Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 167: Muốn đùa giỡn các ngươi! : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 167: Muốn đùa giỡn các ngươi!




Tô Mạt liếc mắt một
cái đánh giá, nhà cậu Thủy Muội không nghèo nàn, là một nông gia bình
thường, trong phòng còn bày mấy thứ đồ vật, tuy rằng không đáng giá lắm, nhưng có thể coi như là có vẻ phát triển, trong nhà nếu không có tiền
nhàn rỗi, cũng rất nhàn hạ. Nghe nói bọn họ trước kia còn đem mẫu thân
lưu lại tiệm bánh ngọt, cũng buôn bán lời rất lời.

Cậu Thủy Muội
họ Trương, kêu Đại Quý, trước kia muội muội muội phu không ít lần trở về hỗ trợ , sau khi muội muội muội phu qua đời còn này nọ, Thủy Muội bị
nhị thúc nhị thẩm đánh, nói bọn họ nuôi Thủy Muội, là muốn họ lưu Thủy
Muội .

Trương bà tử cũng không pha trà,“Hai vị rốt cuộc là loại người nào?”

Tô Mạt nhìn thoáng qua ghế dựa, cũng sạch sẽ, A Lí lập tức tiến lên dùng
khăn xoa xoa, lại lấy ra một khối thượng đẳng thêu lộng lẫy đặt lên, ôm
Tô Mạt ngồi lên.

Tô Mạt cúi nhìn hai chân nhỏ, cười nói:“Thủy
Muội bị người bán đi, thiếu gia chúng ta thấy nàng đáng thương đem nàng
chuộc về, nàng nói muốn đến nhà cậu......”

“Cái gì?” Trương Đại Quý nóng nảy,“Chúng ta cũng không có tiền, ai bán nàng, người đó trông nom đi.”

Tô Mạt mắt hơi nhắm lại, khóe môi hơi hơi gợi lên, cười nói:“Thủy Muội nói nàng và các ngươi là người thân. Nàng cha mẹ không có, nhị thúc nhị
thẩm lại là người xấu.”

Trương bà tử điêu ngoa, khoanh tay lại nói:“Không có tiền không có tiền, các ngươi đi nhanh đi.”

Ngoài cửa chân tường, Thủy Muội cắn môi, nước mắt rơi lã chã.

Hồ Tú Hồng nắm tay nàng, nắm cả bả vai của nàng, giúp cho nàng không còn khổ sở.

Trong phòng Tô Mạt cười cười,“Như vậy a,” Nàng nhìn A Lí nói:“Thiếu gia không phải nói Thủy Muội rất đáng thương, cho một ngàn lượng bạc sao?”

A Lí nói dạ và lập tức lấy ra một xấp ngân phiếu ở trên bàn.

Trương Đại Quý cùng lão bà đỏ mắt, đưa tay cướp lấy.

Tô Mạt nhanh tay, đem ngân phiếu phủi qua lại,“Chẳng phải các ngươi không quan hệ sao.”

Hai vợ chồng khó dằn nổi nói:“Có có, Thủy Muội là ngoại nữ của chúng ta
sinh ra, chúng ta không dưỡng thì ai dưỡng. Nhị thẩm nhị thúc đó là súc
sinh.”

Tô Mạt gật gật đầu,“Vẫn là hai vị tốt, Thủy Muội làm phiền.”

Nàng đem ngân phiếu cất trong lòng, nhìn A Lí nói:“Chúng ta đi trở về.”

Vợ chồng Trương Đại Quý sắc mặt rất là khó coi,“Vị tiểu thư này, đây là đùa giỡn chúng ta sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.