Notice: Function _load_textdomain_just_in_time was called incorrectly. Translation loading for the rank-math-pro domain was triggered too early. This is usually an indicator for some code in the plugin or theme running too early. Translations should be loaded at the init action or later. Please see Debugging in WordPress for more information. (This message was added in version 6.7.0.) in /www/wwwroot/truyenyy.mobi/wp-includes/functions.php on line 6114
Công Lược Tính Phúc - Chương 8: TG1 công lược trúc mã bác sĩ 7 : truyenyy.mobi

Công Lược Tính Phúc

Chương 8: TG1 công lược trúc mã bác sĩ 7




Diêu Vi xấu hổ cùng giận dữ muốn chết, cô chưa bao giờ bị người khác giới động chạm như vậy, hiện giờ thế nhưng lại bị người đàn ông này tùy ý đùa bỡn.

Cô hoảng loạn duỗi tay ngăn cản động tác của Quý Hàn, lại bị hắn dùng một bàn tay khác chế trụ áp trên đỉnh đầu.

Nụ hôn của hắn tràn ngập xâm lược cùng thô bạo, phảng phất như muốn đem toàn bộ tức giận trong lòng phát tiết ra hết, thẳng đến khi Diêu Vi không thở nổi mới buông tha cô. Đồng thời bàn tay đang nhào nặn ngực cô cũng dừng lại.

Diêu Vi hít lấy từng ngụm từng ngụm không khí, cô cơ hồ cho rằng mình giống như cá mắc cạn, thiếu dưỡng khí mà chết.

Quý Hàn ánh mắt u ám đảo qua khuôn mặt hồng nhuận, đôi mắt kiều diễm mỹ lệ, đôi môi sưng đỏ khẽ mở, bộ ngực không ngừng phập phồng của Diêu Vi.

Hắn hô hấp thô nặng vài phần, bàn tay to dùng sức thô bạo xé rách áo sơ mi trên người cô, từng mảnh vải cùng vài chiếc cúc vương đầy trên đất, nịt ngực ren đen bên trong hoàn toàn bị bại lộ.

Nịt ngực ren đen cùng làn da trắng nõn tạo thành hai màu đối lập,bầu ngực căng tròn đầy đặn bị đè ép bên trong cùng đường cong mê người. Quý Hàn thanh âm trầm thấp: "Không nghĩ tới nơi này lại lớn như vậy, cũng không biết đã có bao nhiêu đàn ông chơi đùa nó......"

Bàn tay to đem nịt ngực đẩy lên trên, hai tiểu bạch thỏ mãnh liệt nhảy ra, nhũ tiên đỏ hồng, nhìn qua cực kỳ mê người, có lẽ bởi vì gặp không khí lạnh, nhũ tiên không ngừng run rẩy kinh sợ.

Quý Hàn híp mắt, có chút tò mò duỗi tay nhéo nhéo một bên nhũ tiên. Cử chỉ này làm Diêu Vi thét chói tai cùng căm tức, bàn tay trai sạn kia lại chạm vào địa phương nhạy cảm của cô, cô có thể nào không phẫn nộ được.

Khuôn mặt xấu hổ giận dữ đỏ bừng, đôi mắt ẩm ướt, chọc người hung hăng chà đạp.

Quý Hàn trực tiếp cúi đầu, ngậm lấy nhũ tiên hắn vừa niết, dùng đầu lưỡi không ngừng liếm mút.

"A......" Diêu Vi cả người cứng đờ, nhịn không được kẹp chặt hai chân, bụng nhỏ trào lên một cỗ nhiệt tê dại lan truyền khắp cơ thể, cô nhịn không được cả người run rẩy, khóc nức nở: "Không cần...... Không cần...... Như vậy......"

Quý Hàn làm như không nghe thấy, chuyên tâm liếm mút nhũ tiên trong miệng, dùng hàm răng nhẹ nhàng gặm cắn, Diêu Vi hô hấp dồn dập.

