Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1570 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1570




Ông nhìn về phía Tô Mạt cười nói: "Tiểu thư đừng chê ta nhỏ mọn, việc buôn bán thì chuyện gì nó phải ra chuyện đấy. Mỗi gia đinh đều được hưởng như nhau, nếu như với hoa hồng trước kia, sổ sách trước kia thì không sao cả. Nhưng hiện giờ chúng ta đang cố gắng giảm bớt chi tiêu thì bọn họ lại tiêu nhiều như vậy, cái này không công bằng. Ta không dám đến nói chuyện cùng bọn họ, cho nên đành đến tìm tiểu thư nói trước."

Tô Mạt suy nghĩ một chút, thấy đây cũng không phải là chuyện nhỏ, nhưng cũng không hẳn là chuyện lớn, nhưng Tô Việt chỉ là người thay mặt nàng quản lý, cũng không tham gia vào việc đàm phán với Thẩm gia, cho nên nếu để huynh ấy ra mặt Kim chưởng quầy nhất định sẽ có lý do từ chối.

Mẫn chưởng quầy đem chuyện này nói cho nàng biết, cũng là có lý.

Tô Mạt hơi gật đầu, cười nói: "Được, hôm nào ta sẽ đến ngân hàng tư nhân một chuyến, viếng thăm Kim chưởng quầy cùng ông ấy nói chuyện."

Sau đó nàng nói tiếp: "Mẫn chưởng quầy, ông có biết lý do vì sao họ lại chi tiêu nhiều hơn tận ba lần không?"

Chi tiêu nhiều hơn cũng chỉ có mấy khả năng. một là nhân thủ nhiều hơn, hai là phí mua bán nhiều hơn, ba là tăng tiền công, bốn là tham ô, lấy tiền chung làm việc riêng.

Mẫn chưởng quầy vuốt vuốt chòm râu của mình nghĩ, "Ở ngân hàng hình như có thêm một số người lạ mặt nhưng không phải là rất nhiều cũng không thể tăng nhiều chi tiêu như vậy...Trái lại, ngày đó ta có gặp mấy người lạ mặt đó, ta gọi một câu, kết quả mấy người đó trợn mặt không thèm đáp lại."

Dù gì ở ngân hàng tư nhân ông cũng là chưởng quầy, tuy rằng họ người của Kim chưởng quầy, nhưng cũng không thể đối với ông như thế.

"Lúc đó cảm thấy mấy người đó không giống như người làm công, rất hung dữ nên ta có chút để ý. Kinh thành vừa có lệnh giới nghiêm, nói là muốn tra một đám người giang hồ sao, ta đã nghĩ có nên nhắc nhở tiểu thư một câu, có lẽ..."

Tô Mạt lập tức rõ ý mà Mẫn chưởng quầy muốn nói, nàng cười nói: "Mẫn chưởng quầy, ta đã rõ. Ta sẽ nhanh chóng đi." Nàng sai nha hoàn hầu hạ trà nước đi gọi một vệ sĩ thân tín đến, chờ hắn đến nơi, Tô Mạt phân phó nói: "Ngươi đi liên lạc với đám người Hoa tử, để cho hắn cùng Mẫn chưởng quầy gặp mặt, nghe theo sự phân phó của Mẫn chưởng quầy mà làm việc."

Vệ sĩ kia lập tức rời đi.

Mẫn chưởng quầy vội vàng đứng dậy nói cảm tạ.

Tô Mạt dặn dò ông phải chú ý an toàn, dặn ông để ý Kim chưởng quầy có gì khác lạ không cần ngăn cản, miễn cho chó cùng rựt giậu.

Mẫn chưởng quầy cũng không lưu lại lâu, lập tức chắp tay thi lễ cáo từ rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.