Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Giả Cán Bộ - Chương 212: Có ánh mắt : truyenyy.mobi

Giả Cán Bộ

Chương 212: Có ánh mắt




“ Đạo lý này, tôi đương nhiên hiểu, chỉ là, ở trên mặt phương pháp thủ đoạn khi làm việc cụ thể, khả năng là tôi và La thị trưởng ngài có chút khác nhau, khả năng là do quan niệm của chúng ta bất đồng một chút!”

“Tôi cho rằng không nên tiếp tục nhượng bộ trên mặt thu thuế, dựa theo tiêu chuẩn quốc gia để làm việc, đã là ưu đãi rất lớn, về phần giá đất, khu công nghiệp chúng ta cũng sẽ làm theo nguyên tắc xử lý công bằng, không thể bởi vì tập đoàn Hiện Hải là xí nghiệp lớn mà làm ra đặc thù, như vậy sẽ làm rét lạnh tâm can các xí nghiệp vừa và nhỏ trong khu công nghiệp. “

Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói.

La Trạch Minh hơi híp hai con mắt lại, ánh mắt như là một thanh đao sắc bén, quét qua khuôn mặt Dương Tử Hiên.

Cái này là cái quái gì đây, cậu là một cái phó thị trưởng, dám nói chuyện như vậy cùng tôi sao.

Xương ngón tay La Trạch Minh nắm chặt đến mức có chút trắng bệch.

Dương Tử Hiên cũng hiểu được không khí có chút không ổn rồi, liền đổi giọng nói: “ Chỉ là, thị trưởng yên tâm, cái Hiện Hải này, với điều kiện tiên quyết là không trái với nguyên tắc, tôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp khiến nó ở lại! “

“ Cậu không nhượng bộ ở phương diện giá đất và thu thuế, cậu dựa vào cái gì làm cho tập đoàn Hiện Hải người ta lưu lại? Cậu thực sự tưởng Hiện Hải người ta không có địa phương nào khác để đi sao? Hiện Hải chỉ cần thả ra tiếng gió, nói muốn đầu tư tại khu đất liền trung bộ, chỉ sợ lập tức sẽ có mấy lãnh đạo chủ yếu thành phố đến tận nhà thăm Triệu tổng Hiện Hải! “ La Trạch Minh thấy Dương Tử Hiên đã nhún nhường rồi, trong nội tâm buông lỏng, nhưng ngữ khí vẫn là đầy vẻ nghiêm khắc răn dạy.

Dương Tử Hiên thản nhiên nói: “ Khu công nghiệp chúng tôi tự nhiên có ưu thế hấp dẫn Hiện Hải, tôi tin tưởng Hiện Hải cũng sẽ không dễ dàng buông tha cho khu công nghiệp. “

“ Khu công nghiệp các cậu có cái ưu thế gì, so với Ba Dương còn có ưu thế hơn hay sao? “

La Trạch Minh có chút khinh thường, nói: “ Tôi lại muốn rửa tai lắng nghe một tý đây! “

Trong ánh mắt La Trạch Minh cũng có một tia khinh miệt, thầm nghĩ, cậu thật đúng là tưởng khu công nghiệp như bảo vật sao, nếu thật sự như vậy, khối bảo vật này cũng sẽ không hoang vu vài năm mà không phát triển nổi, nếu thật sự là khối bảo vật, cũng không tới phiên cậu dễ dàng ngồi trên vị trí công ủy bí thư khu công nghiệp như vậy.

“ Một khu công nghiệp không thể tự cấp tự túc tài chính, thường xuyên chìa cánh tay xin tài chính thành phố, cậu nói ưu thế của các cậu ở nơi nào? “ La Trạch Minh tiếp tục hỏi.

“ Ha ha, La thị trưởng ngồi trên cao, nên nhìn càng thêm sâu hơn tôi mới đúng, trong nội tâm ngài nên rõ ràng ưu thế của khu công nghiệp chúng tôi so với ai khác chứ? “

Dương Tử Hiên bỗng nhiên cười nói: “ Khu công nghiệp chúng tôi có ủy ban thành phố Nam Hồ, một cái cây cực lớn để dựa vào, ủy ban thành phố có nhiều chính sách ưu đãi trợ giúp khu công nghiệp, đây chính là nguyên nhân khu công nghiệp chúng tôi có ưu thế hơn nhiều so với các địa phương khác! “

La Trạch Minh nhất thời á khẩu không trả lời được, Dương Tử Hiên nói những lời này, hắn cũng thật sự không tiện phản bác, nếu hắn phản bác trái ngược, đúng là đã nói rõ, hắn là thị trưởng, vậy mà lại có nghi vấn về các chính sách của ủy ban thành phố.

