Trận đấu của Yuu và Tatsumi.
Cả lớp bàn tán.
- Kế tiếp là trận của Tatsumi đó! (lớp).
- Ừm! (lớp).
- Không biết có giống mấy trận trước không? (lớp).
- Ừ! Đúng vậy đó! (lớp).
Hai người họ di chuyển ra giữa sân.
- Nghiêm...!!! (Sumire).
- Hành lễ...!!! (Sumire).
- Trận đấu bắt đầu...!!! (Sumire).
"Cuối cùng cũng có cơ hội đập cho tên đó một trận rồi. Tên khốn đáng ghét." (Yuu).
- Nè! Tên kia, hôm nay ta sẽ cho ngươi một trận nhớ đời. Chuẩn bị tinh thần đi nhé! (Yuu).
Tatsumi không trả lời, cậu ta chỉ đứng đó mà không làm bất kì điều gì khác lạ cả.
Yuu thủ thế, chân phải lùi về sau, đạp mạnh, lao tới Tatsumi.
- Ta tới đây! (Yuu).
Bỗng dưng cậu ta dừng lại, cơ thể không ngửng run rẩy vì sợ hãi.
- Cái gì thế này... Cơ thể mình... Không cử động được... (Yuu).
- Thế này là sao chứ! (Yuu).
- Sức ép này, nỗi sợ hãi này là sao chứ! (Yuu).
- Chết tiệt...!!! (Yuu).
- Hắn sử dụng ma pháp sao? (Yuu).
- Không phải... Nếu là vậy thì cô Sumire đã ngưng trận đấu này lại rồi. (Yuu).
Cô Sumire bất ngờ.
- Cái gì chứ...!!! Thằng nhóc này... Sử dụng được "nó" sao? (Sumire).
Tatsumi mỉa mai cậu ta.
- Ngươi là kẻ đầu tiên từ nãy tới giờ có thể đứng vững được lâu thế đó! (Tatsumi).
- Nhưng chúng ta phải kết thúc chuyện này thôi! (Tatsumi).
- Thằng khốn...!!! (Yuu).
Yuu gục ngã.
- Cơ thể mình... Vẫn còn ý thức... Tại sao cơ thể mình... Không cử động được chứ! (Yuu).
- Chết tiệt...!!! (Yuu).
- Người chiến thắng...!!! Tatsumi...!!! (Sumire).
Cả lớp thì thầm, ai cũng vậy, trên mặt họ tỏ rõ sự sợ hãi.
"Có vẻ như tụi nhỏ đã biết chuyện này rồi... Chắc tại mình hồi nãy không chú ý thôi!" (Sumire).
Yuu từ từ đứng dậy, di chuyển tới chỗ Yukihoshi, nói thầm bên tai cậu ta.
- Tiếp theo là trận của cậu phải không? (Yuu).
- Ừ! (Yukihoshi).
- Cẩn thận đó! (Yuu).
- Tớ biết rồi. (Yukihoshi).
- Chúc cậu may mắn! (Yuu).
- Cảm ơn cậu! (Yukihoshi).
Yuu di chuyển ra chỗ mọi người, chuẩn bị quan sát trận đấu tiếp theo.
...
Hai người họ di chuyển ra giữa sân.
- Nghiêm...!!! (Sumire).
- Hành lễ...!!! (Sumire).
- Trận đấu cuối cùng... Xin được phép bắt đầu...!!! (Sumire).
- Tôi lên đây...!!! (Yukihoshi).
Cậu ta lùi chân trái về sau, đạp mạnh xuống đất, lao tới trước.
...
Bỗng nhiên cậu ta dừng lại, cơ thể không ngừng run rẩy.
- Cái gì thế này? (Yukihoshi).
- Đây là cảm giác lúc nãy của Yuu sao? (Yukihoshi).
Tatsumi vẫn đứng đó, nhìn cậu ta với ánh mắt tức giận, ánh mắt của một tên sát nhân, tràn đầy thù hận.
Yukihoshi cố gắng điều khiển cơ thể mình nhưng cái cơ thể đó ngày càng trở nên khó kiểm soát hơn.
- Cử động đi. (Yukihoshi).
Cậu ta cố gắng di chuyển tới trước, nhưng không thể. Tatsumi mỉa mai cậu ta.
- Chịu đựng khá tốt đó, nhưng, kết thúc rồi. (Tatsumi).
Yukihoshi gục ngã.
...
Tatsumi quay lưng bước đi.
- Chưa xong đâu...!!! (Yukihoshi).
