Nhìn tính cách bây giờ của Đường Ti Lạc làm An Nhiên cảm khái rất nhiều, nàng thở dài, không nói gì
thêm, đem Đường Hi Bảo giao cho Đường Ti
Lạc vẫn quỳ dưới mặt đất, ngữ khí nhẹ nhàng:
"Ngươi đứng lên đi, ân oán của ta với ngươi đã sớm kết thúc rồi, ta cũng sớm không đặt ở trong
lòng, từ nay về sau hảo hảo bảo hộ bảo bối của ngươi đi."
Nói xong, An Nhiên đứng dậy, rời đi, nàng đi ra bên ngoài, nhìn những bông tuyết
bay xuống từ không trung, từ từ mà thở ra một hơi, ở nơi xa thanh âm súng đạn lại
truyền tới, nàng đoán chừng giờ phút này Triệu Như đã đuổi vị lãnh đạo của Tiểu Chu thành đi rồi,
giờ mới cất bước trở về nhà của mình.
Mãi cho tới buổi tối, khi đêm bắt đầu về khuya, những bông tuyết vẫn rơi xuống, cửa Bắc của
Bách Hoa thành mới yên ắng lại, kết thúc một ngày oanh tạc, dị năng giả hệ kim từng tốp
từng tốp thay nhau trở về, người còn ở lại thì bắt đầu tu bổ lại cửa thành tính toán ứng đối lại sự
tập kϊƈɦ vào ban đêm.
Hiện giờ Bách Hoa thành đang ở giai đoạn chuẩn bị chiến đấu, bên ngoài cửa Bắc lẫn cửa Nam đều
không quá thái bình, nhưng người bên trong thành vẫn sinh hoạt như thế nào thì sinh hoạt
như thế ấy, bọn nhỏ sau khi kết thúc một ngày học tập cùng chơi đùa thì dưới sự chăm sóc của người
lớn, đã chuẩn bị tắm rửa đi ngủ.
Oa Oa mang theo đại cẩu Sam của nàng còn có Tiểu Bạc Hà giống như nữ quỷ còn ở trong sân đắp người
tuyết, An Nhiên ở trong nhà sưởi ấm, ngáp một cái, gọi Oa Oa.
"Chiến An Tâm, Chiến An Tâm, nhanh vào nhà tắm rửa nào, chốc lát nữa ba ba con trở về con mà chưa
ngủ ba ba sẽ đánh ʍôиɠ con a."
Oa Oa đang chơi trêи tuyết, chu miệng nhỏ lên, đầy mặt vẻ không tình nguyện nhìn
thoáng qua ma ma của nàng, tròng mắt trong hốc mắt chuyển một cái, rồi chỉ vào Sam, giương giọng
nói với An Nhiên:
"Ba ba có thể đánh ʍôиɠ Sam."
"Ba ba con sẽ không đánh ʍôиɠ Sam, là con không tắm rửa, cho nên ba ba muốn đánh ʍôиɠ con a."
"Sam thay con bị đánh a."
Oa Oa chạy vòng quanh Sam một vòng, có lẽ là vẫn sợ bị đánh ʍôиɠ, phải biết rằng, trêи đời này
không thao túng được nhất chính là cha mẹ nàng, cấp bậc dị năng của hai người bọn họ tùy tiện có
thể treo một đám người ở Bách Hoa thành lên đánh a, Oa Oa muốn cha mẹ nàng nghe lời nàng, là tương
đối khó khăn.
Cho nên nàng vẫn là ngoan ngoãn chạy vào phòng, bổ nhào vào lòng ngực của ma ma nàng, rầm rì nói:
"Oa Oa không muốn tắm rửa, ma ma, Oa Oa không muốn tắm."
Thiếu chút nữa An Nhiên đã gật đầu đồng ý hôm này nàng không cần tắm rửa, nhưng trong nháy mắt, An
Nhiên đánh mất ý niệm, cả giận nói:
"Đừng thao túng mẹ ngươi, con không tắm rửa liền thối thối, tự mình đếm đếm xem, đã mấy ngày con
không tắm rửa rồi? Con mà một mỹ nữ a! Mỹ nữ làm sao có thể không tắm rửa mỗi ngày chứ?"
"Con đây muốn cùng Sam tắm rửa."
"Không được! Con là con gái, Sam là con trai, hai người không thể cùng tắm được."
"Ba Ba có thể cùng ma ma tắm rửa a!!!"
Oa Oa kêu lên, nhưng lại bị An Nhiên bế lên, trực tiếp đi về phía phòng tắm.
An Nhiên nhéo nhéo lỗ tai Oa Oa, xấu hổ hỏi:
"Ba Ba con lúc nào tắm với ma ma đâu?"
"Hôm nay lúc ba ba ra cửa, muốn dỗ ta đi ngủ trước, sau đó cùng ma ma tắm rửa a!!! Ba còn tưởng sờ
ma ma ****"
An Nhiên đột nhiên dừng bước lại, mặt đỏ giống như trứng tôm luộc chín, nàng hỏi:
"Vậy sao con biết được?"
"Ba ba suy nghĩ a, con sẽ biết a."
Oa Oa ôm cổ An Niên, khuôn mặt thật sự thiên chân, đương nhiên An Nhiên biết, tuy
rằng đứa bé còn nhỏ, không hiểu điều này nghĩa là gì nhưng cũng không gây trở ngại việc nàng có thể
nhìn thấy những dao động trong suy nghĩ của ba ba nàng a.