Dương Tử Hiên cũng không muốn tiếp tục khua môi múa mép cùng La Trạch Minh, người chủ quản chính phủ này, rất tỉnh táo nói: “ Như vậy đi, La thị trưởng, lần này tôi cam đoan có thể làm cho một xí nghiệp lớn ngụ lại khu công nghiệp chúng tôi, điều kiện tiên quyết là ủy ban thành phố tiếp tục ủng hộ trước sau như một đối với khu công nghiệp chúng tôi! “

Dương Tử Hiên biết rõ, khu công nghiệp hiện tại có vô cùng nhiều hạng mục, đều đang ở giai đoạn khởi đầu, trên tài phương diện chính hay là chính sách, đều cần cường lực ủng hộ, cho nên, Dương Tử Hiên muốn mượn cơ hội đoàn khảo sát đầu tư đến khảo sát thực địa này, thừa cơ cướp càng nhiều tài nguyên chính trị và tài lực ủng hộ từ ủy ban thành phố càng tốt.

La Trạch Minh nhíu mày, đây là sự tình thuộc bổn phận của cậu, tại sao lại nói đến điều kiện cùng tôi rồi?

Chỉ là, La Trạch Minh dù sao cũng là nhân vật tinh thông tính toán, rất nhanh đã nghĩ thông suốt lợi hại và nặng nhẹ trong đó, cất giọng nói: “ Cái này thì không có vấn đề, chỉ cần lần này, khu công nghiệp các cậu có thể làm cho một hai xí nghiệp đầu tư bên ngoài nổi danh ngụ lại, ủy ban thành phố chúng ta nhất định sẽ tăng đầu tư vào khu công nghiệp các cậu, trên mặt chính sách cũng sẽ thả lỏng quyền hạn quản lý cho các cậu! “

Dương Tử Hiên cười cười, nói một tiếng tốt, liền cáo từ, ra khỏi ủy ban thành phố.

...

La Trạch Minh hứa hẹn một câu như vậy, xem như Dương Tử Hiên đi một chuyến này đã có ích.

Thời điểm trong nội tâm Dương Tử Hiên có ý định đàm phán điều kiện cùng La Trạch Minh, liền chắc chắn La Trạch Minh sẽ đáp ứng.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Hiện tại cách đại nhiệm kỳ mới chỉ còn có thời gian mười ngày, La Trạch Minh cũng muốn nhảy nhót, muốn kiếm chút chiến tích gì đó, từ đoạn thời gian trước, dùng thủ đoạn thao túng án giả mạo nông sản cùng đưa tin tức tố cáo Tiếu Hoài Hoa, cũng có thể thấy được dã tâm của hắn.

Nếu như trong mười mấy ngày này, có một xí nghiệp đầu tư bên nổi danh ngoài ngụ lại Nam Hồ, cái này không chỉ mang đến nhà đầu tư bên ngoài cho khu công nghiệp, còn mang đến thanh danh và chiến tích cho ủy ban thành phố Nam Hồ.

Ủy ban thành phố, sẽ chứng thực cụ thể đến cá nhân, chỉ cần tuyên truyền tốt, sẽ mang đến cho La Trạch Minh một số chiến tích và thanh danh xa xỉ.

Cho nên, Dương Tử Hiên chắc chắn, La Trạch Minh nhất định sẽ đáp ứng.

Trước kia, Dương Tử Hiên cũng đã tìm hiểu qua, năm thứ nhất La Trạch Minh đảm nhiệm thị trưởng Nam Hồ, chỉnh thể kinh tế Nam Hồ liền xuất hiện vết rách nát, tăng tốc kinh tế đã trượt khỏi Top 5 toàn tỉnh.

La Trạch Minh làm chủ ủy ban thành phố, ngoại giới cho rằng hắn chỉ gìn giữ cái chính phủ đã có hình hài, là bảo toàn hình dạng cho chính phủ.

Sự thật cũng giống như thế, từ lúc La Trạch Minh nhậm chức thị trưởng Nam Hồ đến nay, Nam Hồ đều không có hạng mục kinh tế nào lớn mà mạnh lên đài, các ngành các nghề cũng là phát triển không nóng không lạnh, hoàn toàn không có chủng loại thủ đoạn mạnh mẽ thời kì Thạch Phong Tín kia, cảnh tượng hoàn tất những công việc còn dây dưa chưa làm.

