Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Cường Giả Đô Thị - Chương 175: 175: Không Chút Kiêng Kỵ : truyenyy.mobi

Cường Giả Đô Thị

Chương 175: 175: Không Chút Kiêng Kỵ




“Vâng! Em nhất định phải phấn chấn lên.

Ông nội còn muốn nhìn thấy em tốt nghiệp đại học nữa! Ông chắc chắn sẽ không bị bệnh tật đánh gục đâu!” Vương Nhã Lộ khôi phục tâm trạng, nhìn Dương Thiên: “Cảm ơn anh, anh Tiểu Thiên, nếu như không có anh thì em thực sự không biết phải làm gì.”
“Lộ Lộ, mấy ngày nay em đã nói bao nhiêu từ cảm ơn rồi? Chúng ta là bạn tốt, làm gì có chuyện em gặp khó khăn mà anh không giúp đỡ chứ?”Dương Thiên cười nói.

“Đúng vậy, chúng ta là bạn tốt!” Vương Nhã Lộ nhắc lại, ánh mắt nhìn về phía Dương Thiên, muốn khắc sâu hình bóng của hắn vào lòng.

Lát sau, hai người quay về phòng bệnh.

Ông cụ Vương không ngủ, nhìn thấy Vương Nhã Lộ, ông cười nói: “Lộ Lộ, con có thể đi lấy giúp ông chút đồ không?”
Vương Nhã Lộ nhìn ông nội, rồi lại nhìn Dương Thiên, gật đầu đi ra ngoài.

Chờ Vương Nhã Lộ đi rồi, ông cụ Vương mới nói với Dương Thiên: “Tiểu Thiên, ông không biết phải nói như thế nào.

Nhưng Lộ Lộ là một đứa trẻ đáng thương, ông hy vọng sau khi ông đi, cháu có thể giúp ông chăm sóc con bé.

Lộ Lộ là người lương thiện, không có tâm cơ gì, ông sợ sau này nó bị người ta hãm hại.”
Dương Thiên vội vàng nói: “Ông cụ Vương, ông đừng nói như thế, bệnh của ông nhất định có thể tốt lên.”
“Ha ha, ông biết rõ tình trạng của mình, chắc là không sống được bao lâu nữa đâu.” Ông cụ Vương thở dài: “Ông không sợ chết, chỉ không yên tâm về Lộ Lộ.

Tiểu Thiên, ông hy vọng cháu có thể giúp ông chăm sóc con bé một chút.”
Dương Thiên suy nghĩ một chút rồi gật đầu: “Ông yên tâm, cháu và Lộ Lộ là bạn tốt, cháu sẽ không để cô ấy bị người ta bắt nạt!”
Ông cụ Vương nghe được câu trả lời của hắn thì tươi cười.

“Anh Tiểu Thiên, em phải ở lại chăm sóc ông nội, cho nên tạm thời không thể đi học được.” Vương Nhã Lộ nói với Dương Thiên.

Dương Thiên gật đầu, hắn biết dựa vào tình trạng hiện tại của ông cụ Vương thì Vương Nhã Lộ không thể nào tập trung học hành được, liên nói: “Có chuyện gì cứ gọi điện cho anh.”
Vương Nhã Lộ gật đầu.

Cô tiễn Dương Thiên ra tận cửa bệnh viện, nhìn Dương Thiên lái xe đi khuất.

Vương Nhã lộ đứng yên thật lâu, chờ khi thu liễm lại cảm xúc của mình thì mới quay lại phòng bệnh của ông cụ Vương.

...!
Dương Thiên trở lại thành phố Hải, lái xe về thẳng biệt thự số ba của mình.

Trở lại biệt thự số ba, nhìn căn phòng luyện thể quen thuộc, Dương Thiên cảm thấy vô cùng thân thiết! Đây chính là một ngôi nhà khác của hắn.

