Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 132: Từ nay về sau chỉ có thể làm người què : truyenyy.mobi

Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Chương 132: Từ nay về sau chỉ có thể làm người què




Tiến về sân của mình, trong mắt Vương phu nhân tinh quang chợt lóe, vào
trong phòng , nàng âm độc xem xét tình trạng của Tô Nhân Vũ, hừ, làm sao có thể để ngươi chết dễ như vậy được, nếu ngươi chết, kế hoạch của ta
sao có thể thực hiện được.

Mời đại phu đến, hắn được mệnh danh là “Thần y”, hắn cũng do mình mời đến, chỉ cần trả giá cao, hắn sẽ cứu
chữa. Đã là hắn cứu giúp, vốn không thể chết. Nhưng là hắn cả đời xem
của nặng hơn người, rất tham tiền, chỉ cần trả giá cao, hắn cũng dám
giết người.

Cho nên tuy rằng là thần y, cũng là người hậu viện của nàng thích mời nhất.

Không phải vì cứu người, hơn một nửa là vì hại người.

Chỉ cần cầm đủ tiền, muốn biến thành cái dạng gì, là điên, choáng váng, bán thân bất toại, trúng độc như thế nào, hắn đều có thể làm được.

Vương phu nhân tự mình nhìn hắn bắt mạch cho Tô Nhân Vũ, châm cứu, một canh
giờ sau, hắn nhìn Vương phu nhân cười cười,“Phu nhân yên tâm, đảm bảo
như ý người.”

Làm cho Tô Nhân Vũ bị thương tâm mạch, không được
khỏe mạnh như trước nữa, về sau từ từ suy nhược, sau vài năm thì chết,
cũng không có người hoài nghi, thật sự là thiên y vô phùng.

Đến lúc đó gia đình này là của con nàng, cũng là của nàng.

Vương phu nhân hài lòng đưa cho hắn một tờ ngân phiếu, Hoàng đại phu suy nghĩ một chút, sợ không phải có hai ngàn hai?

Hắn nắm bắt cơ hội, cười cười, lại hỏi:“Không phải còn có vị tiểu thư sao?”

Chặt đứt chân, đau chết ngất, không cứu sẽ chết.

Nàng chết, Quốc Công khẳng định sẽ phát cuồng, ít nhất sẽ không dễ chịu với phu nhân.

Vương phu nhân nhướng nhướng mi, trì hoãn thời gian dài như vậy, tốt nhất nên chữa trị, cái chân kia của Tô Hinh Nhi, nàng đắc ý cười cười,“Làm
phiền.”

Hoàng đại phu ha ha cười,“Không ngại, hơn nữa lão phu cũng Tống phu nhân cũng có nhân tình, mua một đưa một.”

Nói xong cùng nha đầu đi đến phòng trong xem Tô Hinh Nhi.

Vương phu nhân nhìn thoáng qua Hỉ Thước bên cạnh, thấy nàng đáy mắt hồng
hồng, tinh thần rất là tiều tụy, trên mặt thậm chí còn có tro bụi, nhân
tiện nói:“Ngươi tại sao lại biến thành như vậy, còn không mau tắm rửa.”

Hỉ Thước cắn môi nói:“Phu nhân, nô tỳ sợ hãi, lão gia không có việc gì chứ.”

Vương phu nhân hừ một tiếng,“Lão gia phúc lớn mệnh lớn, có thiên thần bảo hộ, có thể có chuyện gì. Ngươi yên tâm, chờ lão gia tỉnh lại, tu dưỡng mấy
ngày, ta liền nói với hắn, cho ngươi làm di nương.” Gửi thanks


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.