Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1654 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1654




Lão phu nhân vẫn tiếp tục dặn dò hai vợ chồng phải hòa thuận, tôn trọng nhau, mọi người cực kỳ ăn ý không nhắc tới Tín vương, giống như ngày hôm đó chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Tô Mạt vẫn dành một cơ hội, kéo Tô Nhu Nhi ra sân hỏi, "Tỷ tỷ, tỷ phu không có nổi giận với tỷ chứ?"

Tô Nhu Nhi đỏ mặt, thẹn thùng liếc mắt nhìn Tô Mạt một cái, gương mặt thường ngày luôn tỏ ra lạnh lùng nay lại đỏ ửng, đầy vẻ hạnh phúc.

Nàng lắc đầu, "Không có, huynh ấy hiểu chuyện đó mà."

Tần Nguyên Quân từ đầu đã biết mọi chuyện, chỉ là mọi người không nói ra, chỉ là không ngờ tới Tín vương lại làm loạn như vậy, chỉ là Tô Mạt vẫn sợ hắn nghĩ khác.

Cẩn thận suy nghĩ, chính mình suy nghĩ quá nhiều rồi, Tần Nguyên Quân và tỷ tỷ đã trải qua nhiều trắc trở như vậy, sao có thể để ý đến những chuyện như vậy nữa.

Sau khi nghĩ thông suốt, nàng bật cười: "Tỷ tỷ, tỷ phu đối tốt với tỷ như vậy thì chúng ta yên tâm rồi. Hy vọng hai người sẽ ở bên nhau đến đầu bạc răng long, sớm sinh quý tử."

Tô Nhu Nhi giả vờ tức giận lườm nàng một cái, "Cái nha đầu này, chỉ biết trêu ghẹo người khác. Nhưng mà tỷ xin nhận lời chúc của muội. Cảm ơn muội."

Nói xong đưa cho Tô Mạt một cái hà bao, "Mạt Nhi, muội cầm theo cái này, dù muội đi đến nơi đâu, thì hãy luôn nhớ tỷ luôn luôn nhớ đến muội, có thời gian thì trở về thăm tỷ."

Tô Mạt ôm lấy nàng, "Tỷ tỷ, tỷ yên tâm, muội sẽ nhớ."

Tô Nhu Nhi gật đầu, nói khẽ: "Muội nói tỷ phu của muội sẽ ăn giấm, huynh ấy chỉ hận không sớm gặp được tỷ, khiến cho tỷ gặp nhiều ủy khuất như vậy. Huynh ấy nói may có trời xanh chiếu cố, để cho Tín ... buông tỷ ra, huynh ấy mới có cơ hội để yêu thương tỷ. Cả đời này huynh ấy sẽ đối tốt với tỷ."

Tô Mạt cười vui vẻ nhưng trong mắt nước mắt lưng tròng, ghé vào vai tỷ tỷ nói: "Tỷ tỷ, muội thật sự rất vui. Tỷ có thể hạnh phúc, muội thật sự rất vui."

Đến chạng vạng, Tô Nhu Nhi và Tần Nguyên Quân rời đi, ngày lại mặt không ở lại qua đêm, đó là tục lệ của Đại Chu, Tô gia cũng không ngoại lệ.

Bọn họ vừa đi, lão phu nhân liền nhìn Tô Việt, cười nói: "Gả nữ nhi đi là ít đi một người, cưới vợ thì nhiều người thêm. Việt nhi à, con phải nắm chắc cơ hội, thật sự không được thì bà nội sẽ giúp đỡ con. Hoặc là con ở đấy cưới vợ hoặc là về Trữ Châu rồi cưới."

Tô Việt vừa nghe, lập tức đau đầu, vội nói: "Bà nội, hai ngày nay con bận rất nhiều chuyện, người cùng Mạt Nhi và Hinh Nhi nói chuyện, con có việc đi trước, tránh để đến lúc lại làm sai."

Nói xong liền chạy mất người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.