Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 421: Hoàng đế muốn ban hôn cho nàng : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 421: Hoàng đế muốn ban hôn cho nàng




Chim nhỏ quá mức đơn thuần, không biết thế sự hiểm ác, ở trong cảnh khốn
cùng tuy rằng lấy khổ làm vui, nhưng là không nên bại lộ mục tiêu.

Có đôi khi đá ngươi xuống giếng, vị tất là kẻ địch.

Có đôi khi cứu ngươi lên bờ, vị tất là bằng hữu.

Ở trong nghịch cảnh khốn cùng nhất, phải biết thu bớt cánh lại, khép cái miệng lại, giấu tài là lẽ phải.

Gương mặt hoàng đế trầm như nước, đoán không ra suy nghĩ của hắn, hoàng quý
phi khẩn trương nhìn hắn,“Bệ hạ, có gì không ổn sao?”

Hoàng đế nhéo nhéo cái trán,“Không có gì, không sai.”

Lúc này Lưu Ngọc nói:“Nô tài đụng phải thất điện hạ, thất điện hạ......”

Hoàng đế mỉm cười,“Nói đi.”

Lưu Ngọc tuân lệnh, nói:“Thất điện hạ nói, phu nhân mèo là sợ trượng phu
thích con chim nhỏ xinh đẹp, mới đá nó xuống giếng. Thợ săn dẫn con chim nhỏ đi, là muốn chữa thương cho nó, sau đó phóng sinh đi, đương nhiên,
nếu gia đình thợ săn có đứa nhỏ nghịch ngợm, chim nhỏ kia sẽ bị nguy
hiểm. Nếu có một vị phu nhân tham ăn, chim nhỏ......”

Hoàng đế cười ha ha, khoát tay áo,“Lão thất này, không đứng đắn!”

Hoàng quý phi cười nói:“Bệ hạ, nô tì đổ cảm thấy, Giới nhi rất có cách nghĩ đó chứ.”

Tô Mạt cười nói:“Đùng vậy, trí tưởng tượng phong phú, không cố chấp tiểu tiết trước mắt, tư tưởng không bị giới hạn.”

Hoàng đế gật gật đầu, cao hứng nói:“Tốt lắm, câu truyện xưa của ngươi trẫm thực thích, chuẩn các ngươi nghỉ ba ngày lễ.”

Tô Mạt vui vẻ nhảy dựng lên, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé,“Tạ bệ hạ, bệ hạ tốt nhất . Ta muốn chạy nhanh đi nói cho bọn họ biết.”

Nói xong, vội vàng hành lễ, giống như chim nhỏ bay đi.

Hoàng đế nhìn bóng dáng của nàng, lẩm bẩm nói:“Thật sự là nhân tài hiếm có!”

Hắn nhìn hoàng quý phi liếc mắt một cái,“Chờ nàng ta lớn lên, ban hôn cho thái tử nàng thấy như thế nào?”

Hoàng quý phi nhíu mi, bất mãn nói:“Bệ hạ, nàng ta là con thứ nữ. Thân phận liền không xứng với Tuyên nhi.”

Hoàng đế cười lạnh,“Chẳng lẽ con của chính thất liền xứng với thái tử sao?”

Hoàng quý phi trong lòng run lên, vội bồi tội nói:“Bệ hạ không cần tức giận,
nếu bệ hạ...... cảm thấy tốt, nô tì, đương nhiên không dám trái ý, chỉ
là...... Cũng phải hỏi qua ý tứ Tuyên nhi một chút, dù sao cũng kém vài
tuổi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.