Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Linh Chu - Chương 346: Tam thi trảm đạo (1) : truyenyy.mobi

Linh Chu

Chương 346: Tam thi trảm đạo (1)




Lúc ánh trăng chiếu xạ lên
trên người Phong Phi Vân, Thạch Đầu Nhân Ngẫu màu đen vốn đặt trong Giới Linh Thạch ở trên lưng hắn liền phát ra hắc sắc quang mang nhàn nhạt,
tựa hồ như đang hấp thu lấy ánh trăng kia vậy.

XÍU... UU!!

Hào quang màu đen lóe lên.

Một nữ tử mặc hắc y từ trong Giới Linh Thạch bay ra, đứng ở dưới ánh
trăng sáng tỏ, tựa như một U Linh tuyệt mỹ đang tắm lấy ánh trăng vậy.

Phong Phi Vân cũng bỗng nhiên mở hai mắt ra, trong chốc lát tay liền nắm lấy thạch đao, nhìn chằm chằm vào cô gái mặc áo đen kia.

Cô gái mặc áo đen này chính nữ tử cảnh giới Thần Cơ Đại viên mãn hắn gặp được lúc xông vào Vô Lượng Tháp tầng thứ tư, bất quá nàng giờ phút này
lại không hề giống một tu sĩ Thần Cơ Đại viên mãn, tu vị thâm bất khả
trắc, đang thôn phệ lấy ánh trăng bầu trời.

- Rốt cục đi vào tầng thứ sáu rồi!

Tà nguyệt đương không, thần niệm nên phóng xuất ra rồi, đúng thời cơ tốt nhất để cướp lấy bản tôn!

Lúc ánh trăng chiếu vào trên mặt của nàng, nàng liền thay đổi bộ dáng,
đồng tử trong mắt Phong Phi Vân không ngừng phóng đại, không thể tin
được một màn đang xảy ra trước mắt mình, nàng...

Vô Lượng Tháp tầng thứ sáu!

Trăng tròn trong như gương, nhô lên cao mà chiếu.

Nàng thân mặc hắc y, lỗi lạc đứng ở trong thiên địa, có một loại say mê
hấp dẫn đặc biệt, như tiên liên lăng Cửu Tiêu, giới tử trôi Hoàng Tuyền, chỉ đứng ở nơi đó thôi, lại làm cho người có một loại sợ hãi phát ra từ nội tâm.

Loại sợ hãi này thật giống như một phàm nhân gặp được nữ quỷ âm trầm vậy.

Phong Phi Vân cũng cảm giác được lòng bàn chân có hàn khí bốc lên, cô
gái mặc áo đen ở dưới ánh trăng, bộ dáng thay đổi rất lớn, tuy có sương
mù bao phủ, nhưng lại có thể thấy rõ khuôn mặt nàng đã hoàn toàn thay
đổi, đương nhiên không phải là biến thành ác quỷ dữ tợn.

Nhưng ở trong mắt Phong Phi Vân, quả thực so với ác quỷ dữ tợn càng thêm khiến người khó có thể tiếp nhận.

Vậy mà lại có vài phần tương tự như Nữ Ma, nhưng cũng chỉ là tương tự thôi.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Phong Phi Vân hai mắt kiên định, mang theo phong hàn nhìn chằm chằm vào nàng.

Cô gái mặc áo đen vẫn đang hấp thu ánh trăng, đôi mắt dễ thương nhẹ
nhàng nhắm lại, ngẩng đầu, lộ ra phần cổ u nhã tựa như thiên nga trắng,
tựa hồ căn bản không hề nghe được Phong Phi Vân đang nói gì cả.

Thùng thùng!

Trong đan điền Phong Phi Vân truyền đến một hồi chấn động, vốn là nhảy
lên nhẹ nhàng, sau đó liền nhảy càng ngày càng mãnh liệt, giống như muốn phá vỡ đan điền, lao ra thân thể của hắn vậy.

Là Thi Cung của Nữ Ma, không biết bị cái gì cho dẫn động, vậy mà bắt
đầu điên cuồng rung động trong đan điền Phong Phi Vân, có thi khí đang
tán loạn, thi hỏa cũng như muốn phá thể mà ra.

Có một cổ lực lượng cường đại từ trong Thi Cung bay lên, tràn ngập khắp
toàn thân Phong Phi Vân, thi khí điên cuồng lưu chuyển trong thân thể
Phong Phi Vân, làn da bịt kín một tầng vầng sáng màu xám, mang theo khí
tức khiến cho người hít thở không thông.

XÍU... UU!!

Một đạo thánh hỏa bạch sắc phá tan hôi mang, đậm đặc bao lấy toàn thân
Phong Phi Vân, khiến hắn vốn đã sức cùng lực kiệt lại tràn đầy lực
lượng, có một cổ sức mạnh to lớn trấn áp thương sinh từ từ baỷ lên trong đan điền hắn .

Bạch quang lưu chuyển, thân thể trôi nổi, tựa như một vị trích tiên không tỳ vết.

Phong Phi Vân không hề dám hưởng thụ cổ lực lượng này, bởi vì cổ lực
lượng này đang ăn mòn thân thể của hắn, giống như muốn đoạt xá hắn vậy.