Yukihoshi từ từ đứng dậy, cơ thể cậu ta giờ đây thật khó điều khiển, hơi thở trở nên gấp gáp hơn.
- Ồ! Mày có thể vượt qua nỗi sợ hãi của bản thân sao? (Tatsumi).
Tatsumi tỏ vẻ thích thú, cậu ta quay lại và tiếp tục cuộc chiến của mình.
- Tôi đã từng trải qua thứ còn đáng sợ hơn như vầy rất nhiều. (Yukihoshi).
Yukihoshi thủ thế, chân phải lùi về sau, đạp mạnh xuống đất.
- Ugoku...!!! (di chuyển) (Yukihoshi).
Cậu ta di chuyển với tốc độ cực nhanh, lao tới Tatsumi. Nhưng lần này nơi cậu ta dừng lại không phải là trước mặt đối thủ mà là một chiều không gian khác.
Vẫn là sân trường cũ cùng với hai dãy lớp học, ghế đá, nhưng mọi người đều biến mất, không còn một ai, cùng với khung cảnh xung quanh được bao phủ bởi một màu đỏ thẫm. Cậu ta bất ngờ và có đôi chút lo lắng.
- Chuyện quái gì đang diễn ra ở đây vậy? (Yukihoshi).
Tatsumi xuất hiện.
- Mày không cần phải lo. Đây là một chiều không gian khác. Khi mày xài tuyệt kỹ, không phải mày đang di chuyển mà thực ra mày đang dịch chuyển đến gần đối phương. Khi cánh cổng không gian được mở ra, tao đã ngăn mày đi qua cánh cổng còn lại. Kết quả là tao với mày bị đưa đến chiều không gian giữa hai cánh cổng đó. (Tatsumi).
- Đây là chiều không gian tách biệt với bên ngoài nên khi chúng ta rời khỏi đây, chúng ta sẽ được đưa đến thế giới hiện tại cùng với khoảng thời gian sau khi mày xài tuyệt kỹ. (Tatsumi).
- Và tao lợi dụng mày để đến đây. (Tatsumi).
- Không phải vậy! Đây chỉ là ảo ảnh thôi! (Yukihoshi).
Tatsumi mỉm cười.
- Nhận ra rồi à. (Tatsumi).
Yukihoshi tập trung và nhắm mắt lại, chiều không gian được tạo bởi ảo ảnh của cậu ta dần bị phá vỡ.
- Thoát rồi. (Yukihoshi).
- Quay lại thôi! (Yukihoshi).
Cậu ta thủ thế, chân phải lùi ra sau, đạp mạnh, lao tới trước.
- Ugoku...!!! (di chuyển) (Yukihoshi).
Cậu ta chớp mắt đã di chuyển đến trước mặt của Tatsumi. Yukihoshi xoay ngang người đá thẳng về phía trước.
Tatsumi ngả người về phía sau tránh né được đòn tấn công đó. Cậu ta tiếp tục cúi thấp người xuống, thực hiện một đòn đá quét vào chân trụ của đối thủ. Yukihoshi mất thăng bằng và ngã xuống đất.
Cậu ta bật dậy và tung một đòn đấm móc tấn công đối phương. Tatsumi lùi về một khoảng ngắn, đưa tay về sau, tung một đòn thẳng về phía trước. Yukihoshi bị đánh bay ra xa trước khi đòn tấn công kịp chạm vào đối thủ.
- Kinh nghiệm không, tốc độ không, phản xạ không, sức mạnh không. (Tatsumi).
Yukihoshi đứng dậy, máu bắt đầu chảy ra từ miệng cậu ta.
- Cái gì chứ! Cậu ta phản đòn bằng cách này sao! (Yukihoshi).
Cậu ta lấy tay lau máu chảy ra từ miệng mình.
- Khoảng cách tấn công của các đòn đánh thẳng hơn các đòn đánh móc rất nhiều. Điều này mày không biết sao? (Tatsumi).
Yukihoshi di chuyển và tấn công Tatsumi, nhưng cậu ta đã tránh né được tất cả.
- Quá chậm. (Tatsumi).
- Cái gì chứ! (Yukihoshi).
Yukihoshi thực hiện các chuỗi đòn tấn công liên tiếp nhưng vẫn không làm khó được Tatsumi. Cậu ta điên cuồng tấn công nhưng kết quả vẫn chỉ có một.
- Chết tiệt! (Yukihoshi).
- Mình phải tăng cấp độ thôi! (Yukihoshi).
