May mà có đám dị năng giả hỗ trợ đào thông các đường hầm, Nhục hoa chảy xuống từ tầng hai của căn
biệt thự đã bị phá hỏng, những phiến lá ủy ủy khuất khuất mà rụt rụt, phiến lá của nó đã to bằng
một cánh cửa sổ sát đất, cành hoa giống như xúc tua cuốn khúc vào ban công kéo hoa cầu của nó lảo
đảo lắc lư từ trêи tầng hai xuống dưới.
Dưới lớp băng ngầm này vốn là những căn biệt thự xa hoa, theo như bình thường thì những căn biệt
thự này sẽ có gara ngầm nhưng kỹ sư xây dựng tùy vào ý thích của hộ khách sẽ thay đổi thiết kế, hơn
nữa còn suy xét đến việc sẽ có khách tới chơi nhà, cho nên phía dưới gara ngầm sẽ kiến tạo thêm một
cái gara phụ ở dưới.
Vì vậy, tầng gara thứ hai kỳ thật đã cách mặt đất rất sâu rất sâu.
Mục đích của Nhục hoa chính là đem hoa cầu của mình dịch đến tầng gara phụ.
Quá trình này tương đối phức tạp, bởi vì lúc trước bọn người Bàn Tử đào đường hầm băng này không ý
thức được sẽ có một ngày phải dùng tới gara ngầm, vì vậy lối vào gara ngầm đã sớm bị băng tuyết rất
dày bao trùm, căn bản không ai có thể thăm dò nó ở nơi nào.
Nhưng bộ rễ của Nhục hoa cực kỳ rậm rạp, luôn có thể thăm dò ra, cái này không cần ai phải nhọc
lòng.
Chiến Luyện nhảy xuống từ lỗ thủng, vứt bỏ khẩu súng hỏa tiễn, nhìn một mảnh đất trống không bừa
bãi, An Nhiên mang theo Oa Oa cùng Tiểu Bạc Hà vẫn đứng tại chỗ chờ hắn như cũ.
Hắn cười nói:
"Bắn rơi được ba cái máy bay chiến đấu, số đạn hỏa tiễn còn lại đã không thể dùng, thôi, chờ ta
rảnh, chính mình làm chút đạn pháo, mạt thế này, vẫn cần vũ khí nóng, hiện tại ta đi tìm Lạc Phi
Phàm."
"Đi tìm hắn làm cái gì?"
An Nhiên tò mò hỏi Chiến Luyện. "Bắt giặc phải bắt vua trước."
Chiến Luyện cúi đầu, đến gần gương mặt An Nhiên, hôn nàng một chút. An Nhiên cười nói:
"Ta đã sớm phân phó mọi người, đào một cái đường hầm từ nơi này, đi tới Hà Đông."
Quả nhiên Nàng và Chiến Luyện càng ngày càng có ăn ý, đều nghĩ, muốn giải quyết việc máy bay ném
bom trêи bầu trời phải ra tay từ đại phú hào, bởi vì máy bay oanh tạc là do người ở đại phú hào hạ
lệnh.
"Bọn họ đào quá chậm, chúng ta trực tiếp lái xe qua."
Chiến Luyện có chút ghét bỏ tốc độ của những dị năng giả lực lượng đào đường hầm, chờ bọn họ đào
thông đường hầm không biết phải đợi tới mấy ngày mấy đêm, nhóm lãnh đạo ở đại phú hào nhất định
hiện tại phải giải quyết, bằng không chốc lát nữa chờ bọn họ lại có hứng thú, còn bị
ném bom.
Vì thế, Chiến Luyện đặt hai ngón tay vào trong miệng, dùng sức phát ra từng đạo tiếng còi bén nhọn.
"Ta cũng phải đi."
Trong tiếng còi hiệu, An Nhiên nhận Oa Oa từ trong tay Tiểu Bạc Hà, nàng sờ lên tinh hạch của Cầu
Gai Béo, thù của nó, nàng phải báo.
Đối với việc này, Chiến Luyện không có ý kiến gì, hắn dẫn vợ con hắn nhìn việc đời cũng tốt, miễn
cho cả ngày bị nhốt trong lớp băng này, mạt thế rồi, người đều bị trói buộc đến choáng váng.
Rất nhanh, Lạc Phi Phàm đang lãnh nhóm dị năng giả đào đường hầm, nghe được tiếng còi
của Chiến Luyện, hắn vội vàng ném bọn họ ra quay lại. Chu Chính ở bên người hắn vẫn luôn phụ trách
bảo vệ đám người già và trẻ em, ngăn cản Lạc Phi Phàm hỏi:
"Lạc đại ca, ngươi đi đâu?"
"Đi giết đám đầu sỏ gây tội hạ lệnh ném bom ở đại phú hào!"
Hắn ném xuống mấy lời này xong liền chạy về phía Chiến Luyện, hỏi hắn vì sao lại biết kế hoạch của
Chiến Luyện ư? Bọn họ cùng thuộc một binh chủng thần bí, tự nhiên có mật mã giao lưu riêng chỉ
thuộc về bọn họ, huýt sáo vài tiếng có thể giao lưu báo cáo tình huống, đương nhiên cũng không cần
nói rõ.