Tới buổi chiều, sự hưng phấn cứu được người ra của mọi người dần dần thối lui, nhóm chuyên gia đã
mở cuộc họp với Chiến Luyện, Lạc Phi Phàm cùng Vân Đào, chuẩn bị tổ chức người đem vật tư trong kho
tài nguyên vận chuyển ra ngoài.
Bọn họ định ra những bước đầu trong kế hoạch, là không phá hỏng cấu tạo của kho tài nguyên chuẩn bị
chiến đấu, sử dụng những cách văn minh để vận chuyển vật tư bên trong ra ngoài, bởi vì căn cứ theo
miêu tả của đám người Chiến Luyện, bên trong kho có một hệ thống làm lạnh tuần hoàn,
chẳng những có thể làm lạnh còn có thể phát ra điện, cùng với lọc nước sạch.
Bên trong không phải không có công tắc đèn điện, lúc bọn Chiến Luyện ở bên trong cũng không phải
luôn ở trong trạng thái hắc ám, chỉ là tầng phụ này của kho tài nguyên ở rất sâu rất sâu, nhìn từ
bên ngoài vào trong, chính là một mảnh tối om, không có ánh sáng.
Nhóm chuyên gia ngắt lời, hệ thống bên trong có thể duy trì nhiệt độ -200 đến -300 độ C.
Một kho lạnh lớn như thế, trêи thực tế chính nó đã là một tài nguyên rất lớn, cho nên nếu phá hỏng
thì thật đáng tiếc.
Đầu tiên bọn họ đã vận chuyển hết áo bông chăn bông quân dụng ở cạnh cửa ra ngoài, chỉ có áo bông
cùng chăn bông đã chất đầy 3 xe tải, ngày vốn nóng bức, vận chuyển về Bách Hoa thành đem bán, kết
quả doanh số tương đối ảm đạm, Bách Hoa thành chỉ có thể nhanh chóng tu sửa lại một kho hàng rất
lớn để đặt số áo bông cùng chăn bông đó.
Ngay sau đó là các loại đồ dùng sinh hoạt như bánh quy bánh nén khô, cái này buôn bán xem như có
chút doanh số, chẳng qua bởi vì số lượng quá nhiều kho hàng của Bách Hoa thành bị áo bông chăn bông
chiếm chỗ nên chỉ có thể dùng giá thấp bán ra ngoài, giá cả không sai biệt với trước khi mặt thế,
vì vậy rất được hoan nghênh.
Xuất hiện số vật tư này, không riêng gì những lữ khách đi qua Bách Hoa thành sôi trào, mà Tiểu
Chu thành cũng sôi trào, thủ lĩnh của Tiểu Chu thành còn cố ý mang theo toàn bộ
ban lãnh đạo, tới bàn bạc muốn Bách Hoa thành bán sỉ cho số vật tư kia, bán sỉ đào đi già
nửa số vật tư đồ dùng sinh hoạt cùng bánh nén khô.
Từng xe từng xe tinh hạch được kéo tới Bách Hoa thành, kho hàng chất không được nữa,
cũng chỉ có thể đặt dãi nắng dầm mưa ở khu đất trống, điều này làm Bách Hoa thành không thể không
phân công một số người, mỗi ngày đăng ký số lượng tinh hạch, cùng với phân công bộ phận người trông
giữ ngày đêm núi tinh hạch kia.
Sau đó đám người bọn họ tiếp tục khai quật, đều có các loại vật tư kỳ lạ, hơn nữa còn ùn ùn không
dứt, có băng vệ sinh cho phụ nữ, đào ra chất được
3 cái xe tải, đừng nói đến vật dụng như bàn chải đánh răng, kem đánh răng, bát, đũa, cốc, chén,
xoong, nồi....
"Kho tài nguyên này, cư nhiên còn có thịt a?"
An Nhiên đứng cách đó không xe nhìn thấy một khối thịt đông lạnh thật lớn được vận chuyển ra thì
cảm thán.
"Mấy năm rồi không được ăn thịt a, Oa Oa của ta từ lúc sinh ra tới tận bây giờ, còn chưa từng được
hưởng qua tư vị của thịt đâu a, khó trách gầy như vậy."
Hiện tại nàng cảm thấy Oa Oa khá gầy là bởi vì thấy được đám người ở nơi tụ tập của người sống sót
phía Nam kia, mỗi người đều ăn thịt của động vật biến dị, họ đều trở thành những người to lớn cường
tráng, An Nhiên cảm thấy người không ăn thịt biến dị dáng người đều rất thấp bé gầy gò.
Sau khi trưởng thành khẳng định dáng người của Oa Oa cũng gầy gò đi.
Lại nhìn ở nơi xa, ở bùn đất màu đen, bằng trí tuệ của mọi người, họ đã lắp một cái đường ray nhỏ,
dùng xe vận chuyển vật tư từ dưới hố sâu mang lên. Bởi vì có thịt xuất hiện, khiến cho một mảnh
người chung quanh tạo ra một trận oanh động không nhỏ, mạt thế a, người của Bách Hoa
thành không phải ăn chay chính là ăn chay a, đột nhiệt thấy thịt, có thể không oanh động làm sao
được?
Mọi người tụ tập lại với nhau trêи mặt đều có cảm giác hưng phấn khó nén, một đám người vui mừng
khôn xiết a.