Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Linh Chu - Chương 232: Khinh người quá đáng : truyenyy.mobi

Linh Chu

Chương 232: Khinh người quá đáng




Một người ủng hộ Phong Phi Vân như thế, nhất định là có quan hệ không tầm thường với hắn, chỉ cần bắt nàng lại, sẽ không sợ không thể tìm ra Phong Phi Vân.

Tần Chiến có thể trở thành nghịch thiên tài tuấn của Tần gia, công pháp tu luyện cùng tâm trí đều không phải là người bình thường có thể so sánh được, cũng sớm đã làm xong chuẩn bị động thủ.

- Hừ!

Phong Phi Vân khẽ cười lạnh một tiếng, linh khí trên người bắt đầu lưu chuyển.

Nhưng mà có người càng đầu tiên tức giận, hơn nữa trước một bước xuất thủ.

- Thình thịch!

Trong nhã gian đối diện, một đạo kim sắc phật liên bay ra, nở rộ ra phật quang tinh khiết, vốn chỉ có lớn nhỏ như quyền đầu nhưng mà lúc bay lên đến tầng thứ sáu đã biến thành một đóa cửu phẩm liên thai to lớn.

Đây là lấy thuần phật lực đánh ra, kim mang sáng ngời, ẩn chứa Phật môn vĩ lực.

Tần Chiến như cũ ngồi ở trên ghế, tay cầm bầu rượu, đang rót rượu vào trong chén, mà một thanh tam xích thanh phong kiếm trên lưng hắn tự động tách rời mà ra, kiếm quang như long, trực tiếp xuyên phá cửa sổ, kéo ra một đạo thanh sắc quang mang bay ra ngoài.

- Tần huynh thế nhưng đã luyện thành Phi Thiên ngự kiếm thuật rồi, chẳng lẽ tu vi đã đạt đến Thần Cơ đỉnh phong?

Một thiếu niên nghịch thiên khác hơi kinh ngạc.

Phi Thiên ngự kiếm thuật là một môn kiếm thuật cực khó tu luyện, chỉ có đạt đến Thần Cơ đỉnh phong, tu luyện ra thần niệm mới có thể tu luyện môn kiếm thuật này thành công, thần niệm càng cường đại, ngự kiếm giết người uy lực mới càng lớn.

Tần Chiến nhàn nhạt lắc đầu, cười nói:

- Như cũ dừng lại ở Thần Cơ trung kỳ, ai nói nhất định phải đạt tới Thần Cơ đỉnh phong mới có thể tu luyện ra thần niệm, ta mặc dù hiện tại mới là Thần Cơ trung kỳ nhưng mà lại đã tu luyện ra lục đạo thần niệm, đủ để ngự kiếm giết người. Chúng ta nhưng là nghịch thiên tài tuấn, tự nhiên không phải là những thứ a miêu a cẩu kia có thể so sánh được.

Có thể được xưng là nghịch thiên tài tuấn, tự nhiên là thiên phú tuyệt đỉnh, thông hiểu một chút thủ đoạn nghịch thiên, mặc dù Tần Chiến chỉ có tu vi Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà lại đã có thể dễ dàng đánh chết tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong.

Đệ tử giống như bọn họ ở loại đại gia tộc nhất lưu này, lão tổ sáng lập gia tộc không có chỗ nào không phải là nhân vật kinh thiên vĩ địa, huyết mạch bản thân của gia tộc liền cường đại, thiên phú của hậu đại đệ tử đều sẽ không kém bao nhiêu, chỉ cần tỉ mỉ bồi dưỡng, cộng thêm từ nhỏ vận dụng các loại dị thảo linh dược rèn luyện, chiến lực có thể vượt qua rất xa tu sĩ cùng cảnh giới.

Những tu sĩ xuất thân bình thường kia tự nhiên không thể so sánh với tài tuấn của những đại gia tộc này, chỉ là cấp bậc của công pháp tu luyện liền chênh lệch mấy lần rồi, còn lấy cái gì tới so sánh?

Đám người Tần Chiến tự nhiên là có tiền vốn kiêu ngạo, căn bản không đem những man di ở vùng biên cương này để vào trong mắt, mặc dù hắn chỉ có cảnh giới Thần Cơ trung kỳ, nhưng mà lại có tự tin có thể đánh bại tất cả tu sĩ cùng cảnh giới tại chỗ.

- Hưu!

Phi Thiên ngự kiếm thuật quả nhiên cường hãn, sắc bén mà lại linh hoạt, vẻn vẹn chỉ là một kiếm chém ra liền phá khai Phật liên, một đạo kiếm khí từ trên kiếm phong bay ra, phản hướng trảm ra ngoài.

Tần Chiến không chỉ muốn phá đi linh thông của đối phương, còn muốn phản công, ép đối phương xuất thủ.

- Thình thịch!

