Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Giả Cán Bộ - Chương 302: Đào người : truyenyy.mobi

Giả Cán Bộ

Chương 302: Đào người




Nhưng thực chất, ở bên trong đầu, Từ Minh cực kỳ tín nhiệm Dương Tử Hiên, hắn biết rõ, ánh mắt Dương Tử Hiên nhìn xa và cao hơn hắn nhiều lắm, cho nên, đây là hắn cố ý muốn nhờ Dương Tử Hiên cố vấn một chút.

Trước kia Dương Tử Hiên cũng biết có bốn bách hóa nhà nước lợi hại, tuy những bách hóa nhà nước này trong tương lai vài năm tới, sẽ phải rời khỏi thị trường, nhưng hiện tại có lẽ vẫn là thời kì hoàng kim của chúng.

Trầm mặc một hồi, Dương Tử Hiên mới lên tiếng: “ Tôi nói Từ Minh, Tô Ban Mai này, kế hoạch tiêu thụ điều hòa này, tuy bắt đầu không được như ý, nhưng nhất định phải kiên trì. “

“ Tại sao vậy chứ? Em cảm thấy kế hoạch tiêu thụ điều hòa này không có lợi, đều chỉ được cân đối thu chi, phí nhân công xem như là bỏ không! “ Tô Ban Mai có chút không vui ục ục miệng.

“ Máy nhắn tin, điện thoại di động, những thứ này chỉ thiết bị thông tin mà thôi, không qua được hai ba năm nữa, sẽ bị thị trường đào thải, tuy hiện tại tiêu thụ có lẽ vẫn là tình thế tốt, nhưng không qua được bao lâu, chỉ cần điện thoại di động có thể nhắn tin ra đời, nó sẽ đi đến con đường cuối cùng. “

“ Cho nên, cái kế hoạch tiêu thụ điều hòa này, nhất định phải cố định chấp hành xuống dưới, mặc dù lỗ lã, vẫn phải chấp hành thực hiện, điều hòa làm được tốt, sẽ làm tiếp các lĩnh vực điện gia dụng khác, đây là điều tôi đã dự tính trước! “ Dương Tử Hiên nói bằng giọng phân phó.

“ Tiền cảnh điều hòa thật sự tốt như vậy sao? “ Tô Ban Mai nghi hoặc hỏi.

“ Từ chất lượng cuộc sống được đề cao, khẳng định mọi người càng ngày càng cần điều hòa hơn, hơn nữa, thành phố Tử Kim thuộc về thành thị vùng đất liền ven sông, nhiệt độ mùa hè đặc biệt cao và nóng ẩm, nhu cầu đối với điều hòa phải nói là cực kỳ nhiều. “

“ Hiện tại đã tiếp cận cái nóng mùa hè rồi, lão Từ, cậu phải chạy nhiều về phía thương nghiệp cung ứng bên kia, cam đoan chúng ta bên này tiêu thụ điều hòa có được nguồn cung ứng liên hoàn và sung túc. “ Sắc mặt Dương Tử Hiên bình tĩnh nói.

Từ Minh gật gật đầu, nói: “ Gần đây tôi cũng bàn bạc cùng mấy hiệu buôn và nhà máy chế tạo điều hòa rồi vùng duyên hải rồi, bọn hắn hứa hẹn nhất định sẽ cung cấp đủ lượng hàng cho chúng ta. “

Dương Tử Hiên lắc đầu, kỳ thật, trong lòng của hắn vẫn còn có chút lo lắng, dù sao, bốn bách hóa nhà nước lớn kia đều là cửa hàng bách hóa thực lực hùng hậu, thật sự muốn ra tay đối với một xí nghiệp dân doanh vừa mới sinh ra không phải là khó.

