An Nhiên vội vàng nhận chiếc thùng nhỏ trong tay Tiểu Bạc Hà, trong thùng tràn đầy
tinh hạch, đó là Tiểu Bạc Hà cách không nhặt từ trong biển Cầu Gai Béo ra.
Mà những con chuột nhỏ vẫn đang cuồn cuộn không ngừng tiền đến nhưng bị biển Cầu Gai bên ngoài chặn
đứng ăn thịt.
Loại tinh hạch của những con chuột nhỏ mới sinh này thuộc về loại thấp nhất, giống như tinh hạch mà
An Nhiên thu thập được ở bệnh viện, đối với An Nhiên đã không còn hiệu quả, nhưng đối với Triệu Như
mà nói vẫn còn, rốt cuộc dị năng của Triệu Như chưa được cao, cho nên yêu cầu hấp thu năng lượng
trong tinh hạch cũng không nhiều.
Để nàng ấy hơi khó khăn khống chế một con tang thi hệ thủy mà thôi, loại tinh hạch này là đủ rồi.
Đối với dị tượng như này, không riêng gì Triệu Như cảm thấy không thể tưởng tượng được, không dám
nhúc nhích lung tung, nhưng dị năng giả lực lương trốn chung quanh cũng cảm thấy không thể tưởng
tượng được, cũng không dám lộn xộn.
Đương nhiên, An Nhiên cũng không dám nhúc nhích, nàng vẫn luôn đứng ở phía sát sau Triệu Như, sợ
Triệu Như không khống chế được sẽ làm dòng nước kia ngưng kết tạo thành một con tang thi hệ thủy,
vào giờ phút này rốt cuộc An Nhiên cũng nghĩ đến hay là học những dị năng giả lực lượng kia, bế Oa
Oa lên trốn đi?
Chiến Luyện đứng ở bên cạnh cửa lớn, sợ con tang thi hệ thủy kia thoát khỏi khống chế sẽ thương tổn
đến vợ con hắn, cho nên chốc chốc vừa giết tang thi vừa chạy vào nhìn một cái.
Thời gian trôi qua càng ngày càng lâu, Triệu Như hấp thu tinh hạch càng lúc càng nhiều, một con
tang thi hệ thủy bám trụ một Triệu Như, hai bên không dám nhúc nhích gì nhiều.
"Ai!!! Ngươi nhanh nghĩ biện pháp đi."
Triệu Như chảy đầy mồ hôi lạnh, một bàn tay vươn vào thùng tinh hạch nằm lên một vốc
tinh hạch, không ngừng vận chuyển năng lượng hệ thủy,
nói với An Nhiên ở bên người.
"Hiện tại ta khống chế được nó, ngươi nghĩ biện pháp đi, làm như thế nào mới có thể giải quyết được
nó."
"Suy nghĩ đi, đừng nóng vội."
An Nhiên thở sâu, quay đầu nhìn thoáng qua, Tiểu Bạc Hà đang đứng ở ngoài cửa cửa
hàng mẹ và bé, đôi mắt tràn ngập tín nhiệm nhìn nàng, Hằng Hằng thì đứng ở bên cạnh thảm lót, bảo
hộ Oa Oa, mà Oa Oa đang sung sướиɠ xoay người, căn bản không cảm thấy mọi người đang khẩn trương
cái gì.
Cầu Gai Béo trêи mặt đất vẫn luôn hấp thu thủy phẩn, chúng đã tách ra thêm một số
béo cầu nữa, đội ngũ chúng nó thật lớn mạnh, nhưng ảnh hưởng không quá lớn đối với tang
thi hệ thủy, nhưng tóm lại cũng không phải hoàn toàn không có ảnh hưởng, không nhìn thấy vũng nước
kia giống như vơi đi một chút hay sao?
Sau đó An Nhiên đột phát ý tưởng, nói với Triệu Như:
"Ngươi di chuyển một chút, dịch đến cửa hông đi, thực vật ở bên kia nhiều hơn, không phải nói góp
gió thành bão hay sao? Để cho những thực vật đó cùng nhau hút nước, nhìn xem có hiệu quả nhiều chút
không?
"Ngươi thật là quá để mắt ta."
Triệu Như trừng mắt với An Nhiên, hiện giờ nàng khống chế được con tang thi hệ thủy bảo trì được
động tác di chuyển được một bàn tay lấy tinh hạch đã phải thập phần cẩn thận rồi, giờ An Nhiên còn
muốn nàng di chuyển con tang thi hệ thủy này một chút, dịch đến tận cửa hông, nơi có nhiều Cầu Gai
Béo nhất kia hay sao a?
Nhưng mà, ngoài cách đó ra cũng không có biện pháp nào khác, Triệu Như trừ bỏ làm theo lời An Nhiên
nàng cũng không có biện pháp nào tốt hơn?
Năng lực đều phải rèn luyện mới có, Triệu Như bắt đầu từng chút từng chút khống chế con tang thi hệ
thủy này di chuyển ra hướng cầu thang.
"Chúng ta đi, chúng ta chạy nhanh đi!!!!"
Không biết vị dị năng giả lực lượng nào đang trốn trong góc phòng kêu lớn lên, dẫn đầu lao xuống
cầu thang, hắn kêu một tiếng này, làm bừng tỉnh vài người trong mộng, rất nhiều người còn đang trốn
tránh liền la to ôm đầu chạy xuống cầu thang.