Hắn vươn một bàn tay to đùa bỡn một bên ngực còn lại, không ngừng vuốt ve nhào nặn. Bàn tay mang theo lửa nóng nhào nặn đến khi nhũ tiên thẳng đứng nở rộ,mới phun nhũ tiên từ trong miệng ra. Bộ ngực tuyết trắng bị nước miếng của Quý Hàn làm ướt, còn có rất nhiều nhiều vết dâu tây màu đỏ tạo nên một cảnh dâm mỹ.

"Biên kia có hay không cần anh liếm nó?" Hơi thở nóng rực thì thầm bên tai Diêu Vi.

Lời nói hạ lưu làm Diêu Vi xấu hổ và giận dữ nhắm mắt lại, cô giờ phút này bị đùa bỡn xơ lụi cả người, một tia sức lực cũng không có, đôi môi luôn cắn chặt không cho mình phát ra tiếng rên rỉ.

Thấy cô không đáp lại, Quý Hàn trực tiếp ngậm lấy vành tai hồng nhuận của Diêu Vi, tinh tế liếm láp, cô gái dưới thân lại một trận run rẩy.

"Ân......" Diêu Vi rốt cuộc không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ, cô cảm giác cả người dường như sắp bốc cháy, quần lót phía dưới bị Quý Hàn trêu đùa đã sớm ướt đẫm, nơi tư mật truyền đến cảm giác hư không trống vắng.

Quý Hàn dần dần hôn lên chiếc cổ trắng nõn in lại những dấu vết dâu tây,bàn tay to không ngừng đi xuống phía dưới, đi vào trong chiếc váy dò xét.

"Đừng......" Diêu Vi một trận kinh hoảng, sợ hắn phát hiện ra bí mật, cuống quít kẹp chặt hai chân. Nhưng bây giờ cả người cô vô lực, nào có thể chống đỡ được bàn tay nóng rực của Quý Hàn được.

Bàn tay thô ráp chạm đến đáy quần lót ướt đẫm, Diêu Vi nhắm hai mắt lại, nơi mẫn cảm truyền lên từng trận tê dại.

Bên tai truyền đến tiếng cười trầm thấp, nồng đậm ác ý: "Mới hôn em vài cái liền ướt? Cơ thể này cũng đủ dâm đãng...... Kỳ thật có phải hay không đã sớm muốn anh làm như này? Cho nên mỗi ngày mới ân cần đưa bữa sáng cho anh, chính là hy vọng anh thao em?"

Quý Hàn bàn tay thô ráp cách quần lót mỏng manh dùng sức ấn cánh hoa mẫn cảm yếu ớt.

"Ân a...... Quý...... Quý Hàn...... Anh...... Hỗn đản......" Diêu Vi nức nở ra tiếng, đôi môi khẽ mở, cả người run rẩy, một nửa do bị Quý Hàn bất ngờ tập kích, một nửa do bị hắn nhục mạ.

"Nga? Anh, hỗn đản?" Quý Hàn ánh mắt trở nên vô cùng đáng sợ, hắn lạnh lùng cười: "Xem ra em chưa thấy quan tài chưa đổ lệ."

Hắn đột nhiên đứng dậy, dùng sức đem chiếc váy kia cởi ra, hạ thân chỉ mặc một chiếc quần lót ren đen.

"Anh định làm gì?!" Diêu Vi nóng nảy, cô cảm giác dưới thân chợt lạnh, nguyên lai quần lót đen đã bị Quý Hàn kéo xuống, trên còn có vài sợi chỉ bạc.

Quý Hàn dưới thân đã sớm cứng rắn như thiết, thấy một màn dâm mỹ như này, tiểu đệ đệ càng lớn hơn một phần.

Quần lót hoàn toàn bị cởi ra, Quý Hàn không màng Diêu Vi giãy giụa, hai bàn tay to dùng sức tách hai chân cô, khu rừng thần bí bại lộ ngay trước mắt đục ngàu dục vọng của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.