Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1254: Ta có thể chờ, chờ nàng quên 02 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1254: Ta có thể chờ, chờ nàng quên 02




Tần Nguyên Quân không dám tới gần, gắt gao cầm lấy cửa, sợ mình không nhịn được sẽ phá cửa xông lên.

Hắn lại nói:“Khi nào nàng buông xuông, nàng nhớ nói với Lan cô nương một
tiếng, nhắn tin cho ta, ta lập tức nói mẫu thân tới cưới nàng.”

Đại tiểu thư nhịn không được đổ mồ hôi lạnh, những xấu hổ lúc trước bị sự hàm hậu chất phát của hắn cuốn đi hết.

Nàng cúi đầu:“Đa tạ Tần công tử rộng lượng. Thỉnh công tử trăm ngàn lần đừng miễn cưỡng chính mình.”

Tần Nguyên Quân dùng sức gật đầu:“Không miễn cưỡng, một chút cũng không miễn cưỡng.”

Ở trong lòng hắn nàng là cao quý nhất, thuần khiết nhất, đừng nói nàng
băng thanh ngọc khiết như thế, cho dù là thật sự gả cho người, hắn cũng
sẽ không chút do dự......

Đột nhiên, hắn thấy mình sao âm u. Sao
hắn có thể nghĩ nnagf như vậy chứ. Người thuần khiết, lương thiện như
nàng chắc chắn sẽ được hạnh phúc, cùng trượng phu trăm năm kết tóc.

Đương nhiên, tốt nhất, trượng phu là hắn.

Nghĩ đến đây, hắn thế nhưng nhịn không được cười rộ lên.

Đại tiểu thư kinh ngạc nhìn hắn, nhịn không được mặt đỏ hồng, nhíu mi, cáo từ.

Tần Nguyên Quân hoảng sợ hãi. Ai cha, rắc rối. Hắn muốn chạy tới cản nàng
nhưng lại không dám tới gần quá, khuôn mặt anh tuấn bối rối đỏ bừng.

Lăng Nhược ung dung nhìn hắn, nếu hắn đột nhiên ngất xỉu nàng cũng không lạ.

Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi,“Ngươi?”

Tần Nguyên Quân việc lui ra phía sau, thi lễ,“Ta, ta có thể nhờ mẫu thân,
tháng sáu đến gặp lão phu nhân thương lượng chuyện đình hôn không?”

Tháng sáu có nhiều ngày tốt, đến hơn nữa tháng, hắn nhất định phải tìm một ngày tốt mới được.

Nếu không tìm được ngày, đến thàng bảy là mùa vu lan, đó là quỷ chương,
không thể làm đại hỷ sự . Tám tháng cũng được, nhưng nàng không đồng ý
thì sao? Tháng chín có trùng cửu, lại càng không được.

Cứ như vậy, không phải càng thêm đêm dài lắm mộng sao?

Đại tiểu thư không biết tâm tư của hắn biến hóa, nhẹ giọng nói:“Tần công
tử, ta biết hôn nhân đều do cha mẹ hai bên đính ước, từ xưa giờ đã như
vậy. Không ai không theo . Ta cũng không ngoại lệ, nếu tổ mẫu muốn ta
gả, ta chắc chắn sẽ gả. Chính là ta không muốn gạt người, hiện tại, ta,
ta không thích công tử.”

Việc này đối hắn không công bằng, cho dù nàng quyết định không thích thái tử, nhưng nàng cũng không có chuẩn bị
sẵn sàng lập tức nhận người khác, cũng không có cách nào lập tức thích
người khác.

Tần Nguyên Quân đau khổ nhưng lập tức cảm thấy có hy
vọng. Nàng với thái tử đã không còn vướng bận, hơn nữa, hắn tin hắn sẽ
làm lay động được nàng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.