"Cho nên không biết thế sự hiểm ác, phải thành thật mà đợi, phải nghe lời người khác nói, đừng
giống như Đường Ti Lạc, chỉ toàn làm việc kéo chân sau người khác."
Triệu Như giáo huấn Lưu Toa Toa không để lại chút tình cảm nào, nhưng vừa nghe nhắc tới Đường Ti
Lạc, trêи mặt Lưu Toa Toa hiện lên sự không phục, nhìn dáng vẻ, Lưu Toa Toa biết đến nhân vật Đường
Ti Lạc này.
"Ta lại vô dụng như thế nào cũng không thể so sánh ngang bằng với Đường Ti Lạc đi."
Lưu Toa Toa đứng ở cạnh cửa, đi về mép giường, gian phòng khách sạn này là phòng dành cho hai
người, có hai chiếc giường được phủ kín khăn trải giường màu trắng, nàng ngồi xuống mép
giường đối diện với An Nhiên, nhìn Triệu Như nói thêm:
"Nghe nói, Đường Ti Lạc kia, mang thai." "A???" An Nhiên há mồm, kinh ngạc. "Của ai? Trương Bác
Huân sao?"
"Sao có thể là Trương Bác Huân chứ?"
Lưu Toa Toa vừa nghe vậy, nhảy dựng lên từ trêи giường, nàng đứng thẳng lên nói với An Nhiên:
"Ta nghe Bàn ca cùng Đường Ti Lạc nói, hắn đã tìm người kiểm tra cho Đường Ti Lạc, đứa nhỏ trong
bụng nàng đã 6 tuần."
Cái ngày mà, Lưu Toa Toa vì ông ngoại mất, Trương Bác Huân định rời khỏi căn cứ Diệu Dương, cho nên
tâm tình không tốt, vì vậy hai người chạy ra ngoài lớp băng trêи mặt Hà Tây thả đèn Khổng Minh, ký
thác chút tâm sự của mình.
Cái ngày mà, Trương Bác Huân đi tìm nàng, Đường Ti Lạc ngất xỉu kia. Sau đó Triệu Như tìm Lương Tử
Ngộ, rồi đem người đưa về cho Bàn Tử, Bàn Tử lại tìm người kiểm tra cho Đường Ti Lạc, liền phát
hiện nàng ta mang thai, sáu tuần, 1 tháng rưỡi a.
Tính thời gian, 1 tháng rưỡi trước Đường Ti Lạc còn ở trong tay Lôi Giang đâu, cho nên đứa nhỏ
trong bụng nàng, mặc kệ là của ai cũng không phải là của Trương Bác Huân được.
"Vậy chuyện này, Trương Bác Huân có biết không?"
Triệu Như có chút bát quái, cũng không có biện pháp a, ai bảo sự tình phát sinh trêи người Đường Ti
Lạc này đều cẩu huyết như vậy đâu? Đường Ti Lạc không phải muốn cùng Trương Bác Huân hòa hảo lại
sao? Như này làm sao có thể hảo a?
Lại nhìn Lưu Toa Toa kia, đang cắn môi, há mồm, có loại muốn nói lại thôi, nàng nghĩ nghĩ rồi lắc
đầu, tỏ vẻ Trương Bác Huân còn không biết.
"Ta đây cũng chỉ nghe trộm, mấy giờ trước, Bàn ca để ta hỗ trợ cứu vài người, sau đó ta nghe lén
Bàn cá nói chuyện cùng Đường Ti Lạc."
Lúc trước Lưu Toa Toa luôn giúp đỡ Triệu Như trị liệu cho nhóm lão nhược bệnh tàn dựng, tất cả mọi
người đã di chuyển đến những chung cư nhà cao tầng đối diện với đại phú hào, Lưu Toa Toa vẫn luôn
được Bàn Tử trọng dụng, Đường Ti Lạc đã mang thai 1 tháng rưỡi tất nhiên cũng nằm trong phạm vi cứu
trị a.
Bởi vì quan hệ với Trương Bác Huân, Lưu Toa Toa đặc biệt lưu ý Đường Ti Lạc này, cũng không phải
muốn làm gì bất lợi với nàng ta, mà chỉ là Lưu Toa Toa muốn nhìn một chút, Đường Ti Lạc có
mị lực gì, đáng giá để Trương Bác Huân yêu đến như vậy.
Kết quả nghe ngóng trái phải, nghe ra nhóm trói buộc của Bàn ca cũng không quá tốt
đối với Đường Ti Lạc, đặc biệt là khi mọi người ở Tương thành, Trương Bác Huân đi ra ngoài đánh
quái thú, thì Đường Ti Lạc này mang hết binh lính ba nàng để lại cho, chạy trốn cùng một người đàn
ông khác.
Lưu Toa Toa đặc biệt tức giận, nàng cũng không có khinh thường hay coi khinh gì Đường Ti Lạc, nhưng
làm người thì không nên như vậy, nàng cảm thấy Trương Bác Huân như vậy là đặc biệt đặc biệt không
đáng giá.
Về chuyên Đường Ti Lạc mang thai, gần đây Trương Bác Huân luôn vội vàng dàn xếp cho nhóm người già
phụ nữ và trẻ em bên đội Bàn Tử, không tiếp xúc với Đường Ti Lạc, mà Đường Ti Lạc kia cũng năn nỉ
Bàn Tử, đừng nói ra việc nàng mang thai.
Cho nên Lưu Toa Toa cũng không nhiều miệng, nàng đang do dự có nên để cho Trương Bác Huân biết hay
không.