Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1760 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1760




Hiện giờ là con trai bà đang nuôi sống đám người bọn họ đấy.

Lão phu nhân liếc bà một cái, "Nếu không còn việc gì thì về đi, giữ gìn khuôn phép thì gia đình này sẽ được vui vẻ."

Thân mình Lâm di nương lung lay, rất muốn cãi nhau, lại nhận được cái nhìn cảnh cáo của Tô Mạt.

Bà biết Vương phu nhân và Tô Trì đều bị Tô Mạt xử lý, cho nên mới có thể yên lặng như vậy."

Theo bản năng bà rùng mình một cái, may mà mình có con trai bên cạnh, bọn họ cũng không dám làm gì.

Bà lên tiếng chào rồi xoay rời đi, ngay cả hành lễ cơ bản cũng quên.

Lão phu nhân nhìn bóng lưng bà ta hừ một tiếng, "Cũng không để người khác bớt lo, có cơ hội liền muốn gây chia rẽ Việt nhi với mọi người."

Tô Mạt an ủi bà, nói: "Bà nội yên tâm, nhị ca không phải người như vậy đâu."

Lão phu nhân thở dài, bây giờ không phải, đó là bởi vì mọi người vẫn còn hòa thuận, chờ thêm vài năm nữa, gia tộc lớn thê, luôn luôn có người lòng tham không đáy.

Đến khi đó khó nói trước được điều gì.

Tô Mạt trấn an bà vài câu, nhìn tinh thần bà không được tốt, liền cáo từ đi ra ngoài.

Đúng lúc Hỉ Thước và An Bình cùng đến đón con trai.

An Bình kéo tay Tô Mạt nói: "Tẩu vừa gặp Lâm di nương, bà ấy khóc sướt mướt, nhưng miệng vẫn hùng hổ lắm. Tẩu có hỏi bà ấy, bà ấy lại nói tẩu độc ác là làm sao?"

Tô Mạt thản nhiên nói: "Đại tẩu cứ mặc kệ bà ấy đi."

Hai người đi sang một bên, đứng dưới gốc cây lựu nói chuyện, "Đại tẩu, gần đây đại ca thế nào?"

Sắc mặt An Bình hiện lên vẻ châm chọc, cười nói: "Vẫn là bộ dạng kia."

Tô Mạt liền sợ nàng bị thương.

An Bình cười nói: "Muội yên tâm, hiện giờ tẩu đã thông suốt rồi. Mọi chuyện tẩu làm đều vì Khang nhi, cho dù là hắn cũng không ngăn được. Bà nội và các tỷ muội đều đối với ta rất tốt, tẩu không còn mong gì hơn. So với những công chúa khác, tẩu hạnh phúc hơn nhiều lần rồi."

Công chúa trong thiên hạ, có mấy ai được hạnh phúc?

Trước mặt người khác thì rực rỡ, sau lưng có bao nhiêu đau khổ, chỉ có tự bản thân mình biết thôi.

Tô Mạt để nàng đi đón Khang nhi, còn mình thì đi tìm mấy người Kim Kết.

Từ đầu năm trở lại Trữ Châu, trong nhà rất bận rộn, đầu tiên là phải thu xếp chỗ ở, sau đó còn nhiều việc khác.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.