Sau khi trở về, hắn cuối cùng cũng đã có thể chuẩn bị đả thông tám đại chủ mạch trong cơ thể mình rồi!
Mấy ngày nay, Dương Thiên có thể khống chế hoàn mỹ thực lực của mình, khiến bản thân có một trạng thái tốt nhất.

Hắn trực tiếp vận chuyển Luyện thể quyết, bắt đầu đả thông chủ mạch trên tay phải!
Linh lực mạnh mẽ xoay chuyển trên cánh tay phải của Dương Thiên, không ngừng tụ lại.

Không giống với tế mạch và trung mạch, chủ mạch rất khó đả thông.

Dương Thiên không ngùng tập hợp linh lực, rốt cuộc, toàn bộ cánh tay của hắn không chịu nổi nữa mà bùng nổ!
Bùm!
Một tiếng nổ rõ ràng vang lên, chủ mạch đầu tiên đã theo tiếng nổ đó mà đột phá!
Dương Thiên nắm chặt tay lại, cảm nhận một chút sức mạnh của mình.

Hắn không nhịn được mà mỉm cười.

Một chủ mạch được đả thông, lực lượng lập tức tăng lên 10.000 cân!
Lúc này, lực lượng của Dương Thiên đã là hơn ba trăm nghìn! Đây chính là thực lực của cấp B!

Dị năng giả bình thường muốn đạt tới cấp B thì cần ít nhất mười năm.

Cho dù là người có thiên phú dị bẩm thì cũng cần năm năm trở lên.

Mà Dương Thiên từ khi tu luyện đến giờ chưa tới một năm, thế mà đã trở thành vương giả cấp B!
Kh ủng bố như vậy!
Dương Thiên lấy Vẫn thiết kim thạch ra, bắt đầu không ngừng rèn luyện.

Sức mạnh đột nhiên tăng lên đột ngột khiến hắn không thích ứng được, phải thông qua rèn luyện Vẫn thiết kim thạch mới có thể khống chế được thân thể mình.

Phù! Phù!
Dương Thiên không ngừng vung Vẫn thiết kim đao lên.

Thực lực của hắn gia tăng mãnh liệt, hắn bắt đầu tăng thêm trọng lượng và chiều dài của Vẫn thiết kim đao.

Nói chung, Vẫn thiết kim đao càng nặng thì tính sát thương càng cao!
Ngoại trừ Vẫn thiên kim đao thì Dương Thiên còn chế tạo thêm cả mấy phi đao Vẫn thiết kim thạch.

Những phi đao này nhỏ hơn lòng bàn tay, lại còn rất mỏng.

Nhưng mà những phi đao nho nhỏ này lại có trọng lượng hàng trăm cân, người bình thường khó mà cầm được nó.

Theo như lời đề nghị của Huyền Hư đạo nhân thì sau khi đả thông được một đại chỉ mạch thì phải điều chỉnh ít nhất một tuần rồi mới đả thông chủ mạch thứ hai.

Dương Thiên cũng không sốt ruột, dựa theo tính toán thì chỉ cần khoảng hai tháng là toàn bộ chủ mạch trên người hắn sẽ được đả thông.

Đến lúc đó, thực lực của hắn sẽ là 100.000 cân!
Đó là thực lực cấp B đỉnh phong!
Việc Dương Thiên cần làm bây giờ là từng bước tu luyện.

Rầm!
Dương Thiên để trần nửa thân trên, cả người trắng nõn như ngọc, trên lưng đầy mồ hôi.

Dương Thiên cầm trong tay một binh khí, chính là Vẫn thiết kim đao, nhưng lúc này chiều dài của nó đã tăng lên một chút.

Ban đầu chỉ dài bốn thước, nhưng bây giờ đã tăng thêm một phần mười.

Ba chiếc phi đao nhỏ cũng yên lặng nằm trước mặt Dương Thiên.

Dương Thiên rất hài lòng với kết quả này, hắn mỉm cười nói với Huyền Hư đạo nhân: “Sư phụ, cũng không tệ lắm phải không?”
“Qua loa đại khái.” Huyền Hư đạo nhân liếc mắt một cái, trả lời.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.