Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 1218: Thực sự buông xuống sao? 01 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 1218: Thực sự buông xuống sao? 01




Quan trọng tháng sau
là vạn thọ, bọn họ chưa chắc đã về kịp, cũng may là hoàng đế tuyên bố
tất cả đều giản lược, chỉ là quân thần cùng nhau ăn bữa cơm, mọi người
liên lạc cảm tình. Dù sao hoàng đế cảm thấy mình còn trẻ, không cần khoa trương quá mức làm hao phí quốc khố.

Tô Mạt cười hì hì với Diệp
Tri Vân: “Diệp lão nhân, tháng sau chúng con đảm bảo chưa về, con sẽ bảo nhị ca tới tìm người làm bánh chúc thọ mừng bệ hạ. Đến lúc đó người
đừng động tay động chân nha.”

Tuy rằng nàng biết Diệp Tri Vân sẽ
không hạ độc, dù sao hắn cũng không phải tiểu hài tử, nhưng nếu như cho
chút thuốc xổ thì cũng thật đòi mạng, bánh ngọt được ban cho các vị đại
thần, hơn nữa với tình tình của hoàng đế thì không chừng sẽ giết Diệp
lão nhân.

Diệp Tri Vân cười hắc hắc: “Không có việc gì, không có
việc gì. Ta không ngốc như vậy.” Hơn nữa hoàng đế kia muốn ăn, chẳng lẽ
hắn tự ra ngoài ăn? Khẳng định sẽ gọi Lưu Vân cùng Tô Việt tiến cung
làm.

Đến canh ba, Diệp Tri Vân bảo Hoàng Phủ Cẩn đưa Tô Mạt đi,
tuy rằng cung cấm đã đóng cửa nhưng cũng không làm khó được họ. Thi
triển khinh công, né tránh tuần tra thị vệ, ngay cả thẻ bài cũng không
dùng đến, cứ thế đến cửa sau Quốc Công phủ, Lưu Vân cùng Lưu Hỏa chồng
người, Hoàng Phủ Cẩn ôm Tô Mạt, chỉ mượn một chút lực liền lướt qua cao
ngất tường viện vào hậu viện.

Tô Mạt thấp giọng nói:“Cha muội cùng tổ mẫu khẳng định còn chờ muội. Muội phải đi qua đó.”

Hoàng Phủ Cẩn hai tay vỗ vỗ hai má của nàng,“Đi thôi.”

Nguyên bản cũng có thể theo cửa chính đưa nàng về nhà, nhưng như vậy không
tránh khỏi gây ra động tĩnh, tuần tra phía trước có thể biết, trễ như
vậy, vẫn là quên đi.

Tô Mạt đi vào phòng lão phu nhân, quả nhiên mọi người đều chưa ngủ.

Tô Mạt tiến lên vấn an, sau đó đến bên cạnh ngồi. Lão phu nhân sẵng giọng: “Cho dù là đi Vương phủ cũng nên cho Kim Kết đi theo, đi một mình như
vậy rất kì cục.”

Tô Mạt cười mà không nói, các nàng không biết
khinh công, nhìn tường viện cao như vậy, nếu cứ thế nhảy qua không phải hù chết các nàng sao?

Vài người nói đùa trong chốc lát, lão phu nhân vẻ mặt vui mừng nói: “Hôm nay Tần phu nhân đến ngồi trong chốc
lát, qua mấy ngày nữa sẽ đưa bà mai tới, chuyện này không để cho tiểu
hài tử các con tham gia. Tháng sáu sẽ đính hôn, chờ tháng tám đại ca các con thành thân, hôn sự của đại tiểu thư sẽ để đầu xuân sang năm.”

Tô Mạt quay đầu nhìn đại tiểu thư, nàng ngồi bên cạnh, đầu hơi cúi, hai má hồng nhuận, là một cô gái sắp xuất giá đầy thẹn thùng.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.