Năng lực làm kinh tế của La Trạch Minh cũng gặp phải không ít người nghi vấn, loại nghi vấn này có đến từ bên trong ủy ban thành phố, cũng có đến từ thị ủy, lại càng có một chút đến từ bên trên Tỉnh ủy ủy ban tỉnh.

Nhất là một đám người đến từ Tỉnh ủy ủy ban tỉnh, gần đây cũng chầm chậm phát biểu bất đồng về Nam Hồ, một trong những đại thành phố kinh tế nằm trong “ bốn khung xe ngựa “ của La Phù tỉnh, ý kiến đưa ra đa phần là, trong khoảng thời gian này, kinh tế phát triển rất chậm chạp.

Đương nhiên, những người này cũng không hoàn toàn dùng kiếm chỉ về Nam Hồ, cũng không hoàn toàn chỉ trích La Trạch Minh, cũng có một bộ phận nguyên nhân là muốn thông qua vạch trần nội tình yếu kém của La Trạch Minh, để đạt tới mục đích đả kích danh dự Hoàng Văn Thanh.

Dù sao, La Trạch Minh cũng là người của Hoàng Văn Thanh, biện pháp lý luận chính trị La Trạch Minh thi hành, tại trình độ nhất định, cũng nhận phải ảnh hưởng, hun đúc cùng chỉ đạo của Hoàng Văn Thanh.

Ở trong mắt người bên ngoài nhìn vào, tuy La Trạch Minh đã muốn nhậm chức thị trưởng thành phố Nam Hồ, không còn là đại quả gia của Hoàng Văn Thanh, không còn là phó thư ký trưởng ủy ban tỉnh cường thế kia, nhưng không ít người vẫn chú ý đến nhất cử nhất động của La Trạch Minh.

Rất tự nhiên, tất cả đều coi La Trạch Minh là một quân cờ quan trọng mà Hoàng Văn Thanh bố cục trong tỉnh.

Trên thực tế, phong cách thi hành biện pháp chính trị của Hoàng Văn Thanh khá tương tự với La Trạch Minh, làm chủ ủy ban tỉnh chủ chính La Phù mấy năm, hắn cũng không có quá nhiều chuyện động tay vào, chênh lệch giữa La Phù cùng với mấy cái đại tỉnh phía Đông giáp gianh ngày càng tăng lớn, thậm chí là cùng mấy cái tỉnh đất liền trung bộ giáp gianh, ở trên mặt kinh tế, cũng kéo dài điểm chênh lệch ra.

Hiện tại, tỉnh La Phù bên trong danh sách kinh tế cả nước, thực lực kinh tế cũng từ từ xếp đằng sau cùng, cái chênh lệch này là ở mấy năm Hoàng Văn Thanh chủ chính mới xuất hiện.

Mà ở năm đó, trong lúc Liêu Anh Thạch chủ chính, mặc dù La Phù tỉnh không tiến lên, nhưng ít nhất vẫn luôn bảo trì đứng trong ba vị trí đầu trong các tỉnh trung bộ.

Cho nên, năng lực thi hành biện pháp chính trị của Hoàng Văn Thanh, những năm gần đây cũng bị một ít cán bộ kỳ cựu trong tỉnh lên án.

...

Dương Tử Hiên lái xe trở lại khu công nghiệp, vẫn đang một mực suy tư chuyện đã xảy ra hôm nay.

Hôm nay, ngay vào sáng sớm, La Trạch Minh liền gọi mình đi ủy ban thành phố hỏi chuyện, chuyện này đúng là vô cùng đáng ngờ, tất có uẩn khúc bên trong.

Đầu tiên, tại sao La Trạch Minh lại thu được tin tức Hiện Hải đưa ra yêu cầu mới trong hiệp nghị nhanh như vậy?

Không bình thường.

Nhất định là bên trong khu công nghiệp có người mật báo, cho nên, vào tối hôm qua, Triệu Phúc vừa đưa ra mới yêu cầu, sáng nay La Trạch Minh liền gọi mình đi ủy ban thành phố nói chuyện, yêu cầu đón ý, chiều theo Triệu Phúc.

Nhưng vấn đề lại xuất hiện lần nữa.

Rốt cuộc là ai có khả năng làm người báo tin nhất đây?

