Trời đất trong xanh nhẹ nhàng gió thổi rất mát mẻ vì bây giờ là buổi chiều từ lúc An Ý đi chơi với Hiên Viên Vũ thì Hiên Viên Trạch liền khó chịu và không yên tâm thậm chí mỗi buổi tối anh ta còn không lật thẻ bài nào của các phi tần hết làm cả hoàng cung rơi vào mây mù và không ai làm gì mà vẫn luôn yên tĩnh ai làm việc nấy vì sao ư vì mấy ngày nay trong cung ai mà chả biết hoàng đế của bọn họ đang buồn bực không vui đâu với lại bọn họ vốn lo lắng không biết Quận Chúa xuất cung bao giờ mới về nữa kìa
Ở nơi xa xa cách tẩm cung của hoàng đế bên tay trái là tẩm cung của hoàng Quý Phi đang được hoàng đế vô cùng sủng ái nhưng dạo gần đây tâm trạng của người không được tốt và mọi người đều biết Hoàng Quý Phi đã bị thất sủng và không ích phi tần vốn tới thỉnh an cũng luôn trêu chọc Hoàng Quý Phi làm nàng ta rất tức giận và càng ghét Quận Chúa hơn
LỮ CUNG TẨM CUNG CỦA HOÀNG QUÝ PHI
" XOẢNG "
Bên trong Lữ cung có rất nhiều đồ đạc quần áo ly trà bị ai đó ném và đâp vỡ làm chúng nô tỳ hầu hạ lo sợ
Bổng ngoài cửa đi vào bên trong là một người đàn ông Tuấn Tú mặc áo giáp xung quanh toát ra hơi thở lạnh nhạt và đềm tĩnh vội đi lại thỉnh an Hà Linh Linh
- Vi thần Hà Dương tham Quý kiếm Phi nương nương vạn tuế " Hà Dương uy nghiêm và tận trọng cung kính hành lễ với Hà Linh Linh làm cả người Hà Linh Linh đang bực bội liền hết ngay vội liếc ánh mắt vào anh ta hỏi
- Hà Tướng quân đã làm chuyện mà bổn cung yêu cầu chưa " Hà Linh Linh ngồi trên ngôi vị chủ nhà từ trên ngó xuống nhìn Hà Dương lạnh nhạt hỏi
- Dạ rồi hiện tại Tam Quận Chúa đang ở một quán trọ Hào Nam ở phía Tây Bắc ạ thưa nương nương " Hà Dương vẫn cung kính trả lời mà trong lòng thì nghĩ " không biết Nhị tỷ định làm gì đây thật là mệt mỏi cho ta quá tha cho ta đi " Hà Dương sầu não nghĩ thầm nhưng lại cố che giấu đi sự mệt mỏi mà vẫn bị Hà Linh Linh phát hiện được nói
- Dạ ra đây cho ta " Hà Linh Linh phất tay giữa không trung từ trong bóng tối liền bay ra một thân ảnh màu đen mà năng lực lại siêu phàm
- Dạ tham kiếm tiểu thư " Dạ vội vàng ôm quyền nói thực ra Dạ kêu Hà Linh Linh là tiểu thư là vì lúc ở trong phủ Hà Linh Linh đã bí mật huấn luyện ra 3 ám vệ theo bên cạnh bảo vệ mình trong đó có Dạ và Dạ là trưởng nhóm đội ám vệ kia của Hà Linh Linh
- Ngươi đi giết Hiên Viên La cho ta " Hà Linh Linh thật sự tức giận trên người loé lên một sự nguy hiểm chết người làm Dạ và Hà Dương hoảng sợ rung người
" Vâng " Dạ cung kính nói xong một ngọn gió bay qua và cuốn theo thân ảnh của Dạ biến mất khỏi Lữ Cung của Hà Linh Linh làm Hà Dương bất ngờ há hốc mồm vì không thể tin được tỷ tỷ của anh ta lại lợi hại như vậy từ khi rơi xuống nước đã không còn yếu đuối nhu nhược nữa nhưng anh ta vẫn thích tỷ tỷ của anh ta hiền lành tốt bụng chứ không thích tỷ ấy giết người thật làm anh ta phiền não và nghi hoặc không biết tại sao tỷ ấy lại đi giết Tam Quận Chúa muội muội ruột của Hiên Viên Trạch thế nhỉ vốn tính cách anh ta thẳng thắn nên thừa cơ hội vội hỏi
- Nhị Tỷ sao tỷ lại đi giết Tam Quận Chúa " Hà Dương nghi hoặc với lại anh ta cũng rất thích vị Quận Chúa này vì sao ư vì cô ấy tuy có điêu ngoa thật tùy hứng nhưng trong người cô ấy lại toát ra vẻ thoải mái và mạnh mẽ tuy nhiên thời gian gần đây cô ấy còn thích phiêu lưu làm anh rất yêu thích muốn cưới cô ấy làm thê tử
- Tam Đệ muốn biết " Hà Linh Linh cười gian hỏi cô đã sớm nhận ra đứa đệ đệ này thích cô Quận Chúa kia rồi
- Muốn " Hà Dương kiên quyết muốn biết tại sao tỷ tỷ ruột của anh ta lại đi giết người mà không có lý do
- Bởi vì ta không thích cô ta " Hà Linh Linh lạnh lùng nhìn Hà Dương cười lạnh nói vì cô ta sẽ làm hỏng kế hoạch của ta ở thời cổ đại này nên diệt cổ tận gốc còn hơn là chừa một mầm mống gây họa sau này
Khi Hà Linh Linh nói ra câu nói trên khuôn mặt kinh diễm lệ lộ ra nụ cười lạnh nét mặt lạnh lùng như băng hai mắt tràng đầy thù hận và tính kế làm Hà Dương hoảng sợ anh ta không thể tin được chỉ vì tỷ ấy thích thì có thể giết người lỡ như tỷ ấy giết anh ta
luôn thì sao anh ta thật đau lòng vì người trước mặt anh ta giờ đây không còn là Nhị tiểu thư Hà Linh Linh nhu nhược yếu đuối Hiền lành và lương thiện luôn nở nụ cười xinh đẹp nữa rồi mà giờ người đang nói chuyện cùng với anh ta đây như một người khác một Hà Linh Linh khác chỉ còn tính kế thù hận mà dã tâm mà thôi
không còn cười nữa mà thay vào đó là nụ cười lạnh băng làm người ta khiếp sợ chứ không phải nụ cười xinh đẹp như hoa mà người người đều thích nữa rồi
- Vậy Vi thần cáo lui " Hà Dương nói xong không cần cho Hà Linh Linh nói một câu liền quay lưng rời đi bóng lưng cô độc như mất đi một thứ rất quý giá làm Hà Linh Linh rơi nước mắt nói lẩm bẩm
- Ta xin lỗi Hà Dương....Tại sao anh ta lúc đó lại làm như vậy với ta thật đáng nực cười ta sẽ không tin vào tình yêu vô vị đó nữa ta sẽ là chính ta mà thôi " Hà Linh Linh lẩm bẩm cười lạnh nụ cười tuy lạnh nhưng nghe kỹ thì trong nụ cười lạnh đó như là tiếng khóc lóc thảm thiết của một cô gái đã bị một người bạn trai và đồng đội lừa dối.......
Một giọt nước mắt chảy dài trên má của Hà Linh Linh nữ sát thủ giết người không ghê tay và trên tay đã dính rất nhiều máu tươi của người khác nó thật bẩn...
" Ta sẽ không bao giờ có được
hạnh phúc của riêng mình nữa vì
Ta quá ác độc và tàn nhẫn như
chính con người của ta "