Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1787 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1787




Những vị tiểu thư khuê ác này mỗi năm chỉ có một lần được ra ngoài, nhưng trong cảm nhận của các thiếu nữ bình thường thì địa vị của những tiểu thư đó rất ca, giống như mang theo hào quang của thần tiên vậy.

Những thiếu nữ bình thường vẫy khăn tay, gọi tên các nàng, ca ngợi vẻ đẹp của các nàng ấy.

"Thẩm tam tiểu thư không tới." Sau khi hàng kiệu đi qua, nhều người thất vọng nói.

Không chỉ có nam thanh niên thất vọng mà cả những thiếu nữ cũng thất vọng.

Tô Mạt kéo tay Hoàng Phủ Cẩn đi dạo, cũng không để ý đến vũ hội của đám người danh viện kia đã bắt đầu

Mặc kệ là từ góc nào đều có thể thấy được thuyền hoa trên hồ Ngọc, tiếng nhạc du dương, mùi hương bắt khắp bốn phía.

Biết phu nhân tri phủ dẫn theo các tiểu thư nghỉ ngơi ở hoa viên, từ núi giả, hành lang, cây cảnh bên ngoài đều được treo đèn lồng, các loại túi thơm, mùi hoa bay khắp nơi.

Nhóm thiếu nữ bình thường đều bị ngăn cách bởi bãi cỏ, chỉ có thể đứng nhìn từ xa, đám nam thanh niên cũng bị ngăn cách, mà những tài tử tuấn tú được mời lại có thể tự do đi lại, chỉ là nam nữ tách riêng mà thôi.

Ở giữa được ngăn cách bằng một khoảng nhỏ bằng hoa và cây cảnh, dưới ánh đèn, mỹ nhân như ẩn như hiện, càng khiến người ta thêm mơ màng.

Mà tài tử ngắm giai nhân, đồng thời giai nhân cũng lựa chọn tài tử.

Tô Mạt lôi kéo Hoàng Phủ Cẩn đi tới đi lui, nhìn thấy không ít cảnh tượng, cảm thán lễ hội này mở ra thật tốt, vừa an toàn mà chất lượng cũng tốt, không thấy cảnh mượn cơ hội yêu đương vụng trộm.

Đi tới vườn Hà Phong liền thấy vô số đèn lồng, nhà thủy tạ cách đó không xa được treo lụa mềm bay phất phới, từng mùi hương theo gió thổi tới.

Đường vào nhà thủy tạ có người canh giữ, không cho người ngoài tùy tiện ra vào.

Từ trên bờ, Tô Mạt có thể nhìn thấy bóng người đi lại, bên trong nhà thủy tạ mở cửa sổ, tuy có lụa mỏng che bớt nhưng vẫn có thể nhìn thấy vài người.

"Cẩn ca ca, huynh xem người trong đình kia có thể là Thẩm tam tiểu thư hay không?"

Nàng kéo tay Hoàng Phủ Cẩn dễ dàng tránh được tầm mắt của thủ vệ, nấp sau một bụi hồng.

Hoàng Phủ Cẩn cẩn thận để ý nàng, tránh để nàng không cẩn thận rơi xuống sông, sau đó vận nội công nhìn qua bên kia, tuy không thể thấy rõ ràng, nhưng hắn cảm giác được, người bên trong đình nhất định không bình thường.

Chỉ thấy những người lộ mặt ra đều mặc trang phục nha hoàn, một đám đều đeo vàng đội bạc, trên người đều là váy sa mỏng chất liệu vải đều là loại các tiểu thư bình thường hay mặc, trang sức trên đầu đều là vàng thật bạc trắng, giá trị xa xỉ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.