“ Còn có, trước kia, lúc anh đang ở Nam Hồ, giới thiệu cho bọn em Chú Thanh Nam tiểu thư, đoạn thời gian trước bọn em cũng nói chuyện rồi, do là người được anh dốc hết sức đề cử, bọn em cũng không có chuyện gì để nói, hoàn toàn tiếp nhận yêu cầu hợp tác của Chú Thanh Nam tiểu thư. “

“ Dương Ban Mai Xích chúng ta sắp sửa bỏ hai mươi vạn tiền vốn, bơm tiền vào công ty thực phẩm bảo vệ sức khoẻ Màu Xanh của Chú Thanh Nam, cộng thêm việc tiêu thụ và mở rộng thị trường của tất cả sản phẩm bảo vệ sức khoẻ do công ty thực phẩm bảo vệ sức khoẻ Màu Xanh chế tạo ra sắp tới.”

“Ở bên trong công ty bảo vệ sức khoẻ Màu Xanh, Dương Ban Mai Xích chúng ta và Chú Thanh Nam là hai cổ đông có cổ phần lớn nhất. “ Giọng nói Tô Ban Mai đầy vẻ tức giận, giới thiệu với Dương Tử Hiên.

Tô Ban Mai nhìn thấy Chú Thanh Nam, liền biết nàng là loại đàn bà tài trí, cũng cảm thấy uy hiếp không nhỏ, hơn nữa, Tô Ban Mai không dám ở trước mặt hỏi thăm quan hệ chính thức giữa Dương Tử Hiên và Chú Thanh Nam, nhưng Tô Ban Mai cảm thấy, giữa Dương Tử Hiên và Chú Thanh Nam nên có bí mật gì đó không thể để cho người khác biết.

Dương Tử Hiên không nghĩ tới hiệu suất Chú Thanh Nam lại cao như vậy, mới đó mà đã đàm phán xong xuôi cùng Dương Ban Mai Xích rồi.

“ Chú Thanh Nam có nói cụ thể về sản phẩm bảo vệ sức khoẻ, vào thời gian nào có thể đưa ra thị trường tiêu thụ hay không? Hiện tại tài chính đầu tư vào việc nghiên cứu là bao nhiêu? “ Dương Tử Hiên một hơi hỏi mấy vấn đề.

“ Cái này, Chú tổng lại chưa nói, nhưng nghe ngữ khí của nàng, hẳn là sắp tới có thể cho nhóm sản phẩm bảo vệ sức khoẻ đầu tiên lộ diện.”

“Chắc là sẽ nhanh thôi. “ Từ Minh trầm mặc suy nghĩ một hồi rồi mới lên tiếng.

“ Sản phẩm bảo vệ sức khoẻ không giống với dược vật tinh khiết, chu kỳ nghiên cứu phát minh không có dài như dược vật tinh khiết, đều là tương đối ngắn, phỏng chừng trong khoảng thời gian này có thể đưa ra thị trường, đến lúc đó, phải tiến hành tuyên truyền nhất định ở trong thị trường, hiện tại nhân thủ của các cậu có đủ không? “ Dương Tử Hiên hỏi.

Tô Ban Mai nhẹ nhàng trở mình, thân thể bỗng nhúc nhích, hơi nghiêng nghiêng sang một bên, hai chân lộ ra, bộ váy màu xanh nhạt trên đùi hiện ra hết dưới ánh sáng.

Từ góc độ của Dương Tử Hiên, có thể hơi chứng kiến cảnh tượng bên dưới váy, rất mông lung, rất quyến rũ.

“ Cậu muốn hạng người gì, nhân thủ cửa hàng chính chúng ta hiện tại, tăng thêm chi nhánh ở tất cả các khu huyện, cộng lại đúng là rất nhiều. “

Dương Tử Hiên lắc đầu, nói: “ Nhân thủ theo ý tứ của tôi, không phải chỉ những người này, nhân thủ ở tất cả huyện khu phía dưới, đều là một ít nhân tài chấp hành mệnh lệnh của tổng bộ, tầm mắt cái nhìn đại cục và trên mặt suy nghĩ vẫn không thích hợp làm một người quyết định.”