Rốt cuộc ai đã trở thành ánh mắt của La Trạch Minh đây?

Trước kia, Dương Tử Hiên đã tìm hiểu qua ngọn nguồn của mấy lãnh đạo chủ yếu trong khu công nghiệp, bối cảnh rất nhiều người trong khu công nghiệp rất hỗn tạp, dòng chính thân tín chính thức thuộc về La Trạch Minh, cơ hồ là không có.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, La Trạch Minh đến Nam Hồ không lâu, hơn nữa còn là người làm chủ ủy ban thành phố, quyền nói chuyện trên mặt nhân sự rất yếu.

Ngoại trừ Tĩnh Thủy, Long Sơn, Đương Quy, mấy cái khu huyện cái, có bố cục nhân sự tương đối sâu của La Trạch Minh, vài huyện khác, La Trạch Minh vẫn không bố cục nhiều lắm.

Khu công nghiệp do là được Thạch Phong Tín tự tay làm lên, cho nên, La Trạch Minh một mực cũng không thể vươn cánh tay tiến vào khu công nghiệp, tuy trước kia, Thạch Phong Tín mất đi tin tưởng với khu công nghiệp, đối với nhân sự khu công nghiệp cũng là mặc kệ nó trong một thời gian ngắn, nhưng có lẽ là La Trạch Minh sợ cánh tay mình quá dài, khiến cho Thạch Phong Tín phản cảm, cho nên với không vươn cánh tay tới khu công nghiệp.

Cho nên, cái ánh mắt này rốt cuộc là ai?

Đây chính là một vấn đề rất đáng để cân nhắc.

Đương nhiên, cũng làm cho Dương Tử Hiên sinh ra cảnh giác.

Đây chính là một cái tín hiệu, La Trạch Minh đang có ý định bố cục tại khu công nghiệp.

Nếu như La Trạch Minh thật đúng là giống trống khua chiên nhúng tay tiến vào nhân sự khu công nghiệp, chỉ sợ Dương Tử Hiên cũng phải bị đau đầu một phen.

“ Người này rốt cuộc là ai chứ? “ Dương Tử Hiên chuyển động tay lái, thì thào tự nói nói.

Lúc chiều, Dương Tử Hiên trở lại khu công nghiệp ăn cơm, Lưu Bất Khắc liền lái xe tới đón Dương Tử Hiên.

Lưu Bất Khắc trong khoảng thời gian này, ngoại trừ làm lái xe cho Dương Tử Hiên ra, vẫn còn chú ý đến Lý Học Đa động thái, hơn nữa cũng một mực theo dõi không ít cán bộ lãnh đạo chủ yếu trong khu công nghiệp.

Thời gian đi theo bên người Dương Tử Hiên càng ngày càng lâu, khứu giác chính trị của Lưu Bất Khắc, cộng thêm tính cảnh giác của bản thân hắn khi được huấn luyện tại quân đội, đã có cơ hội kết hợp với nhau.

Không chỉ là Dương Tử Hiên đang dần thành thục, Lưu Bất Khắc, lái xe Dương Tử Hiên tín nhiệm nhất này cũng đang một mực thành thục, chuyển biến tốt hơn.

“ Lão Lưu, anh theo tôi cũng có một thời gian ngắn rồi, có nhớ về Hồng Thủy huyện không? “ Dương Tử Hiên hỏi.

Lưu Bất Khắc chần chờ một chút mới nói: “ Bí thư, loại cuộc sống đi theo bên cạnh cậu này, tôi rất ưa thích, cũng trôi qua rất nhiều tình huống phong phú, chỉ là, tôi cách cha mẹ tôi quá lâu rồi, tôi muốn đón bọn họ đến bên này... “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, Lưu Bất Khắc có thể ở trước mặt mình nói ra hết cảm xúc, đã nói lên Lưu Bất Khắc triệt để tin cậy mình rồi, không cần che giấu, coi mình là ngoại nhân.

“ Chuyện này, lát nữa tôi sẽ để cho Hồ Khải đi an bài một chút, hai vị lão nhân tuổi tác không nhỏ, cũng phải đón đến đây phụng dưỡng rồi. “ Dương Tử Hiên cười nói.

Lưu Bất Khắc gật gật đầu, không có lên tiếng, hắn biết rõ, Dương Tử Hiên đã nói như vậy, nhất định sẽ an bài vô cùng tốt, lại nói thêm cảm tạ gì đó, liền có vẻ đang làm kiêu.