- Thiện Thi, ngươi là bị Ác Thi nhốt sao?

Cô gái mặc áo đen đình chỉ hấp thu ánh trăng, khuôn mặt thần ngọc, con
mắt như tinh thần, từng bước một đi tới chỗ Phong Phi Vân.

Ngón tay như móng vuốt sắc bén, tựa như tia chớp chụp vào chỗ đan điều
Phong Phi Vân, năm ngón tay mảnh khảnh tựa như năm chuôi lợi kiếm, móng
tay sắc bén óng ánh sáng long lanh kia tựa như như tiên nhận, phá vỡ đan điền, chụp thẳng đến Bạch Cốt Thi Cung.

Oanh!

Một cổ lực lượng như dòng điện lưu chuyển khắp toàn thân Phong Phi Vân,
lực lượng trong thân thể liên tiếp kéo lên, hai mắt hắn bắn ra hai đạo
hào quang sáng chói, thủ trảo như kìm thép, bạch quang sáng chói, một
chưởng đánh lên cổ tay cô gái mặc áo đen, đẩy lui nàng về.

Cổ lực lượng này nguồn gốc đến từ Thi Cung trong đan điền, nhưng lại
tràn ngập toàn thân Phong Phi Vân, cũng không đoạt xá thân thể Phong Phi Vân mà chỉ là mượn nhờ thân thể của hắn đánh lui cô gái áo đen kia.

Cô gái mặc áo đen trên cánh tay nứt ra một đạo vết thương, nhưng chỉ
nháy mắt liền có vầng sáng màu trắng khiến đạo vết thương kia khôi phục
lại, ngay cả vết sẹo cũng không để lại.

Nàng không tiếp tục ra tay nữa, một kích vừa rồi khiến cho nàng biết rõ cho dù lại ra tay cung không chiếm được chỗ tốt gì cả.

- Thiện Thi, vậy mà tu thành mình ý thức, cũng hoàn thành thi biến lần thứ tư.

Cô gái mặc áo đen nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, đôi mắt dễ thương ngưng tụ nơi đan điền hắn.

Nàng lời này hiển nhiên là nói với vị tồn tại trong Bạch Cốt Thi Cung kia

Phong Phi Vân tuy rằng vẫn không hiểu ra sao, nhưng dù sao hắn đã từng
là tộc trưởng Phượng Hoàng tộc, cũng đã đại khái hiểu rõ một ít gì đó, ở trong Đạo gia có một loại thuyết pháp: Trảm Tam Thi, chứng đạo Hỗn
Nguyên.

Cái gọi là Tam Thi, chính là chỉ: Thiện Thi, Ác Thi, Bản thân.

Chém hết Tam Thi, có thể chứng Hỗn Nguyên Đạo Quả.

Bất quá đây đều là ghi lại trên Đạo Tổ Cổ Kinh, từ thời Thái Cổ đến nay, chưa từng có người nào dám thử qua, một người chém ra Thiện Thi, ít
nhất còn có thể làm một ma đầu hung ác.

Nếu ngay cả Ác Thi cũng chém ra rồi, vậy thì người này liền vô dục vô
cầu, vô thiện vô ác, nếu không trở thành ngu ngốc vậy thì liền có thể
thành thánh hiền.

Nhưng nếu ngay cả bản thân cũng chém, một người còn sống thế nào được nữa?

Chính nvì nguyên nhân như vậy nên từ xưa đến nay, chưa từng có người nào dám nếm thử tu luyện phương pháp này, Hỗn Nguyên Đạo Quả mặc dù diệu,
nhưng cái giá phải trả cũng cực kỳ trí mạng.

Chẳng lẽ thật sự có người đang tu luyện loại đạo pháp này sao, Nữ Ma
chính là Ác Thi, mà nữ tử tựa như tiên tử mình nhìn thấy trong Thi Cung
kia chính là Thiện Thi?

Truy bản tố nguyên, các nàng đều là cùng là một người!

Thiện Thi bị Ác Thi nhốt trong Bổn Nguyên Thi Cung, vậy thì cô gái mặc
áo đen trước mắt này là ai? Tại sao lại xuất hiện trong Vô Lượng Tháp?

Bản tôn?

Không đúng, nếu nàng tu luyện chính là Trảm Tam Thi đạo pháp, Tam Thi
của một người cũng đã chia lìa, làm sao có thể phân mà không diệt được?

Phong Phi Vân cảm giác nghi vấn của mình ngày càng nhiều.

- Trong lòng ngươi suy nghĩ chính là đạo Trảm Tam Thi, mà Tiêu Nặc Lan
tu luyện chính là Tam Thi Trảm Đạo, nghịch chuyển bí pháp Đạo gia, trước phân Tam Thi, sau đó tụ Tam Thi, dùng Tam Thi chi lực, chém ra một đầu Thiên Đạo thuộc về mình.

Thi Cung bên trong đan điền truyền đến thanh âm của Thiện Thi, tiên linh trong sáng vang lên trong óc Phong Phi Vân.

Nàng giống như có thể nhìn thấu suy nghĩ trong lòng Phong Phi Vân vậy, bởi vậy nên mới nói như thế.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.