“Hiện tại chúng ta cần, là nhân tài có ý thức nhất định về thị trường, hiểu được cách tuyên truyền, nhân tài có thể quyết sách trong lúc quan trọng. “

Từ Minh nhíu mày, nói: “ Bí thư, nhất thời chúng ta rất khó tìm được loại nhân tài này, sinh viên trong trường đại học đều là những người không có kinh nghiệm công tác gì, cũng không thể làm ra quyết sách. “

Tô Ban Mai phụ họa: “ Đúng vậy, nhưng nhân tài vùng duyên hải hiểu về doanh nghiệp thì lại có, tuy nhiên, bọn họ không muốn đến khu đất liền chúng ta phát triển, luôn muốn phát triển tại vùng duyên hải, căn bản là không kéo đến được. “

Dương Tử Hiên phất phất tay áo, cười nói: “ Chúng ta đã có sẵn nhân tài, đâu cần phải đi đến trường cao đẳng đại học, hay đi vùng duyên hải tìm? “

“ Có sẵn? Tại sao lại có sẵn? “

“ Nếu thật sự có nhân tài như vậy, em đã sớm đào tới rồi. “ Tô Ban Mai có chút nghi ngờ, nói.

Trải qua hơn hai năm lịch lãm rèn luyện, Tô Ban Mai sớm đã không phải là nữ công nhân năm đó ở nhà máy dệt Hồng Thủy, chính là một cô gái mới lớn, cái gì cũng không hiểu kia, không còn là cái đuôi nhỏ, năm đó đi theo đằng sau Tô Minh chơi trốn tìm.

Lúc trước, Dương Tử Hiên trực tiếp ném cả Dương Ban Mai Xích cho mấy người Tô Ban Mai, Tô Ban Mai nắm giữ toàn bộ, Dương Tử Hiên chỉ xuất hiện ở thời điểm công ty gặp phải khó khăn, đưa ra đề nghị giải quyết, thời gian còn lại, hắn một mực không hề can thiệp đến sự vụ kinh doanh và thay đổi nhân sự cụ thể trong công ty.

Dương Ban Mai Xích hiện tại cũng từ công ty vài người phát triển đến công ty mấy trăm người, mặc dù nói vô pháp so sánh với những quái vật kinh tế vùng duyên hải kia, nhưng đã sơ bộ hiện ra hình thức ban đầu rồi.

Tuy nhiên, rất nhiều người vẫn không biết, trong công ty này. tầng cao nhất còn tồn tại nhân vật số má như Dương Tử Hiên.

Ngoại trừ mấy người Từ Minh ra, Dương Tử Hiên chưa bao giờ lộ diện ở trước mặt tầng quản lý khác.

“ Tôi nói này, đầu óc mọi người quá cứng nhắc rồi đó, làm sao lại không hiểu được cách biến đổi vậy?.”

“Bốn bách hóa nhà nước lớn không phải là có rất nhiều lão công nhân kinh nghiệm phong phú sao? Mọi người hoàn toàn có thể tìm mấy người tới, các lão công nhân làm tuyên truyền, khẳng định cũng rất quen thuộc cách tiến hành tuyên truyền thị trường. “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

Tô Ban Mai và Từ Minh như được nhìn thấy ánh sáng, nói: “ Đúng vậy, làm sao em lại không nghĩ tới đây? Hoàn toàn có thể đào người từ bên trong bốn bách hóa kia. “

“ Chỉ là, có một vấn đề, chính là công nhân bên trong bách hóa nhà nước đều dã có biên chế, đây chính là bát sắt, chúng ta không nhất định có thể đào bọn họ qua chỗ chúng ta. “ Tô Ban Mai có chút buồn rầu nhìn Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cười ha ha một tiếng, nói: “ Em cũng quá đề cao bách hóa nhà nước rồi, hiện tại ngay cả cán bộ cũng không ít người xuống biển kinh doanh, những công nhân đơn vị quốc gia này bỏ đi cũng là chuyện rất bình thường. “

“ Bách hóa nhà nước hiện tại đang mang rất nhiều gánh nặng, công nhân tiền lương phổ biến không cao, có thể duy trì cuộc sống đã là rất tốt rồi, chỉ cần Dương Ban Mai Xích đưa ra chế độ tiền lương cao, còn sợ không mời được người đến à? Còn sợ không đào được ai à? “ Dương Tử Hiên cười nói.

