Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 561: Trù tính muốn bứt ra — đa tạ giở trò xấu đã giúp đỡ 07 : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 561: Trù tính muốn bứt ra — đa tạ giở trò xấu đã giúp đỡ 07




Nàng tiếp tục nói:“Các ngươi không ra tiền, ta mượn bạc người khác mở hoa viên, kiếm được một
chút tiền, hiện nay mở ra Hương lâu. Mua hương liệu, thuê mặt bằng cửa
hàng, mướn người làm công, việc nào cũng cần nhiều bạc. Ta trong tay
cũng không đủ tiền, đợi vườn hoa tự mình sinh lời, còn phải mượn thất
điện hạ một ít bạc. Nếu các ngươi muốn góp bạc cùng làm cũng được, trước tiên lấy ra bốn ngàn lượng bạc, ta lấp đầy khoản nợ của thất điện hạ.
Sau đó cả nhà chúng ta kiếm được tiền rồi thì tự mình chia phần với
nhau. Các ngươi thấy sao?”

Vương phu nhân nhất thời cứng họng,
không nghĩ tới còn có chuyện như thế, thế nhưng...... Vừa nhìn thấy tiền ùa vào như nước, bên ngoài còn có nợ nần sao?

Không có khả năng, đều nói nàng ta mỗi ngày dùng sọt lớn đựng bạc vụn, mỗi ngày đi tiền trang đổi bạc ròng.

Lúc này bên ngoài có người tới báo thái tử cùng ngũ điện hạ, thất điện hạ tới.

Tô Mạt nhất thời nhíu mày, không thỉnh bọn họ, bọn họ tới làm cái gì?

Hoàng Phủ Giới không thành vấn đề.

Đứa nhỏ này lần trước vội tới chỗ nàng hỗ trợ, kết quả bị nàng trách móc, khiến hắn tức giận trở về tránh ở lãnh cung luyện roi.

Nàng thỉnh Hoàng Phủ Cẩn thay mình tặng một phần lễ vật cho hắn, nói cho hắn biết không phải nàng thật sự muốn mắng hắn, mà là quan tâm hắn, dù sao
hắn là hoàng tử, không để ý đến thể diện cứ như vậy vung roi ra đánh kẻ
thù.

Làm ra chuyện không tốt, hoàng đế sẽ trách tội hắn, thanh danh hắn cũng sẽ bị phá hủy.

Hoàng Phủ Giới cũng hết giận, quan trọng nhất là phát hiện ra Tô Mạt không có chán ghét hắn, lại vác vẻ mặt cao ngạo, ngẩng đầu ưỡn ngực đến đây.

Hắn cũng kỳ quái, rõ ràng rất muốn cùng Tô Mạt làm bằng hữu, nhưng mỗi lần
nhìn đến nàng lại luôn làm ra bộ dáng rất cao ngạo, khiến cho Tô Mạt
giễu cợt hắn là đứa nhỏ chưa lớn, mỗi lần đều cãi nhau ầm lên cụt hứng
bỏ về.

Tô Nhân Vũ dẫn người đi ra ngoài nghênh đón, thái tử chào
hỏi nói:“Vừa mới đi Kinh Triệu Doãn nha môn một chuyến, Tô Trì nhớ muội
tử, chúng ta thuận tiện ghé thăm.”

Hắn xoay chuyển ánh mắt, liền ngó ra phía sau thấy đại tiểu thư đang nắm tay Tô Mạt.

Nàng mặc áo màu xanh lam, kết hợp với chiếc váy màu vàng nhạt, càng tôn thêm vẻ thanh lãnh thoát tục, khí chất như hoa của nàng.

Mà người bên cạnh nàng là Tô Mạt, cũng đã bỏ đi nét non nót của trẻ con,
chải kiểu tóc thiếu nữ, mặc chiếc áo màu hồng nhạt, một thân váy nguyệt
sắc, xinh đẹp linh lung, ôn nhu đáng yêu.

Hoàng Phủ Quyết ở bên
cạnh hắn cười nói:“Ta cùng với tam ca cùng nhau đi, nhưng thật ra khi về lại không trùng, không nghĩ tới lại có thể gặp ở bên ngoài, liền cùng
nhau đến đây.”

Hoàng Phủ Giới làm sao có thể bình chân như vại
nói chuyện như bọn họ được, hắn phóng ra mặt sau, nói với Tô Mạt:“Vậy
đám khất cái sau đó như thế nào rồi?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.