Cửa của nhã gian bị mở ra, một mỹ thiếu niên nhanh nhẹn từ bên trong một bước đạp ra ngoài, vươn ra năm ngón tay mảnh khảnh, hóa thành một cái bạch sắc chưởng ấn, bóp nát kiếm khí.

Hắn cuối cùng hiện thân rồi!

- Thế nhân đều nói Vô Hà công tử chính là nam nhân có mị lực nhất thiên hạ, ta xem còn không phải, mị lực của thiếu niên này sợ là còn lợi hại hơn so với Vô Hà công tử.

Có người đang sợ hãi than anh tư của Nạp Lan Tuyết Tiên.

Nạp Lan Tuyết Tiên nữ giả nam trang, anh khí bức người, thân mặc một bộ bạch sam nho nhã, tay cầm một cái lan trúc họa phiến, tóc đen trên đầu được một cái dây cột tóc của thư sinh màu lam cột vào, quả thực liền giống như là một thư sinh đọc thi thư.

Ánh mắt của thư sinh này giống như mực đơn, mũi giống như thúy phong, dôi môi nhu mỹ mà tà dị, thấy đến nữ tử trong Tuyệt Sắc lâu từng người nhìn trộm, trong nháy mắt đã bị nàng mê hoặc.

Ngay cả mấy vị hồng bào nữ tử ở tầng thứ bảy cũng vì đó mà sợ hãi than, liền giống như thấy được bạch mã vương tử của chính mình, chỉ cần Nạp Lan Tuyết Tiên cầm tay của các nàng, các nàng liên nguyện ý theo nàng cao chạy xa bay.

Mà rất nhiều nam tu sĩ là cảm giác không tốt, trong lòng liên tục thầm mắng, thư sinh này quả thực chính là một tên yêu nam, thật sự tuấn mỹ đến có chút quá đáng.

- Phong Phi Vân mặc dù là tên hỗn đản, nhưng mà lời này lại chỉ có thể để ta mắng, những người khác nếu như dám mắng hắn, ta nhất định lấy mạng của người đó.

Nạp Lan Tuyết Tiên tay cầm chiết phiến, mang theo một tia lạnh lẽo, nhìn chằm chằm vào nhã gian phía trên.

- Ta thật là sợ hãi a! Ha ha! Nguyên lai là một tên tiểu bạch kiểm, bảo vệ súc sinh bị người người muốn giết như thế, xem ra quan hệ của các ngươi không phải bình thường, sẽ không phải là các ngươi còn có loại yêu thích này chứ?

Tần Chiến căn bản không đem uy hiếp của Nạp Lan Tuyết Tiên để vào trong mắt, ngược lại châm chọc không úy kỵ.

Hai vị nghịch thiên tài tuấn khác cũng là nở nụ cười ngầm hiểu, nói:

- Nguyên lai là Phong Phi Vân thích nam nhân, nếu như đem tin tức này truyền ra, danh tiếng của yêu ma chi tử nhất định sẽ càng thêm vang dội.

- Các ngươi muốn chết!

Nạp Lan Tuyết Tiên thiếu chút nữa bị tức đến khóc, bọn họ cư nhiên vũ nhục Phong Phi Vân như thế, đem một chút tội danh không biết có hay không đều thêm lên trên người của hắn, quả thực hết thảy đều đáng chết.

Trong một đôi mỹ mâu lóe ra hai con ngươi, linh khí trong đôi mắt ngưng tụ, bắn ra một đạo quang hoa thô như ngón tay, biến thành một ahnh toái nguyệt linh kiếm.

- Hưu!

Tần Chiến như cũ đứng ở trong nhã gian uống rượu, lấy lục đạo thần niệm khống chế phi kiếm, ngự kiếm thuật triển hiện ra vô cùng nhuần nhuyễn, đem hai cái đồng tử toái nguyệt kiếm đâm rách.

- Vạn Kiếm Quy Nhất!

Phi Thiên ngự kiếm thuật ở trong không khí hóa thành một trăm linh tám đạo quang mang, giống như lưu tinh phá không mà qua, lại như vạn tiễn tề phát.

Vạn Kiếm Quy Nhất chính là vô thượng kiếm thuật của Tần gia, tu luyện tới cực hạn có thể một kiếm đâm ra một vạn sáu ngàn ba trăm tám mươi bốn kiếm, Tần Chiến tự nhiên là không thể nào tu luyện Vạn Kiếm Quy Nhất này đến cực hạn, nhưng mà chỉ cần đâm ra một trăm linh tám kiếm này cũng đã hết sức kinh khủng.

Vô số kiếm khí nổ tung ở chung quanh thân thể của Nạp Lan Tuyết Tiên, trong đó có ba đạo kiếm khí cắt vỡ áo trên cánh tay nàng, họa xuất ra ba đạo vết máu, từng giọt máu tươi nhỏ tí tách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.