Từ Minh gật gật đầu, nói: “ Xác thực là như vậy, hiện tại tiền lương công nhân trong mấy bách hóa nhà nước thành phố Tử Kim này rất thấp, còn không bằng tiền lương một ít công nhân viên chức ở đại lí phía dưới khu huyện của chúng ta, chỉ cần chi lương cao, tôi không tin không thể kiếm được người đến. “

“ Hơn nữa, những nhân viên này đều là lão công nhân, đối với chi tiết trong bách hóa nhà nước, có thể nói là vô cùng rõ ràng, đến lúc Dương Ban Mai Xích chúng ta gặp phải những đơn vị quốc hữu nhà nước này liên thủ chèn ép, sẽ có thể chủ động hơn. “ Dương Tử Hiên cười cười.

“ Thành lũy là phải công phá từ bên trong, chúng ta cứ lấy người từ trong bách hóa nhà nước tới, bọn hắn khẳng định biết rõ ân ân oán oán giữa bốn bách hóa nhà nước này, còn có cả ân ân oán oán trong nội bộ đơn vị, đến lúc đó, chúng ta có thể đúng bệnh hốt thuốc, tiêu diệt từng bộ phận! “ Dương Tử Hiên híp hai con mắt lại, chậm rãi nói.

……..

Ban kỷ luật kiểm tra, phòng ăn.

Trần Tây Trữ là một người hết sức cẩn thận, nguyên tắc tính rất mạnh, Dương Tử Hiên lại rất bội phục loại người này, trình độ nghiệp vụ cao, nói chuyện không nhiều lắm, lúc nói chuyện với Dương Tử Hiên cũng rất cung kính.

Có thể là bởi vì Trần Tây Trữ ở phòng một kiểm tra kỷ luật, bị Mã Thép đè ép đến mức hoàn toàn mất hết địa vị, không hề có khí thế một phó chủ nhiệm nên có.

“ Dương sở, mấy ngày nay chúng tôi điều tra tất cả giấy tờ hóa đơn trong đêm lấy ra từ phòng tài vụ sở quốc thổ kia một lần, phát hiện ra không ít vấn đề. “

Trần Tây Trữ và Dương Tử Hiên mặt đối mặt trên bàn ăn, chậm rãi nói.

Trên mặt Dương Tử Hiên hiện lên sự vui vẻ, trong khoảng thời gian này, Dương Tử Hiên vẫn muốn nhanh chóng chấm dứt cái bản án Hứa Chí Văn này, bằng không thì kéo dài càng lâu, càng bất lợi đối với Dương Tử Hiên hắn.

“ Vấn đề gì? “

Trần Tây Trữ từ bên trong cặp công văn, lấy ra một chồng sổ sách, chỉ vào vài chỗ cho Dương Tử Hiên xem, nói: “ Cậu xem đi, trong chỗ này, không ít biên lai các loại đều là dùng tờ giấy trắng để đánh, thậm chí là một trờ giấy lau mặt bình thường để ghi, căn bản vô pháp xác minh sự chân thật của nó.”

