mùi của trẻ con!"

Phỉ Thúy muốn khuyên nàng nói ít đi, nhưng nhìn sắc mặt của tiểu thư, cũng không tiện nói.

Ngụy An Lương đứng ở đầu cầu thang, chắp tay hướng về phía các nàng, "Thẩm tiểu thư, nếu có gì phân phó cứ hô một tiếng, Ngụy mỗ đi xuống trước."

Thẩm Tinh Tinh cũng không thèm nhìn hắn, Linh Đang phất phất tay, Phỉ Thúy nói cảm ơn với hắn.

Ngụy An Lương nhướn mày, xoay người đi sang phía đông phòng nói lời cảm ơn với Tô Mạt, chỉ là cửa không mở, hắn đứng ở cửa nói câu cảm ơn, sau đó nói không tiện quấy rầy rồi xoay người đi xuống.

Thẩm Tinh Tinh liếc mắt nhìn phòng phía đông, cầu thang ở chính giữa lầu, hai bên phải trái đều có phòng, hơn nữa ở giữa còn mành kết bằng hoa rủ xuống đất.

Nàng ta hừ một tiếng, "Đúng là không có khí chất, không thể ở nỗi chỗ nhà quê này."

Linh Đang phụ họa nói: "Đúng vậy, không biết Ngụy bang chủ bị làm sao, ở Duy Dương, Tô Châu, Hàng Châu, đồng ý vì tiểu thư ném cả vạn kia, vậy mà lại không dám nổi giận ở một tòa nhà nhỏ này, ra vẻ đáng thương."

Phỉ Thúy thở dài, có chuyện nhưng không dám nói.

Nhìn hai người cứ càu nhàu như vậy, Thẩm Tinh Tinh chê là mang theo ít người, Linh Đang lại chê những nam nhân thô tục không có phong độ.

Phỉ Thúy nói khẽ, "Tiểu thư, em đi pha trà cho ngài, thuận tiện đun nước tẩy rửa."

Thẩm Tinh Tinh lạnh lùng nói: "Uống trà gì, ở đây có thể có nước hoa mai sao? Nói này có nước hương tắm sao? Cả người ta đều khó chịu muốn chết. Cái tên Ngụy An Lương này không có có tâm tư gì. Vậy mà lại để chúng ta ở cùng đám người nhà quê này, dùng đồ gì đó của bọn họ sao?."

Linh Đang hừ lạnh một tiếng, "Tiểu thư, không nên chấp bọn họ, nếu có Lý thiếu gia ở đây thì tốt rồi, tiểu thư chỉ cần phân phó một câu, Lý thiếu gia tự nhiên sẽ đáng cho bọn họ một trận."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.