Làm tốt những chuyện Dương Tử Hiên phân phó, chính là báo đáp tốt nhất.

...

Nhập thu xong, về sau, bầu trời bao la có vẻ âm u, tầng mây trên bầu trời giống như là vẩy cá, vô cùng dầy đặc.

Lý Học Đa rất là phiền muộn, hắn đi ra khỏi cửa ra vào cao ốc đảng chính khu công nghiệp, bàn chân vung lên, đá đá mấy hòn đá nhỏ trên đường lớn.

Mấy ngày nay là thời gian đoàn khảo sát Tô thành phố đến khu công nghiệp khảo sát, tiểu tổ du lịch khu công nghiệp mới thành lập cũng tổ chức mấy cái hạng mục du lịch cho đoàn khảo sát khảo sát, nhưng lại không mời Lý Học Đa, cục du lịch cục trưởng này dự họp.

Chuyện này làm cho Lý Học Đa một mực hận đến nghiến răng ngứa lợi, hắn không biết rốt cuộc mình đắc tội Dương Tử Hiên ở đâu, vậy mà lại sửa trị mình như vậy.

Vốn là để cho khoa đôn đốc kiểm tra văn phòng đảng chính đến điều tra, tiến hành thông báo phê bình đối với hắn, cái cục du lịch cục trưởng này, lại làm ra văn phòng tiểu tổ du lịch, nhưng hắn, cái cục du lịch cục trưởng này, thậm chí ngay cả thành viên cũng không phải.

Cái tiểu tổ du lịch này rõ ràng đã triệt để vượt qua cục du lịch, tiếp nhận toàn bộ nghiệp vụ vốn đã không nhiều của cục du lịch.

Trực tiếp sẽ làm cho cả cục du lịch mất quyền lực.

Mấy ngày nay, Lý Học Đa vẫn đang một mực nghe ngóng, muốn biết cụ thể văn phòng của cái tiểu tổ du lịch kia thiết lập ở nơi nào?

Nếu như bị hắn nghe được địa điểm tiểu tổ du lịch này ở nơi nào, khẳng định là hắn sẽ đi đến đại náo một phen, mấy nữ nhân đẹp mắt nhất cục du lịch, đều bị cái tiểu tổ du lịch này điều đi, khiến cho hiện tại, Lý Học Đa đi làm, đều là sống cùng với một đám lão nam nhân, mắt to trừng đôi mắt nhỏ.

Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục.

“ Hô! “

Một chiếc xe từ đi sát qua bên người Lý Học Đa.

Lý Học Đa đang muốn chửi ầm lên, nhưng nhìn đến đuôi xe trên treo biển số 1 khu công nghiệp, lời mắng chửi người đến bên miệng, lại nuốt sống trở về.

Tuy mặt ngoài Lý Học Đa vẫn có chút khinh thường, rất không phục đối với Dương Tử Hiên, luôn cảm thấy một thằng nhóc có thể chơi được cái gì, nhưng trải qua hai lần Dương Tử Hiên bất động thanh sắc sửa trị hắn, về sau, nội tâm lại có chút sợ hãi đối với Dương Tử Hiên.

“ Bí thư, mặt tên Lý Học Đa này lại đen sẫm rồi, xem ra oán khí rất đậm, không sai biệt lắm, mỗi ngày hắn đều chạy về cao ốc đảng chính, nhưng đều tránh mặt cậu! “ Lưu Bất Khắc qua kính xe thấy được vẻ mặt không phục của Lý Học Đa.

Dương Tử Hiên cười nói: “ Thằng hề nhảy nhót, chưa đủ gây sợ hãi cho ai! “

“ Trong khoảng thời gian này, tôi cắm tăm quan sát Lý Học Đa một chút, phát hiện Lý Học Đa rất nhiều lần đi đến một chỗ! “ Lưu Bất Khắc nói.

Dương Tử Hiên hỏi: “ Địa phương nào? “

“ Tại một căn nhà trong thành phố, tôi vụng trộm lái xe theo dõi mấy lần mới phát hiện được! “ Thần sắc Lưu Bất Khắc rất ngưng trọng nói.

Trước kia, Dương Tử Hiên bảo Từ Minh đi lên tỉnh thành, mua một cỗ xe cho Lưu Bất Khắc, khi làm việc cũng thập phần thuận tiện, có thể theo dõi bất kỳ ai.

“ Là nhà của hắn sao? “ Dương Tử Hiên hỏi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.