“Biên lai như vậy, không phải là sẽ làm cho các khoản chi tiêu công rất mơ hồ, để cho có thể Hứa Chí Văn tham ô sao? Đây có thể tính là căn cứ chính xác không? “

Dương Tử Hiên thở một hơi dài, nói: “ Tôi nói Tây Trữ này, chị mang cái chứng cớ này ra, căn bản là không tạo thành bất cứ uy hiếp gì đối với Hứa Chí Văn. “

Trần Tây Trữ cũng buồn rầu nhíu mày, nói: “ Đúng vậy, cho nên tôi cũng rất buồn, không biết nên làm sao bây giờ. “

Dương Tử Hiên cơm nước xong xuôi, dùng giấy ăn lau miệng, tùy tiện đưa vài tờ giấy cho Trần Tây Trữ.

“ Tôi cảm thấy, chị Tây Trữ tất yếu phải đi tìm người nhà báo dùng tên thực đưa tin tức tố cáo này, tự mình hiểu rõ tình huống một tý, khẳng định là hắn biết không ít tình huống, nắm giữ không ít chính thức căn cứ chính xác tố cáo Hứa Chí Văn. “

“ Tuy không nhất định có chứng cớ trực tiếp, nhưng chỉ cần có chứng cớ gián tiếp, chúng ta cũng có thể xin chỉ thị bên trên, tiến hành cách ly điều tra đối với Hứa Chí Văn. “

“ Bắt được chứng cớ, cứ giam lại, chậm rãi thẩm tra, tôi cũng không tin Hứa Chí Văn hắn có thể chịu được. “ Dương Tử Hiên hắc hắc cười lạnh nói.

Trần Tây Trữ gật gật đầu, nói: “ Có đạo lý, hôm nay tôi sẽ đi tìm người tố cáo. “

...

Lúc xế chiều, đợi cho Trần Tây Trữ đi đến đơn vị trung tâm đo vẽ bản đồ của nhà báo kia ở tỉnh thành, phát hiện nơi đây đã sớm người đi nhà trống.

Trần Tây Trữ hỏi mấy chủ xí nghiệp phụ cận chỗ đó, tổng giám đốc trung tâm đo vẽ bản đồ này, mấy ngày hôm trước đã bị một đám côn đồ không biết từ đâu tới đây dùng côn sắt đả thương, sau đó liền không biết tung tích.

Trung tâm đo vẽ bản đồ cũng trở nên trống rỗng.

Trần Tây Trữ lập tức trở về hồi báo cho Dương Tử Hiên cho tình huống này, Dương Tử Hiên nghe xong liền nhíu mày, trầm tư một chút mới nói: “ Nhà báo tố cáo mất tích ly kỳ, chuyện này đúng là không đơn giản, chị cứ trở về trước đi, chúng ta nghiên cứu thoáng một tý, xem bước tiếp theo nên làm thế nào. “

Cúp điện thoại xuống, về sau, Dương Tử Hiên bấm điện thoại Mã Thép, nói: “ Lão Mã, lần trước tôi nhờ anh điều tra Lưu Thiên Phương và công ty kiến trúc của hắn, kết quả điều tra thế nào rồi? “

Mã Thép cười cười, nói mấy câu qua loa: “ Vẫn chưa thể đưa ra kết quả điều tra được, khả năng còn phải đợi thêm một thời gian ngắn, gần đây Thuộc Bình bí thư lại phân phó phòng một kiểm tra kỷ luật chúng tôi đi xử lý một bản án khác, nhân thủ không đủ, khả năng là tiến trình sẽ chậm hơn rất nhiều. “

Dương Tử Hiên là nhân vật ra sao, vừa nghe Mã Thép nói vậy, liền biết đây là Mã Thép đang qua loa mình rồi, lạnh lùng nói: “ Lão Mã, anh đây là có ý gì? “

Mã Thép bị ngữ khí lạnh lùng của Dương Tử Hiên làm cho hoảng sợ, nhưng trong đầu hắn lập tức nghĩ đến, phía sau lưng mình có Thuộc Bình làm chỗ dựa, không cần phải sợ Dương Tử Hiên hắn, chỉ là một phó cục trưởng sở giám sát thôi mà.

