Nàng không phân biệt ro, nàng trở lại nơi này rốt cuộc là vì giao hẹn với Lưu Vân Bạch, hay là vì Lưu Vân Bạch nói với nàng, ngọc linh chi chín lá ở trong hoàng cung, nàng không thể không tới.
Cũng hoặc là, vì nàng muốn gặp người kia.
Trong lòng có hơi...
Thật khó giải thích!
...
Lúc này, trong hoàng cung.
Ninh Vương sau khi đăng cơ, phong vương phi làm hậu.
Đồng thời, Liễu trắc phi, Tô trắc phi, Lan trắc phi lần lượt được phong Thục Phi, Đức Phi, Hiền Phi.
Trong quý, thục, đức, hiền tứ phi, hiện giờ chỉ còn vị trí Quý Phi bỏ trống.
Quý Phi đứng đầu tứ phi, nếu nhi tử của Liễu trắc phi không chết, chỉ dựa vào thế lực của Liễu gia, bà ta theo lệ thường mà trở thành Quý Phi.
Nhưng hiện tại, dưới gối bà ta không có con, phong làm Quý Phi, những người khác sẽ phản đối.
Bởi vì không biết phong ai làm Quý Phi, hoàng đế đau đầu một khoảng thời gian dài.
Cuối cùng hết cách, đi thỉnh giáo Thái Hậu, lúc này mới tạm quyết định bỏ trống vị trí đó.
Ngoại trừ phong thục, đức, hiền tam phi, hoàng đế còn tấn phong cho những phu nhân trong Ninh Vương phủ.
Thấm phu nhân hiện giờ là Thấm Chiêu Nghi.
Mai phu nhân hiện giờ là Mai Chiêu Dung.
Tuyết phu nhân được sủng ái hiện giờ là Tuyết Chiêu Viện.
Ngoại trừ những người này, còn lại là hai vị tiệp dư và mấy vị mỹ nhân.
Vì tiên hoàng băng hà chưa đến một năm, hoàng đế tuy rằng là hoàng đế, không cần giữ đạo hiếu ba năm, nhưng cũng không thể ngay lập tức mở rộng hậu cung.
Do vậy, hiện giờ nữ nhân trong cung ít hơn thời tiên hoàng còn sống rất nhiều.
Lúc này, Triệu Húc mới từ chỗ của Liễu trắc phi, không, bây giờ hẳn phải gọi là từ cung điện của Đức Phi đi ra.
"Điện hạ, đây là thiệp mời Minh Cẩn thiếu gia của Trấn Bắc Hầu phủ đưa cho ngài, mời ngài ba ngày sau đi ngoại ô ngắm hoa." Triệu Húc vừa mới ra khỏi tẩm cung của Đức Phi, liền có nội thị canh giữ bên ngoài đi về phía hắn, đưa cho hắn một tấm thiệp mời.
Triệu Húc nhìn qua, lắc đầu: "Không đi, phái người nói với Liễu nhị công tử..." Nói tới đây, hắn dừng lại, nhớ tới cuộc trò chuyện vừa rồi của mình với mẫu phi, hắn nhíu mày, sửa miệng, "Thôi, vẫn là đi vậy, ngươi phái người đi trả lời Trấn Bắc Hầu phủ một tiếng."
"Vâng, nô tài biết rồi." Nội thị cung kính lui xuống.
Triệu Húc xoa nhẹ thái dương, nâng bước ra khỏi hoàng cung.
Hiện giờ, tuy rằng bốn vị hoàng tử đều đã thành niên, nhưng chưa thành thân, cho nên đều tạm thời ở lại hoàng cung.
Có điều, ngoại trừ Thất hoàng tử Triệu Du nhỏ tuổi nhất, những người khác đều đặt mua phủ đệ bên ngoài, ngày thường làm việc sẽ vào cung, sau đó trở về.
Thời điểm Triệu Húc đi ngang Ngự Hoa Viên, đột nhiên nghe tiếng vui cười của nữ tử phía trước truyền tới, không biết là vị nương nương nào.
Theo quy củ, Triệu Húc nên tránh mặt.
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị đi vòng, lại nghe tiếng của hài tử.
Triệu Húc nhíu mày, thay đổi chủ ý, đi về phía trước.
Chờ hắn đến gần, phát hiện có thiếu nữ độ tuổi thanh xuân trang điểm lộng lẫy đứng ở Ngự Hoa Viên.
Triệu Húc nhận ra, đây là Từ Tiệp Dư phụ hoàng hắn mới sách phong.
Chỉ triệu kiến một đêm, đã đặc cách phong làm tiệp dư.
Hiện giờ độ sủng ái của Từ Tiệp Dư đã vượt xa Tuyết Chiêu Viện lúc trước.
Giờ phút này, Từ Tiệp Dư đứng trong hoa viên, vui cười duỗi tay túm thiếu niên trước mặt mình.
Thiếu niên kia khoảng mười ba mười bốn tuổi, mặt dính đầy bùn đất, trong mắt cất chứa nước mắt, muốn phản kháng.
"Du Nhi." Triệu Húc gọi..