- Nhưng mình e rằng cơ thể sẽ không chịu được mất, với lại chấn thương hồi nãy... (Yukihoshi).
- Thôi. Bây giờ không phải lúc nghĩ tới chuyện đó nữa. (Yukihoshi).
Cậu ta thủ thế, chân phải lùi ra sau, đạp mạnh xuống đất.
- Ugoku...!!! (Yukihoshi).
Chớp mắt cậu đã di chuyển tới trước mặt Tatsumi.
Tatsumi bất ngờ và lùi về một khoảng ngắn.
- Cái gì...!!! (Tatsumi).
Cậu ta xoay người và đá theo hình vòng cung tấn công Yukihoshi.
Yukihoshi bật ngang một đoạn ngắn rồi di chuyển ra sau lưng Tatsumi, né tránh được đòn tấn công đó.
- Nhanh quá...!!! (Tatsumi).
Yukihoshi tung một đòn đá quét vào chân trụ đối phương.
- Mình có thể làm được. (Yukihoshi).
Tatsumi nhảy lên tránh né.
- Cái gì...!!! (Yukihoshi).
Tatsumi chống một tay xuống, tung một đòn đá cực mạnh.
Yukihoshi trúng đòn và ngã xuống.
...
- Thông tin.
Chiêu thức Ugoku.
- Có thể nâng cấp bằng cách gia tăng khoảng cách di chuyển và rút ngắn khoảng trễ giữa hai lần di chuyển.
- Tuỳ thuộc vào sức chịu đựng của cơ thể, nếu nâng cấp quá giới hạn, cơ thể sẽ bị tổn thương.
...
Yukihoshi từ từ đứng dậy.
- Sắp được rồi... Lần nữa... (Yukihoshi).
- Ugoku...!!! (Yukihoshi).
Cậu ta chớp mắt đã di chuyển đến trước mặt Tatsumi.
Yukihoshi nắm chặt bàn tay lại tung một đòn hết sức về phía trước.
- Đau quá! Nhưng mức độ này mình có thể chịu được. (Yukihoshi).
Tatsumi nghiêm người sang bên trái.
- Vì mình đoán trước được hành động mỗi khi hắn di chuyển xong. (Tatsumi).
Đòn đánh lướt qua mặt Tatsumi.
- Nên hắn rút ngắn khoảng trễ giữa hai lần di chuyển đi à. (Tatsumi).
Yukihoshi di chuyển ra sau Tatsumi, xoay người đá theo hình vòng cung.
- Cũng thú vị đó! (Yukihoshi).
Tatsumi cúi thấp mình xuống và né được đòn tấn công.
Yukihoshi tiếp tục di chuyển lên trước mặt Tatsumi và lên gối.
Tatsumi ngẩng đầu lên và tránh được đòn lên gối đó.
Yukihoshi chớp mắt đã di chuyển sang bên trái của Tatsumi. Tatsumi bất ngờ.
Cái gì...!!! (Tatsumi).
Yukihoshi đưa tay ra sau, tung một đòn trực diện vào đối thủ.
- Không kịp mất. (Tatsumi).
Tatsumi bị đánh bay.
- Được rồi! (Yukihoshi).
Tatsumi đứng dậy.
- Mình quá yếu! Quá yếu! (Tatsumi).
...
- Nè! Mày có thấy chán không? (Tatsumi).
- Hay để tao biến nó trở thành một trận đấu thực sự nhé! (Tatsumi).
Bỗng nhiên mọi thứ xung quanh chìm trong một màu đỏ thẫm, mọi người biến mất một cách kì lạ.
- Cái gì thế này... (Yukihoshi).
Yukihoshi tập trung và nhắm mắt lại.
...
Cậu ta mở mắt ra.
- Không phải là ảo ảnh. (Yukihoshi).
- Đây là kết giới do tao tạo ra và nếu muốn thoát khỏi nó, mày phải đánh bại được tao. (Tatsumi).
- Vậy tôi không còn cách nào khác. (Yukihoshi).
"Tới đây! Tao chờ giây phút này lâu lắm rồi... Giây phút để tao xé xác lũ kenji khốn nạn chúng mày." (Tatsumi).
Ánh mắt lúc đó của cậu ta trông thật đáng sợ, tràn ngập sát khí và tàn ác. Trong tâm trí cậu ta toàn là sự chết chóc và tàn bạo. Lúc đó nhân tính trong con người cậu ta không còn nữa rồi.
"Cuộc vui giờ đây mới chính thức bắt đầu." (Tatsumi).