Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1585 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1585




Không chờ nàng nói xong, Nhạc Lâm Nhi tức giận đến hai tay chống hông, lông mày dựng lên, "Ngươi ở đây nói linh tinh gì vậy? Khi hai tỷ muội chúng ta theo vương gia chinh chiến khắp nơi, không biết ngươi còn đang rong chơi ở đâu nữa. Từ nhỏ vương gia đã nói qua, nếu như ca ca xảy ra chuyện, người sẽ cho tỷ muội chúng ta một chỗ dựa vững chắc, người sẽ chiếu cố chúng ta."

Nói xong nàng đắc ý liếc nhìn Tô Mạt, nàng ta thì có gì giỏi hơn sao?

Sâu xa là muốn khoe các nàng và vương gia có quan hệ thân thiết sao?

Tô Mạt nhìn Kim Kết tức giận mặt từ đỏ chuyển sang trắng, tiếp tục hung hãn nói: "Hơn nữa, vương gia đặc biệt thích tỷ tỷ của ta, khi đó tỷ tỷ của ta thường mặc y phục tỷ tỷ ta làm, ăn thức ăn tỷ tỷ làm. Vương gia còn đến an ủi tỷ tỷ ta khi còn thỏ nhỏ của tỷ ấy bị chết."

Ánh mắt Nhạc Phong Nhị sợ hãi nhìn Tô Mạt, thấy sắc mặt của nàng vẫn bình thường, vội vàng kéo tay muội muội nhà mình, hai mắt rưng rưng nói: "Lâm Nhi, đừng nói nữa, đó đều là chuyện quá khứ rồi."

Nhạc Lâm Nhi còn muốn nói nữa nhưng Nhạc Phong Nhi lại khóc nức nở, nàng ta đành phải quay sang an ủi tỷ tỷ của mình.

Tô Mạt thản nhiên nhìn mọi chuyện, thật sự còn hay hơn xem tuồng, đây là chuyện gì? Một vị bạch liên hoa tiểu tam đến cửa khóc lóc, nói mình và nam nhân đó mới xứng đôi, muốn chính thê thoái vị.

Tô Mạt nhịn không được thầm oán một phen, lại cảm thấy buồn cười, mình cùng Tĩnh thiếu gia còn chưa thành thân.

Mà theo logic của hai vị tỷ muội này, xem ra là mình hoành đao đoạt ái đi.

Nàng nhìn mọi người khẩn trương nhìn nàng, khỏi khỏi mỉm cười, ung dung tự tin, rực rỡ tỏa sáng khiến cho đôi mắt đẫm lệ của Nhạc Phong Nhi suýt không mở ra được.

"Nếu là muội muội của Nhạc tướng quân, thủ hạ cũ của vương gia, tất nhiên không thể mặc kệ. Huống hồ triều đình cũng không có vì tội của Nhạc tướng quân mà trách tội gia quyến, vậy tất nhiên hai người vô tội. Nếu vương gia đã đáp ứng hai người thì hai người nên trở về vương phủ đi, đừng làm cho người phụ trách chiếu cố hai người ở vương phủ phải lo lắng, miễn cho chiếu cố không tốt, thất lễ với khách quý."

Giọng nói của nàng ôn hòa, không nhìn ra cảm xúc không vui, càng không có địch ý, giống như đang hoan nghênh chào đón hai người thân, lộ ra sự thân thiết.

Kim Kết ngẩn ngơ nhìn tiểu thư nhà mình, không hiểu tiểu thư nhà mình nghĩ như thế nào, sao có thể để cho hai nữ nhân này ở lại vương phủ, vậy không phải là nguy hiểm sao?

Vừa nhìn hai nữ nhân này đã thấy không phải là người tốt, tâm tư bất chính!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.