“ Dương sở, tôi không có ý tứ gì khác, chỉ là do Thuộc Bình bí thư ép phải hoàn thành bản án nhanh một chút, chúng tôi trước hết phải xử lý bản án do Thuộc Bình bí thư đưa xuống, nhưng ngài cứ yên tâm, ngài đã phân phó điều tra hành động của Lưu Thiên Phương, chúng tôi cũng sẽ tiếp tục điều tra. “ Mã Thép vừa cười vừa nói.

Sắc mặt Dương Tử Hiên trầm xuống, Mã Thép nói những lời này, đã rất rõ ràng, hắn chỉ nghe lệnh bí thư Thuộc Bình.

“ Tốt, lão Mã, không có chuyện gì, tôi cúp máy trước đây. “ Dương Tử Hiên biết rõ, bây giờ không phải là thời cơ tốt nhất vạch mặt cùng Mã Thép, cho nên cũng không nói gì thêm nữa.

Cúp điện thoại xong, Dương Tử Hiên lâm vào trầm tư, xem ra, lão Mã này đã triệt để không có ý định phối hợp công tác với mình rồi.

Phải từ từ gõ tên này.

...

Trần Tây Trữ một thân mỏi mệt đi về văn phòng Dương Tử Hiên, mặt đầy vẻ có lỗi nói: “ Dương sở, thực xin lỗi, tôi làm không tốt, thật xấu hổ với tín nhiệm của ngài đối với tôi. “

Dương Tử Hiên uống một hớp trà, cười nói: “ Không nên bi quan như vậy, lúc trước, thời điểm chúng ta lấy được sổ sách, Hứa Chí Văn khẩn trương như vậy, đã nói lên những sổ sách này khẳng định có lỗ thủng quan trọng, bằng không thì Hứa Chí Văn cũng không thể khẩn trương đối với mấy quyển sổ sách này như vậy, còn phải nhờ tới lãnh đạo Tỉnh ủy tạo áp lực đối với chúng ta. “

“ Chúng ta chỉ cần cẩn thận tìm một chút là có thể phát hiện ra lỗ thủng thôi. “ Dương Tử Hiên cười nói.

Trần Tây Trữ mang vẻ mặt đau khổ nói: “ Đúng vậy, nhưng tôi đã cùng mấy người phòng một, kiểm tra sổ sách vài ngày rồi, có lẽ vẫn là không phát hiện ra vấn đề gì. “

Dương Tử Hiên lắc đầu, không cho là đúng, nói: “ Vừa rồi tôi cũng tự mình nhìn một vài quyển sổ sách, tôi đã phát hiện ra một vấn đề. “

“ Vấn đề gì? “ Trần Tây Trữ vội vàng đứng lên hỏi.

Trải qua nhiều ngày làm việc cùng nhau, nàng và Dương Tử Hiên đã khá quen biết, lãnh đạo mới tới này, tuy cho tới bây giờ vẫn chưa từng công tác ở hệ thống kiểm tra kỷ luật, nhưng lại cực kỳ cẩn thận, năng lực phát hiện vấn đề, so với các nàng, những người lão luyện này còn lợi hại hơn.

“ Tây Trữ, không nên kích động! “ Dương Tử Hiên cầm lấy một chồng sổ sách trên mặt bàn, giao cho Trần Tây Trữ, cười nói: “ Tôi đã từ một chồng sổ sách này phát hiện ra vấn đề. “

Trần Tây Trữ nhận lấy sổ sách, lại lần nữa lật ra nhìn một chút, nghi hoặc nói: “ Dương sở, một chồng sổ sách này, tôi cũng đã xem qua, nhưng không phát hiện ra vấn đề gì. “

Dương Tử Hiên cười cười quỷ dị, nói: “ Chị cứ nhìn kỹ lại xem. “

Trần Tây Trữ cẩn thận nhìn lại một lần, vẫn không phát hiện ra cái gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.